Bởi vậy, những lời bàn luận tiếp theo của hắn rất thường thấy, đặc biệt là với những doanh nhân thất bại – những người sẽ không bao giờ nghĩ rằng việc quản lý công ty của mình có vấn đề gì đó, tất cả là do nhân viên của bọn họ lười biếng!
Những cấp dưới vô tổ chức, tinh thần thiếu trách nhiệm cũng như ý thức làm chủ là nguyên nhân chính dẫn đến sự thất bại trong hoạt động kinh doanh của công ty.
Thấy bầu không khí ở hiện trường ngày càng căng thẳng, Trịnh Hào biết rằng thời cơ đã gần đến.
Bởi vậy, hắn bèn thay đổi chủ đề và tiếp tục đi theo quan điểm này.
“Ta phát hiện ra rằng, hiện tại có một số doanh nghiệp muốn đánh lừa công chúng bằng những lời phát ngôn, sau đó tiến thêm một bước lừa gạt những doanh nghiệp khác, từ đó giúp đặt mình vào vị trí chiếm ưu thế trong cuộc cạnh tranh trên thị trường và cuối cùng đạt được mục đích đen tối!”
“Ta nghĩ chúng ta phải cảnh giác với những doanh nghiệp này!”
“Những gì mà doanh nghiệp này nói bề ngoài trông có vẻ đúng nên càng khiến người ta mê mang hơn!”
“Mỗi một nhân viên đều phải hình thành ý thức làm chủ nếu muốn công ty phát triển! Những nhà khởi nghiệp như chúng ta càng bao bọc công ty hệt như một đứa trẻ! Nếu như mù quáng tin theo những lời phát ngôn sai lầm này, kết quả cuối cùng không gì khác ngoài việc phá sản, khởi nghiệp thất bại và nhân viên mất việc!”
Hắn vừa dứt lời, khán giả có mặt ở hiện trường đều tỏ vẻ kinh ngạc.
Bởi vì qua lời nói của Trịnh Hào, khán giả vô thức nghĩ đến tập đoàn Đằng Đạt.
Trước nay tập đoàn Đằng Đạt luôn nổi tiếng với phúc lợi hào phóng là nhân viên không phải làm thêm giờ, điều này cũng khiến tập đoàn Đằng Đạt trở thành nơi mơ ước của tất cả những người lao động, giúp tập đoàn Đằng Đạt có lợi thế trong những cuộc chiến dư luận!
Dù sao thì phần lớn những cư dân mạng tham gia thảo luận đều là người lao động, tất nhiên họ phải đứng về phía người lao động rồi.
Lúc này Trịnh Hào đang chĩa mũi nhọn vào tập đoàn Đằng Đạt, rõ ràng là bắt đầu từ mối ân oán trước giờ giữa Trạch Cư Takeaway và tập đoàn Đằng Đạt!
Takeaway Netfish hai lần bóc mẽ mô hình kinh doanh của Trạch Cư Takeaway, hơn nữa còn nhiều lần tấn công vào việc Trạch Cư Takeaway chèn ép shipper. Điều này khiến hai bên luôn ở trong trạng thái như nước với lửa trong cuộc chiến dư luận, mà nhờ vậy nên Takeaway Netfish cũng thành công chiếm được nhiều thị trường hơn.
Hiển nhiên Trịnh Hào hoàn toàn không thể chấp nhận chuyện này!
Bây giờ Trịnh Hào không chỉ nhắm đến Takeaway Netfish mà thậm chí còn mở rộng ra toàn bộ tập đoàn Đằng Đạt. Hắn cho rằng những lời phát ngôn của tập đoàn Đằng Đạt như tuyên truyền dành phúc lợi cao cho nhân viên, để nhân viên không phải làm thêm giờ, không phải duy trì tinh thần chiến đấu… đều vì mục đích đen tối nào đó.
