“Nhưng bây giờ, hai ý kiến đổi cho nhau đều có thể thành thần tác!”
Hai người Chu Tiểu Sách và Hoàng Tư Bác càng phân tích càng cảm thấy tổng giám đốc Bùi quá giỏi.
Làm dở thành hay là thế nào?
Cảm giác theo tổng giám đốc Bùi làm dự án giống như leo lên ngọn núi cao phủ bởi mây tầng tầng lớp lớp.
Mỗi lần đi qua một tầng mây đều nghĩ mình đã đến gần đỉnh núi hơn một chút, nhưng tiếp tục bò lên, qua vài tầng mây nữa lại phát hiện vẫn chưa thấy đỉnh núi đâu, đương nhiên sẽ cảm nhận được sự nhỏ bé của mình.
Chu Tiểu Sách bận rộn hẳn, bắt đầu bước vào việc chuẩn bị trước dự án phim điện ảnh.
Nhân vật chính của game làm thế nào phải xem ý của bộ phận game, nhưng nhân vật chính của phim điện ảnh chắc chắn phải là Lộ Tri Diêu diễn!
Lần này, hắn lại muốn chèn mấy thân phận trong phim điện ảnh.
Ban đầu là du côn du đãng, đến giữa là người liên lạc, thủ lĩnh bang phái hung hăng, đến cuối biến thành nhà giàu, mỗi thân phận đều có tính khiêu chiến.
Với lại bên trong còn có nhiều chi tiết.
Ví dụ như ở đoạn biến thành nhà giàu, chí ít Lộ Tri Diêu phải diễn ra ba kiểu hình tượng: Nhà giàu gốc, nhân vật chính học tập thành nhà giàu, nhân vật chính sau khi biến thành nhà giàu thật.
Dựa vào thiết lập của cốt truyện, người giàu ban đầu và nhân vật chính có hình thể tương tự, gương mặt tương tự, nên mới có thể có được hiệu quả mạo danh thế chỗ.
Nên, phải thông qua kỹ thuật hóa trang đặc biệt và hóa trang, thay đổi vẻ ngoài của Lộ Tri Diêu ở mức độ nhất định, để khán giả ý thức rõ ràng: Nhà giàu và nhân vật chính là hai người hoàn toàn khác nhau, chỉ hơi tương tự mà thôi.
Ba hình tượng trước đó nói khác biệt rõ ràng.
người giàu ban đầu phải vô cùng tự nhiên, vì hắn là người giàu sẵn, được giáo dục rất tốt, mỗi cử chỉ đều có khí chất đặc biệt.
Nhân vật chính học tập thành nhà giàu, muốn cố gắng thay đổi động tác đã quen của du côn đầu đường xó chợ, uốn nắn cách nói chuyện và hành vi của mình.
Cuối cùng nhân vật chính biến thành tên nhà giàu, mà kết hợp cả hai trông có vẻ giống nhà giàu ban đầu, nhưng không thể y như đúc được, vẫn giữ lại chi tiết hành vi của nhân vật chính. Dù sao thì không ai có thể hoàn toàn biến thành một người khác được.
Mà chênh lệch chi tiết giữa ba kiểu hình tượng này có thể hoàn hảo trước mặt khán giả hay không đều phải dựa vào kỹ năng diễn xuất của Lộ Tri Diêu.
Nhưng Chu Tiểu Sách tin, chắc chắn Lộ Tri Diêu sẽ rất vui vẻ chấp nhận khiêu chiến này.
Chẳng mấy chốc phòng làm việc Phi Hoàng đã bước vào trạng thái bận rộn, căng thẳng khi bắt đầu dự án lớn.
Bận mãi đến trưa, tan ca đúng giờ.
Hai người dừng việc trong tay lại, chuẩn bị ăn trưa trước.
Nhân viên Đằng Đạt đều có năng lực đặc biệt, chính là sau khi tan ca sẽ dừng việc ngay, để vào làm làm tiếp, chẳng mấy chốc được làm tiếp rồi.
Nói cách khác, có thể làm việc hoặc nghỉ bất cứ khi nào, bất cứ đâu, sẽ không ảnh hưởng hiệu suất.
