Kì thực, trước đó Bùi Khiêm đã từng tiến hành rất nhiều phương pháp thử nghiệm tương tự thế. Nào là hạn chế số giờ làm thêm, sau khi tan tầm là con chuột sẽ chạy loạn xạ, gửi tin nhắn nội bộ khích lệ mọi người nghỉ ngơi nhiều lên giải trí nhiều lên…
Nhưng hình như nó không có tính hệ thống lắm, không thể quán triệt mọi mặt của quá trình công tác.
Bây giờ số người được nhận càng lúc càng đông. Rất nhiều nhân viên kỳ cựu đã chịu đựng môi trường độc hại ở các công ty cũ cũng gia nhập, áp lực càng trở nên lớn hơn, phải nghĩ ra biện pháp khác.
Đột nhiên, Bùi Khiêm bật ra một ý tưởng.
Thứ gì có mối liên hệ chặt chẽ nhất với quá trình làm việc? Đương nhiên là phần mềm chat nội bộ của nhân viên công ty rồi!
Hiện tại, Đằng Đạt sử dụng một phần mềm văn phòng rất phổ biến là FXT. So sánh với các phần mềm chat xã giao khác thì chức năng của phần mềm văn phòng này có xu hướng tập trung hơn vào giao tiếp trong công việc, giúp xử lý công việc thuận tiện hơn.
Ví dụ như, nó không cung cấp tùy chọn ẩn thân, có thể thấy rõ trạng thái trực tuyến của đối phương; có thể thấy rõ cơ cấu tổ chức trong công ty, tìm kiếm nhân viên tương ứng nhờ vào việc phân nhóm theo từng bộ phận; mỗi người đều để tên thật, hơn nữa còn hiển thị tất cả các phương thức liên hệ như số điện thoại, địa chỉ email; có thể cưỡng chế bật cửa sổ popup, có thể gửi tin nhắn thông báo, có thể thấy đối phương rốt cuộc có đọc tin nhắn hay không,…
Có thể nói, phần mềm này chủ yếu được sử dụng để tăng hiệu quả giao tiếp trong công việc. Về cơ bản, nó không xem xét đến việc bảo vệ quyền riêng tư hay những trải nghiệm thông thường cho người dùng như các phần mềm xã hội thông thường khác.
Dù sao đây cũng là môi trường làm việc. Trải nghiệm khi sử dụng và hiệu suất trong công việc của nhân viên thường sẽ là mối quan hệ đối nghịch với nhau.
Thậm chí khi phần mềm này được kết hợp với mạng nội bộ công ty, nhân viên kỹ thuật còn có thể xem xét tất cả bản ghi chép lịch sử trò chuyện, theo dõi nhân viên mọi lúc xem họ có than thở hay ca thán những gì.
Đương nhiên, do đặc thù của Đằng Đạt khác nên cách dùng phần mềm của Đằng Đạt cũng không giống các công ty khác. Chẳng hạn như tất cả bộ phận đều mặc định rằng sẽ không cưỡng chế bật cửa sổ giao diện ngoài giờ làm việc.
Tuy vậy, đây chỉ là một quy tắc được lập ra dựa trên quy ước, không phải bộ phận này cũng cần tuân thủ nghiêm ngặt. Vả lại, người phụ trách đôi khi cũng có thể sử dụng điện thoại hặc các phòng mềm xã hội thông dụng để giao nhiệm vụ ở ngoài giờ làm việc, không nhất thiết phải bố trí công việc qua phần mềm FXT.
Bùi Khiêm chợt nhận ra rằng phải thay đổi chuyện này!
Phần mềm làm việc kia rõ ràng không thể thoả mãn nhu cầu của hắn, nó cũng đi ngược với tinh thần của Đằng Đạt.
Lúc đầu, cơ cấu công ty Đằng Đạt tương đôi đơn giản, mà FXT chỉ là một phần mềm chat nội bộ. Cho dù không phù hợp với tịnh thần của Đằng Đạt thì nó cũng không gây ra hậu quả nghiêm trọng nào cả.
