Muốn giải quyết mấy vấn đề này, phải trả giá rất lớn, mà một khi không giải quyết tốt thì sẽ ảnh hưởng nghiêm trọng đến trải nghiệm game của người chơi.
Xem thảo luận của người chơi trên mạng có thể thấy được, tuy có một phần người chơi tung hô Đằng Đạt đỉnh, nhưng là một kiểu lo âu và thấp thỏa nhiều hơn.
“Hợp nhất? Không cần thiết nhỉ, GOG chơi hay rồi, game rác IOI hợp nhất làm gì?”
“Vãi, người chơi của IOI vốn không nhiều rồi, muốn ép chúng ta đi sao?”
“Cảm thấy muốn ăn sạch IOI, có cân nhắc suy nghĩ của chúng ta không? Người chơi IOI chúng ta không có nhân quyền sao?”
“Ngày ngày trào phúng nhau, xem thường nhau, kết quả chớp mắt hai nhà đều sắp sập rồi, chỉ có thể cùng nhau trú mưa, cái này…”
Rõ ràng người chơi hai bên không hài lòng lắm.
Vì đều chê nhau!
Đối với người chơi GOG, rõ ràng IOI là bên thua cuộc, người nước ngoài làm game rác, rất nhiều người chơi đã chạy rồi, server cũng sắp tan tành, bây giờ GOG chơi rất hay, há phải hợp nhất với các ngươi?
Đối với người chơi IOI, GOG các ngươi đỉnh, thắng rồi, người chơi IOI chúng ta chỉ muốn co cụm lại chút, kết quả bây giờ cảng cuối cùng của chúng ta cũng muốn dở? Miễn cưỡng sáp nhập vào GOG? Hợp nhất này cái nào ăn cái nào chẳng phải là chuyện rõ mồn một sao?
Cái này cũng rất bình thường, dù sao thì trước đó người chơi GOG và IOI cũng trào phúng nhau nhiều lần, đều cảm thấy đang ở tầng trên nhìn xuống, thủy hỏa bất dung.
Bây giờ đột nhiên phát hiện, nếu biến thành người một nhà?
Cái này cũng được!
Quan trọng là người chơi không được chọn, nếu là chỉ chọn game mới tên là IOG hay GOI, sau đó người chơi tự nguyện chọn, thế thì có thể mọi người đều cảm thấy không có vấn đề gì.
Nhưng không hỏi ý kiến người chơi mà miễn cưỡng hợp nhất, đương nhiên rất dễ dẫn đến sự phản đối của người chơi.
Chu Tiểu Sách nhìn Hoàng Tư Bác: “Cái này…”
Rõ ràng, chuyện này trông có vẻ hơi mất trí, nhưng hơi lỗ mãng.
Nhưng nếu người đưa ra quyết định là tổng giám đốc Bùi…
Hoàng Tư Bác lắc đầu: “Ta cũng không biết tổng giám đốc Bùi nghĩ thế nào, có thể nói… có lẽ tổng giám đốc Bùi cực kỳ tự tin với lần hợp nhất này, nên mới tình nguyện mạo hiểm lớn như vậy.”
“Nghĩ theo chỗ tốt, nếu hợp nhất lần này thật sự có thể thành công, khiến người chơi IOI và GOG đều hài lòng, thế thì game mới này sẽ thông qua trở ngại, hoàn toàn ăn trọn thị trường MOBA, tương lai không có hậu hoạn…”
Hoàng Tư Bác càng nói càng nhỏ.
Vì hắn cũng cảm thấy khả năng này không lớn, hơi lý tưởng hóa quá.
“Chuyện trên game có tổng giám đốc Bùi và tổ dự án GOG lo rồi.” Chu Tiểu Sách cũng không để ý đến chuyện này lắm, tiếp tục chủ đề khác trong nhóm nhóm người phụ trách: Có nhiều bộ Đằng Đạt đều gặp phải tấn công dữ dội!
Đương nhiên, cái gọi là tấn công là trên thương nghiệp, với lại thủ đoạn cũng không phức tạp lắm, cũng là cuộc chiến về giá, tranh khánh hàng, seeding bôi đen, mô phỏng mô hình kinh doanh,...
