Như vậy không phải đồng nghĩa với phản bội tổng giám đốc Bùi, phản bội tinh thần Đằng Đạt sao?
0
Cho nên, nạp đầy máu gà, tiếp tục chiến đấu!
Lữ Minh Lượng đã ở Nghịch Phong Logistic một khoảng thời gian rất dài rồi, tuy cũng đã có được thành tích nhất định, nhưng còn lâu mới đến lúc nghỉ hưu!
Tiễn Lữ Minh Lượng rời đi, Bùi Khiêm lại lơ đãng xem báo cáo của các bộ phận khác gửi đến.
Thi tuyển dụng tiến hành thuận lợi, hiện tại đang trong thời gian chấm bài khẩn trương, có điều nhìn từ thời gian thì mấy việc như cân nhắc, phỏng vấn, nhậm chức, phát phúc lợi cũng phải đợi đến chu kỳ sau, có hơi đáng tiếc.
Bùi Khiêm thoáng hối hận, nếu nghĩa ra cách này sớm hai tháng thì tốt rồi! Còn có thể đột kích đốt một khoản tiền lương trước khi kết toán.
Có điều chút tiền lương này đối với thua lỗ trong kết toán cuối kỳ mà nói thì như hạt muối bỏ bể, ảnh hưởng chẳng mấy.
Thi tuyển dụng, cũng yếu còn là vì cân nhắc đường dài.
Đáng nhắc đến chính là, cửa hàng trải nghiệm thứ hai của Điền Mặc ở Ma Đô đã khai trương rồi, nhìn từ hình ảnh, có điểm tương tự nhất định với cửa hàng ở Kinh Châu, nhưng dù sao thì cấu tạo thị trường khác biệt, cho nên cấu tạo cụ thể cũng nhằm vào đó đưa ra một vài thiết kế có tính nghệ thuật hóa, có thể coi là biểu tượng kiến trúc của hai thành phố.
Nghĩ đến Điền Mặc sắp sửa phải đi du lịch chịu khổ rồi, chuyện mở cửa hàng trải nghiệm về sau không biết hắn sẽ giao cho ai.
Ngoài chuyện này ra, bộ phận dịch vụ thực tế bên phía game Thương Dương đang cân nhắc đến chuyện tổ chức cuộc thi “Lái Xe Văn Minh An Toàn” nội bộ trong thời gian sắp tới, cuộc thi sẽ chia ra làm hai giai đoạn, giai đoạn thứ nhất là thi đấu trên mạng, tất cả người chơi đều có thể tham gia, trải qua từng vòng tuyển chọn cuối cùng chọn ra 10 tay đua.
Những tay đua này, sẽ được đào tạo đua xe miễn phí trong thực tế, sau đó thi đấu với tay đua chuyên nghiệp đồng đẳng một phen.
Trong cả quá trình thi đấu, sẽ được livestream trực tiếp trên nền tảng phát trực tiếp Tuwei.
Sự kiện vẫn đang trong giai đoạn trù tính sơ bộ, đương nhiên cũng không kịp đợt kết toán lần này, chỉ có thể để đến tháng sau.
Ngoài ra, không có hạng mục gì khác có thể tiêu một số tiền lớn.
Bùi Khiêm nhìn thoáng qua, cho dù là đột ngột tiêu một khoảng tiền lớn, thì quỹ hệ thống vẫn còn rất nhiều khoản lợi nhuận, đúng là đòi mạng mà!
Hiện tại quỹ hệ thống còn lời khoản hơn năm trăm triệu, đây là kết quả sau khi Bùi Khiêm đã cố gắng hết sức để đột kích tiêu tiền.
Chỉ có thể nói, tiền công ty quá nhiều, độ khó khi đột kích tiêu tiền ngày càng cao, bởi vì số tiền quá lớn, khó thể nắm bắt...
Bùi Khiêm rất bất lực, lẽ nào phải mặc kệ sao?
Dựa theo tỉ lệ chuyển hoá, cho dù có thể chuyển hóa được hơn năm trăm ngàn, nhưng không thơm nha!
