Thành Nhà Giàu Nhất Bắt Đầu Từ Thua Lỗ Game (Dịch Full)

Chương 302 - Chương 302. Địa Điểm Mở Nhà Hàng? Chốt Rồi. (2)

Chương 302. Địa điểm mở nhà hàng? Chốt rồi. (2)
Chương 302. Địa điểm mở nhà hàng? Chốt rồi. (2)

“Có điều nếu ngài đồng ý trả hết một lần thì chắc chắn ta sẽ trình bày lại với lãnh đạo và bàn bạc với chủ những biệt thự xung quanh nên cũng không hẳn là không thể...”

Thật ra vấn đề chủ yếu khi dùng biệt thự làm nhà hàng chính là sợ ảnh hướng đến dân cư, sợ chủ nhà xung quanh khó chịu.

Cũng may là căn biệt thự này cách những biệt thự kia khá xa, chắc cũng không có vấn đề phiền toái gì.

Vấn đề lớn nhất chính là nhà hàng bình thường sẽ có xe tới đi lui, có đủ loại người đi ra đi vào biệt thự, một mặt vừa khó quản lý, mặt khác có thể sẽ khiến những hộ dân khác không vừa ý.

Có điều đối với quản lý Thôi, đây không phải chuyện hoàn toàn không thể thỏa hiệp.

Đối với các hộ gia đình ở đây, thêm một nhà hàng hạng sang thì coi như là thêm sự lựa chọn cho bữa ăn. Hơn nữa mấy căn biệt thự này vì giá quá cao nên vẫn chưa bán được, giờ khó khăn lắm mới có một phú hào muốn mua, lại còn là trả tiền luôn một lần nên không thể dễ dàng bỏ lỡ được.

Về phần nhà hàng mở ở nơi vắng vẻ xa xôi như vậy có kiếm được lời hay không...

Thì chẳng sao cả.

Dù sao chủ đầu tư sơn trang Minh Vân đã bán biệt thự rồi, nhận tiền nữa là xong. Tổng giám đốc Bùi ngươi phải bù lỗ thì đó là chuyện của ngươi, họ chẳng chịu thiệt hại gì cả, ngược lại còn được lợi.

Bùi Khiêm gật đầu. Nếu quản lý Thôi nói có thể dàn xếp thì chuyện này chắc chắn là có hy vọng.

Cho dù có mất thêm chút tiền thì sao? Dù gì cũng đều là tiền của hệ thống, có gì to tát đâu!

...

Không lâu sau, trợ lý Tân đến.

Có thể thấy nàng hơi kinh ngạc.

Sao đột nhiên Tổng giám đốc Bùi lại muốn mua nhà nhỉ? Lại còn là biệt thự đỉnh núi ngoại ô phí tiền như này nữa? Hơn nữa còn lấy danh nghĩa công ty?

Chuyện này có hơi đột ngột, chẳng qua trước giờ trợ lý Tân đều không hỏi nhiều. Nàng chỉ là dựa theo yêu cầu Bùi Khiêm để mặc cả, ký hợp đồng, xử lý tốt hết thảy mọi chuyện.

Bùi Khiêm thì ở một bên nhàn nhã dạo chơi, uống trà chờ đợi rồi gửi cho Lữ Minh Lượng một tin nhắn.

“Tranh thủ thời gian phát hành một vũ khí sử thi mới cho ‘Pháo Đài Trên Biển’, giới hạn số lượng khoảng mười nghìn cái, bán hết là thôi, không bao giờ mở bán nữa.”

Tiền không cần kiếm nhiều quá làm gì.

Bùi Khiêm tuyệt đối sẽ không làm mấy chuyện như kiểu mổ gà lấy trứng đâu.

Tình hình hiện tại của “Pháo Đài Trên Biển” đang rất tốt nên rất nhiều người nhảy hố cũng vì vũ khí trong game này khan hiếm, rất có giá trị lăng xê.

Nếu Barrett Destroy thật sự được mở bán rộng rãi thì kiểu gì cũng sẽ phá hoại nghiêm trọng điều kiện kinh tế của game.