Phải biết rằng, đây là một chương trình lớp học mở thu hút được rất nhiều sự quan tâm. Những lời phát ngôn tại nơi này của Trịnh Hào chắc chắn sẽ được lan truyền rộng rãi, thậm chí còn có khả năng được cắt ghép thành tài liệu rồi gửi lên các trang web video lớn Aidilao!
Liệu rằng có phải Trạch Cư Takeaway đang bắt đầu khơi mào một cuộc chiến dư luận mới không?
Tuy nhiên, những lời nói này của Trịnh Hào lại giống như đang bôi nhọ tập đoàn Đằng Đạt, liệu điều này thực sự có hiệu quả không?
Trịnh Hào mỉm cười, tiếp tục nói: “Ta biết, những gì ta nói sẽ khiến mọi người rất bối rối!”
“Hiện tại, những công ty lớn hàng đầu đều đang muốn tìm mọi cách để tăng phúc lợi cho nhân viên, nếu như tăng phúc lợi cho nhân viên là sai và đi ngược với lẽ thường của quản lý, vậy thì tại sao những công ty lớn này lại làm như vậy?”
“Lấy ví dụ như tập đoàn Đằng Đạt, bọn họ đã thành công nhờ thực hiện nghiêm túc hệ thống làm việc 8 tiếng đồng hồ và phúc lợi hào phóng cho nhân viên, chỉ trong vài năm ngắn ngủi, Đằng Đạt đã phát triển trở thành một gã khổng lồ. Nếu như nói tư duy quản lý của Đằng Đạt có vấn đề, thế thì liệu rằng Đằng Đạt có thể phát triển như vậy được không?”
“Rõ ràng câu nói này chỉ biết một mà không biết hai!”
“Nó hoàn toàn nhầm lẫn và làm lu mờ đi sự khác biệt khách quan tồn tại giữa những công ty khác nhau, áp đặt sử dụng một cách tiếp cận chung để giải quyết mọi vấn đề bất kể hoàn cảnh cụ thể của mỗi công ty!”
“Tại sao các công ty lớn hàng đầu lại tìm mọi cách để tăng phúc lợi cho nhân viên? Đó là bởi vì những công ty lớn này có lợi nhuận cao và có thể thu hút nhân viên xuất sắc cũng như động viên những nhân viên xuất sắc này thông qua phúc lợi nhân viên.”
“Những nhân viên xuất sắc thường làm việc hiệu quả và có tính tự giác hơn, những phúc lợi này có thể giúp bọn họ phát huy giá trị của mình một cách tốt hơn!”
“Thế nhưng những công ty lớn thường rất coi trọng việc quản lý doanh nghiệp, bọn họ sẽ sử dụng nhiều biện pháp khác nhau để nâng cao hiệu suất làm việc của nhân viên, giúp nhân viên hoàn thành công việc của mình một cách tốt hơn. Phúc lợi chẳng qua chỉ là một trong nhiều phương pháp quản lý của bọn họ mà thôi!”
“Đối với một công ty nhỏ mới thành lập, nó không có nguồn lợi nhuận lợi khổng lồ như những công ty lớn, cũng không thu hút được những nhân viên xuất sắc mà lại phải bắt chước những công ty lớn tăng phúc lợi cho nhân viên, điều này chẳng khác nào không có mạng như công ty lớn, thế nhưng lại mắc bệnh của công ty lớn!”
“Tất nhiên, khi tập đoàn Đằng Đạt vẫn còn là một công ty nhỏ, bọn họ đã luôn đề cao lợi ích của nhân viên, thế nhưng những thành tựu sau đó của Đằng Đạt không chỉ nhờ vào phúc lợi nhân viên.”
“Sự phát triển của Đằng Đạt dựa vào nguồn lợi nhuận kếch xù từ ngành game và mô hình quản lý tuyệt vời! Mặc dù không rõ tình huống cụ thể, thế nhưng ta có thể chắc chắn một điều rằng, Đằng Đạt không chỉ có mỗi phúc lợi cao! Nếu không nó sớm đã bị những nhân viên ham ăn lười làm nuốt trọn, làm sao có khả năng phát triển tới quy mô như hiện tại được?”