Bởi vì mức tiền ban đầu đợt kết toán này là sáu trăm triệu, cho dù phần tài sản cố định không thể thua lỗ được, cũng còn thừa gần ba trăm triệu có thể phát huy, phần này chính là ba triệu đó, nhiều hơn gấp năm lần phần lợi nhuận kiếm được.
Ba triệu đó! Tính vào tài sản cá nhân hiện tại của tổng giám đốc Bùi, có thể đi xem thử biệt thự lớn rồi đấy!
Đang băn khoăn, thì đột nhiên điện thoại trên bàn reo lên.
“Hả? Mạnh Xướng gọi cuộc gọi đường dài đến?”
Trước mặt Bùi Khiêm bất giác sáng lên, lập tức nối máy!
“Hửm? Đã đạt thành ý ý chí thu mua ban đầu rồi sao?”
“Một triệu đô?”
“Ờm... giá cả không thành vấn đề, có điều nói với bọn họ, phải chia kỳ ra trả, đặt cọc trước bảy triệu đô được không?”
Đằng Đạt không thiếu tiền, nhưng trong lúc cấp bách cũng không thể lấy ra nhiều tiền như vậy được.
Dù sao cũng tận một tỷ đô la.
Đương nhiên trả góp cũng được, có rất nhiều thương vụ thu mua đều được trả góp.
Bây giờ trong tay Bùi Khiêm vừa hay có mấy chục triệu chưa xài, tất cả đều được gửi cho tập đoàn Dayak dưới dạng tiền cọc, vừa hay có thể thực hiện thua lỗ trong chu kỳ này.
Hơn nữa, số tiền lớn này cũng có thể giảm bớt áp lực thua lỗ trong chu kỳ tới.
Các cuộc đàm phán thu mua đã hoàn thành vào giờ phút quan trọng này, đúng là hoàn hảo!
Bùi Khiêm cảm thấy, bản thân mình trong chu kỳ tới nên cảm ơn chính mình lần này mới được.
Ngươi xem, đâu phải ta chỉ biết gây thêm phiền phức cho các ngươi, ta cũng biết tiêu phí trước thời hạn đấy!
Các ngành công nghiệp của Đằng Đạt trong tương lai sẽ liên tục kiếm lãi, nhưng không sao, có lỗ hổng này mở ra, đột nhiên tiêu tiền trước khi kỳ kết toán tới, có lẽ sẽ dễ dàng hơn rất nhiều.
Tuy Bùi Khiêm không hỏi kỹ càng, nhưng bên phía tổ thu mua vẫn nhanh chóng gửi một bản báo cáo chi tiết tới, báo cáo về tình hình cụ thể của cuộc đàm phán thu mua công ty Finger lần này.
Cái giá một tỷ đô la này, đúng là không hề rẻ.
Trước đây tập đoàn Dayak bỏ vốn thu mua công ty Finger còn non trẻ, chỉ bỏ hai trăm triệu đô la đã mua được tám mươi phần trăm cổ phần của công ty Finger.
Lúc đó Bùi Khiêm cảm thấy hai trăm triệu đô la thật sự là một số tiền lớn, tập đoàn Dayak đúng là giàu có. Nhưng bây giờ lại thấy, hai trăm triệu đô la chẳng là gì cả?
Đương nhiên, sau này bị Bùi Khiêm kích động tới mức buộc phải sử dụng tư nhân hóa để đề nghị mua lại toàn bộ cổ phần của công ty Finger, lại tiêu tốn thêm bảy mươi hai triệu đô la, có thể nói là lỗ nặng.
Nhưng bây giờ, tập đoàn Dayak bán lại công ty Finger với giá một tỷ đô la, trái lại cũng không thể coi là lỗ.
Điều này cũng bình thường, tập đoàn Dayak cũng không ngốc, sao có thể làm một cuộc làm ăn lỗ vốn được chứ? Nếu đã muốn bán công ty Finger, thì chắc chắn phải để mình có lãi.
Nhưng đối với tập đoàn Đằng Đạt mà nói, cuộc giao dịch này cũng không lỗ.