Thế nên sau khi suy nghĩ, Bùi Khiêm đã quyết định sẽ cố gắng hết sức khiến con gà biết đẻ trứng vàng này đẻ trứng một cách có quy luật, có tiết tấu để game “Pháo Đài Trên Biển” có thể tiếp tục kiếm tiền. Sau này có thể bán ba loại vũ khí:

Loại thứ nhất giống như Barrett Destroy, mỗi tháng giới hạn 500 khẩu, mỗi tháng mở bán một lần khiến nó có thể dần dần, dần dần mất giá, khiến phần lớn người chơi đều có thể có được nó.

Loại thứ hai thì giống với vũ khí sử thi lần này, chỉ mở bán một lần duy nhất mười nghìn cái rồi vĩnh viễn không có lần hai để từ từ tăng giá.

Đối với loại vũ khí sử không hạn chế bán như Hỏa Kỳ Lân thì tạm thời hắn không nghĩ đến việc bán khẩu thứ hai.

Chẳng may không cẩn thận khiến doanh thu tăng cao, muốn giảm cũng không được, cũng khiến sức mua của rất nhiều người chơi cạn kiệt.

Đương nhiên vũ khí vĩnh viễn không mở bán lần hai không hẳn là sẽ vĩnh viễn không mở bán lần hai thật. Sau này tổ chức một loạt hoạt động như bỏ phiếu comeback, nạp tiền rút thưởng linh tinh cũng hợp tình hợp lý.

Lần này mở bán mười nghìn khẩu vũ khí sử thi chỉ cần bán dần bán mòn để lấp đầy lỗ hổng do căn biệt thự gây ra thì sẽ không làm gián đoạn chuỗi tài chính cũng như không ảnh hưởng tới tiến độ nghiên cứu, phát minh của game và các hạng mục đầu tư của hắn.

Vì là trả hết trong một lần, không cần tới các loại thủ tục cho vay phức tạp nên tiến hành rất nhanh, chỉ khoảng ba đến năm ngày là sẽ có kết quả.

Bùi Khiêm đánh giá tính toán một hồi, tính cả thời gian làm thủ tục rồi cải tạo, trang trí, ước chừng đầu tháng sau là có thể hoàn thành.

Vừa kịp dịp bình chọn nhân viên xuất sắc vào mùng 1/8, danh chính ngôn thuận đến đây làm một bữa no say, tiễn ông anh may mắn này đi.

Có điều việc lần này hệ thống lại cho phép Bùi Khiêm mua bất động sản để mở nhà hàng thực sự đã khiến hắn hơi bất ngờ.

Là vì chỗ Bùi Khiêm nhìn trúng không thuê được chỉ có thể mua nên mới giơ cao đánh khẽ?

Hay vì tiền của công ty giờ đây đã có thể gánh được loại phí tổn này rồi?

Tuy nói căn biệt thự này không được ở, chỉ có thể làm nhà hàng nhưng dù sao hệ thống cũng đã tiến thêm một bước mà thoải mái đáp ứng yêu cầu, đây là chuyện tốt đó!

Thứ Hai ngày 26/7.

Game Thương Dương.

Lâm Vãn nhắm mắt nhắm mũi trải nghiệm “Chiến Ca Nhiệt Huyết”, vậy mà đã được hai tuần rồi.

Từ ban đầu khinh bỉ, khó hiểu đến giờ nàng lại cảm thấy loại game này cũng có ý nghĩa tồn tại của riêng nó.

Vốn dĩ “Chiến Ca Nhiệt Huyết” chỉ là một game nạp tiền truyền thống, phú hào tiêu tiền mua trải nghiệm, người bình thường thì chơi game cùng phú hào, làm đàn em hoặc bao cát cho họ trút giận.

Chính là kiểu “Ai có tiền thì cho tiền, ai không có tiền thì đến góp vui”.

Game quốc chiến nạp tiền kiểu này chứa đựng rất nhiều cảm xúc tiêu cực, vấn đề lớn nhất chính là sự bất công và thúc đẩy lòng căm phẫn.

Hai đặc điểm này cũng chính là nguyên nhân khiến những game quốc chiến nạp tiền khác bị đánh giá cực kém.

Bất công vì sức mạnh trong game có được là nhờ nạp tiền, người càng có tiền thì càng mạnh.

Cùng một game, người đầu tư lại chia nó ra thành ba bảy loại, số tiền ngươi nạp sẽ quyết định việc ngươi sẽ có trải nghiệm như thế nào trong game.

Hết chương 302.
Bình Luận (0)
Comment