Đành chịu, đây là điều bị ép.
Đúng giờ tan ca là vì yêu cầu nghiêm khắc của tổng giám đốc Bùi, sau khi đi làm lại có thể tiếp tục một cách hoàn hảo, để đảm bảo hoàn thành nhiệm vụ công việc, nâng cao hiệu suất.
Lúc đầu mọi người đều không thích ứng lắm, nhưng sau này từ từ phát hiện ra, năng lực làm việc của mình tăng lên rất nhiều!
Nguyên nhân rất đơn giản: Phàm làm được trạng thái làm việc “làm - nghỉ bất chợt” thế này, chắc chắc sẽ phải lập kế hoạch nội dung công việc của mình rõ ràng, tính toán trong lòng, vừa nhìn là biết kế tiếp phải làm gì rồi.
Mà trong quá trình bồi dưỡng năng lực quy hoạch này, đương nhiên năng lực làm việc của mọi người cũng sẽ tiến bộ.
Hai nguyên lý này thật sự xêm xêm viết tiểu thuyết: Vài tác giả toàn dựa vào linh cảm và thần nhập để sáng tác, linh cảm đến là phải viết không ngừng nghỉ, vì làm việc khác thì có thể linh cảm sẽ mất; Nhưng tác giả thành thạo sẽ hiểu hơn, biết làm một cách ổn định, tiếp tục sản xuất, quy hoạch nội dung đâu ra đấy có thể ngưng rồi tiếp tục bất cứ lúc nào.
Chênh lệch giữa hai bên thật sự là khác biệt năng lực sáng tạo.
Hoàng Tư Bác vừa ăn Takeaway Netfish, vừa mở nhóm người phụ trách lâu quá không chú ý đến.
Hắn với mấy người Vu Phi, Chu Tiểu Sách giống nhau, gần đây đều nghiêm túc suy nghĩ kịch bản phim điện ảnh và cách chơi của game, không chú ý đến chuyện bên ngoài lắm.
Nhưng thấy thảo luận trong nhóm người phụ trách, lúc này Hoàng Tư Bác mới ý thức được rằng hình như gần đây xảy ra nhiều chuyện lắm.
Chuyện thứ nhất, tin GOG và IOI muốn hợp nhất truyền ra ngoài, khiến mọi người dậy sóng.
Chuyện thứ hai, nhiều bộ phận của Đằng Đạt bị tấn công dữ dội, tình huống không lạc quan lắm!
“GOG và IOI muốn hợp nhất.”
Chu Tiểu Sách hơi chấn động.
Vốn dĩ bên phòng làm việc Phi Hoàng và tổ dự án GOG không có nghiệp vụ qua lại, nên đối với chuyện này, tin tức hắn không nhạy lắm.
Rõ ràng, đây là chuyện lớn!
Thật ra từ lúc IOI và GOG tranh bá, có nhiều động đồng mạng đưa ra cách “hợp nhất hai kẻ mạnh”, nhưng suy nghĩ này chỉ là tay nhanh hơn não thôi, nói bừa thôi, người trong ngành đều lắc đầu, cảm thấy không được.
Nguyên nhân rất đơn giản, làm vậy rủi ro lớn hơn lợi!
Vấn đề không phải ở chỗ có làm được không, mà ở chỗ có thể làm đến trình độ nào, cuối cùng có hiệu quả ra sao.
Nói theo khía cạnh phong cách mỹ thuật, tuy phong cách vẽ game tương tự, nhưng cũng có chênh lệch, sao đảm bảo được sau khi nhét vào chung có thể tự nhiên, sẽ không miễn cưỡng?
Xét từ khía cạnh điều kiện kỹ thuật, sườn game và cơ chế tướng khác nhau, đặt tướng của IOI vào trong GOG, cơ chế có xung đột nhau không? Có xuất hiện bug lạ gì không?
Xét từ khía cạnh thiết kế cách chơi, xuất hiện thêm nhiều tướng như vậy, tính cân bằng thế nào đây? Sửa đổi cơ chế tướng không khớp thế nào đây?
Có thể nói là chỗ nào cũng có vấn đề!