Cuộc chiến về giá là cách tuyệt nhất, dù sao thì đối với đa số khách hàng, họ không nhạy cảm với cách hoạt động hoa hòe hoa sói, duy chỉ có thể khiến mọi người phản ứng dữ dội nhất là nhân tốt về giá.
Ngoài ra, mô phỏng mô hình kinh doanh cũng rất quan trọng.
Nguyên nhân nhiều sản nghiệp của Đằng Đạt có thể thành công là vì dùng kiểu mô hình kinh doanh đặc biệt, khác biệt rõ ràng với ngành tương tự khác trên thị trường.
Nên, rất nhiều công ty cân nhắc xem có nên bắt chước mô hình kinh doanh khởi nghiệp trong ngành của Đằng Đạt không.
Ví dụ như mấy phòng tập thể hình cũng đưa ra “thẻ quyết đánh đến cùng”, chủ yếu là hai bên cố gắng: Một là trả phí theo lần, hai là mỗi tuần đến phòng tập với số lần nhất định, trên số lần sẽ có ưu đãi chiết khấu, như vậy, tiền cũng vậy nhưng có thể dùng phòng tập hơn mấy lần.
Mô hình này không giống hệt mô hình của Thác Quản Fitness, điều này cũng rất thông minh, dù sao thì sao chép hết cũng khó coi, mặt khác cũng không phù hợp với tình hình thực tế của phòng tập.
Vì Thác Quản Fitness có thể quy hoạch thời gian tất cả hội viên, khống chế nghiêm ngặt số người trong phòng tập không vượt qua số lượng chấp nhận được.
Nhưng phòng tập khác không có năng lực này, vì mô hình phòng tập truyền thống là dụ người ta làm thẻ, hoàn toàn không cân nhắc đến số lượng thực tế của phòng tập, dù có bao nhiêu người cũng nhét cứng ngắt là xong chuyện.
Sao chép mô hình Thác Quản Fitness hoàn toàn vốn không có tính khả thi.
Nhưng thông qua mô hình “thẻ quyết đánh đến cùng” cũng xem như đạt được hiệu quả xêm xêm Thác Quản Fitness.
Tuy hàng nhái không thể đánh bại hàng thật được nhưng vẫn có cuộc cuộc chiến về giá!
Chỉ cần giá có vẻ hợp lý so với Thác Quản Fitness sẽ hấp dẫn quần thể nhạy cảm với giá.
Lấy mô phỏng của mô hình kinh doanh và cuộc chiến về giá là chính, thêm mấy cách hỗ trợ như phát tờ rơi, tranh khách hàng, seeding bôi đen,... thật sự cũng tấn công sản nghiệp Đằng Đạt không nhỏ.
Mà điều quan trọng là: Rất nhiều sản nghiệp của Đằng Đạt đều bị tấn công cùng lúc!
Nếu chỉ có một sản nghiệp, thế thì Đằng Đạt hoàn toàn có thể đối phó dễ dàng.
Một bên có khó, tám bên chi viện!
Ngành khác hợp tác, điều này đã trợ giúp cho sản nghiệp chịu áp lực, ngược lại, kẻ địch chủ động khởi dậy trận chiến về giá bị thiệt trước.
Nhưng bộ phận nhiều đều có áp lực, rất khó chia ra để chăm lo cho bộ phận khác.
Trong nhóm người phụ trách, chẳng mấy chốc tin nhắn đầy màn hình, trông rất loạn.
Không phải nói bọn họ không có kế sách, ngược lại, mỗi người đều có thể nghĩ ra mấy cách phản công.
Vấn đề của bọn họ ở chỗ, không có phương pháp, không có tài nguyên, cũng không có hài hòa chung!
Trước đó là một bộ phận có khó khăn, bộ phận khác trợ giúp, thế mọi người thương lượng, lấy bộ phận cốt lõi là chính, chẳng mấy chốc có thể có phương án hoàn thiện, Mọi người làm việc của mình, thúc đẩy rất tự nhiên.
Nhưng bây giờ, mỗi bộ phận đều có yêu cầu của mình, rốt cuộc yêu cầu nào ưu tiên? Yêu cầu có thể để sau? Giải quyết vấn đề của bộ phận nào trước? Hai phương án xung đột nên chọn cái nào?