Nhưng tình hình bây giờ lại khác. Chỉ một thời gian ngắn sau đây, Đằng Đạt sẽ đón chào một lượng nhân viên mới tăng đột biến. Nếu không thể nhanh chóng kế hoạch hóa tiến trình và chế độ làm việc thật tốt thì tình trạng của nhóm người bị ép phấn đấu sẽ ngày càng trở nên khủng hoảng.
Tuyệt đối không thể coi thường việc này!
Bên phía Đằng Đạt có đủ năng lực khai phá mảng này. Trang web TPDB có thể được khai thác như một phần mềm chat nội bộ, hơn nữa đã có sẵn cơ cấu để sử dụng. Việc này cứ giao cho Mã Nhất Quần là được rồi.
Nghĩ tới đây, Bùi Khiêm lập tức gọi điện cho Mã Nhất Quần, gọi hắn qua đây, yêu cầu hắn phối hợp với Ngô Tân – đại diện của bộ phận nhân sự và cùng hoàn thành công việc này.
Văn phòng của web TPDB và web văn học mạng Điểm Kết đều ở trong một toà nhà nên Mã Nhất Quần tới rất nhanh.
Sau một hồi cân nhắc, Bùi Khiêm nói: “Ta giao cho các ngươi một nhiệm vụ mới, phát triển một phần mềm chat văn phòng dành riêng cho nội bộ Đằng Đạt.
“Chức năng của phần mềm FXT chưa hoàn thiện, rất không phù hợp với tinh thần của Đằng Đạt. Với việc ngày càng có nhiều nhân viên mới gia nhập Đằng Đạt, chúng ta phải phát triển được một phần mềm chat văn phòng cho nội bộ của mình.”
Mã Nhất Quần và Ngô Tần nhao nhao gật gù, đều cảm thấy tổng giám đốc Bùi nói rất có lý.
Quả thực, phần mềm FXT có khá nhiều điểm hạn chế. Phát triển một phần mềm chat văn phòng nội bộ phù hợp với tình hình đặc thù của Đăng Đạt là điều hết sức cần thiết.
“Vây… Tổng giám đốc Bùi, phần mềm này sẽ được thiết kế dựa theo các phần mềm văn phòng thông thường hay sao? Hoàn thiện thêm những tính năng FXT không có…?” Mã Nhất Quần hỏi.
Bùi Khiêm lắc đầu: “Tất nhiên không đơn giản như vậy!”
“Ta cảm thấy vấn đề lớn nhất của phần mềm chat FXT chính là nó hoàn toàn không tự xác định vị trí của mình, bởi vì nó đã làm mờ ranh giới giữa công việc và đời sống cá nhân!”
“Gọi là phần mềm văn phòng nhưng lại thường xuyên gửi tin tức ngoài giờ làm việc, thế thì cái tên phần mềm văn phòng kia có nghĩa lý gì?”
“Ta thấy, phần mềm chat văn phòng của nội bộ Đằng Đạt chúng ta phải có đủ những điểm đặc thù sau.”
“Thứ nhất, cần nghiêm túc tách biệt và hạn chế các chức năng của phần mềm ở trong và ngoài giờ làm việc. Trong giờ làm việc có thể sử dụng nó, khi hết thời gian làm việc sẽ không thể bật cửa sổ pop up, tin tức được gửi cũng không phát ra âm thanh hay rung lên nhắc nhở. Trong tình huống khẩn cấp có thể thực hiện cuộc gọi thoại nhưng trước đó phải xin duyệt thêm giờ tăng ca, hơn nữa sẽ có giới hạn của mỗi tháng
“Việc các bộ phận gửi quá nhiều tin nhắn khi tan tầm chứng người phụ trách chưa đủ năng lực, phải công khai phê bình.”