“Tuy nhiên, khi Đằng Đạt quảng bá cái gọi là tinh thần Đằng Đạt của mình ra bên ngoài, nó chỉ tuyên truyền tinh thần không làm thêm giờ chứ không đề cập một lời nào đến các chi tiết quản lý khác.”
“Tại sao lại như vậy?”
“Rất rõ ràng! Đây là chiến thuật dư luận rất thông minh của Đằng Đạt, nhằm đặt mình ở cùng phe với người lao động để nhận được sự ủng hộ rộng rãi của mọi người, từ đó có thể bất khả chiến bại trong cuộc chiến dư luận với các công ty khác!”
“Thế nhưng mọi người nghĩ kỹ lại xem, nếu như tất cả các công ty đều mang lại phúc lợi cao cho nhân viên giống Đằng Đạt thì có bao nhiêu công ty có thể tiếp tục tồn tại đây? Những công ty nhỏ không có khả năng mang lại phúc lợi cao cho nhân viên không đáng để tồn tại sao?”
“Mục đích duy nhất của việc ủng hộ phúc lợi cao này chính là làm suy yếu tất cả những công ty khởi nghiệp khác thông qua phúc lợi cao, khiến tất cả các công ty nhỏ không còn có thể gây ra bất kỳ mối đe dọa nào cho Đằng Đạt, từ đó giúp Đằng Đạt đứng ở vị thế độc quyền thị trường!”
Lời phát biểu của Trịnh Hào khiến hiện trường nổi lên những tiếng xì xào bàn tán.
Rõ ràng rất nhiều người không ngờ được rằng Trịnh Hào lại nhân cơ hội này chĩa mũi nhọn về phía tập đoàn Đằng Đạt!
Không thể không thừa nhận, lời phát biểu của Trịnh Hào vẫn nhận được rất nhiều sự ủng hộ.
Là một nhà khởi nghiệp xuất sắc, Trịnh Hào có một mức độ ảnh hưởng nhất định nhờ vào độ nổi tiếng của mình, thêm vào đó là một số kinh nghiệm thành công trong việc quản lý khiến lời nói của hắn nghe có vẻ rất thuyết phục!
Đặc biệt là nhiều nhà khởi nghiệp nhỏ ở đây cũng có cùng cảm nhận giống như những gì Trịnh Hào nói.
Kể từ khi tập đoàn Đằng Đạt xuất hiện, hệ thống làm việc 8 tiếng đồng hồ, không tăng ca, lương và phúc lợi cao… đã trở thành nhu cầu chung của người lao động. Độ hot của kỳ thi tuyển dụng Đằng Đạt cũng cho thấy sự chào đón và háo hức mong chờ của người lao động đối với Đằng Đạt!
Thế nhưng không phải ai cũng có thể gia nhập vào tập đoàn Đằng Đạt, những người lao động tạm thời không thể gia nhập vào tập đoàn Đằng Đạt đương nhiên sẽ so sánh công ty hiện tại của bọn họ với Đằng Đạt.
Làm sao sự so sánh này có thể không khiến người ta thấy chua chát đây?
Từ góc độ làm sếp của những công ty nhỏ này, nhân viên của bọn họ thèm muốn phúc lợi của Đằng Đạt, yêu cầu công ty cũng phải thực hiện hệ thống làm việc 8 tiếng đồng hồ hoặc nhân viên không hài lòng với hiện tại, lười biếng trốn việc trong giờ tăng ca, không phải điều này hoàn toàn khớp với nhận định “nhân viên bóc lột công ty” hay sao?
Rốt cuộc Đằng Đạt làm thế nào để duy trì phúc lợi cao? Đây luôn là một bí ẩn chưa có lời giải!
Lời giải thích hợp lý nhất là, Đằng Đạt là một công ty game, bọn họ dựa vào nguồn lợi nhuận khổng lồ của mình để hỗ trợ phúc lợi cho công ty.
Thế nhưng rất rõ ràng, những công ty khác không có nguồn lực kinh tế hỗ trợ thì không thể sao chép hoàn toàn mô hình của Đằng Đạt.
Bởi vậy, những gì mà Trịnh Hào nói bề ngoài mang tính công kích với tập đoàn Đằng Đạt, thế nhưng quả thực nó đang phản ánh suy nghĩ của một số ông chủ, hay thậm chí còn đánh trúng trọng tâm vào một bộ phận người lao động!
Nếu một công ty phá sản vì sự lười biếng của nhân viên, mất đi công việc, chẳng phải nhân viên bình thường ngay cả cơ hội được làm thêm giờ cũng không có hay sao?
Tất nhiên, cũng có người nghe thấy những lập luận này thì bắt đầu chửi mắng, tức giận chỉ trích Trịnh Hào mặt dày vô liêm sỉ!
Là một nhà khởi nghiệp trẻ xuất sắc, làm sao ngươi có thể nói đến chuyện chèn ép và bóc lột nhân viên một cách thoải mái như vậy?
Dù thế nào đi nữa, bài phát biểu của Trịnh Hào trong “Lớp Học Mở Cho Nhà Khởi Nghiệp” lần này chắc chắn sẽ khiến cư dân mạng dậy sóng!
Thứ hai, ngày 24 tháng 6.
Trong một quán trà cao cấp tại Ma Đô.
Nhiếp Vân Thịnh và Trịnh Hào ngồi đối diện nhau, cả hai nhàn nhã uống trà rồi trò chuyện về chuyên mục “Lớp Học Mở Cho Nhà Khởi Nghiệp” vào chủ nhật tuần trước.
“Người anh em, những lời nói trên chuyên mục của ngươi đúng là chọc vào tổ ong đấy! Ta còn tưởng rằng người sẽ nói bóng nói gió thôi, không ngờ ngươi lại trực tiếp chỉ mặt đặt tên luôn!”
“Tổ chương trình không ngăn cản ngươi à?”
Trịnh Hào thản nhiên cười: “Tổ chương trình của chuyên mục này cùng lắm chỉ xem qua bản thảo mà ta gửi, thế nhưng lúc ta phát huy tại chỗ thì bọn họ cũng không thể trực tiếp cắt tín hiệu phát sóng trực tiếp được.”
Bởi vì chuyên mục này đều mời những doanh nhân nổi tiếng trong xã hội chứ không phải mời kiểu người tạp nham, cho nên tổ chương trình đều coi khách mời như tổ tông nhà mình, lỡ đâu người ta tức giận không tới nữa thì đó sẽ là tổn thất của tổ chuyên mục!
Huống chi tổ chuyên mục sớm đã làm rõ mối quan hệ này, nói rằng đây là lời phát ngôn cả nhân của các sếp, không liên quan gì tới chuyên mục.
Dù khán giả có muốn mắng chửi thì cũng sẽ vào weibo cá nhân của người ta để mắng chửi chứ không mắng chửi tổ chuyên mục.
Ngược lại, các sếp còn có thể kiếm được fame dựa vào những lời phát ngôn của mình, cớ sao lại không làm?
Nhiếp Vân Thịnh vẫn hơi lo lắng, nói: “Người anh em, ta lo lắng cho ngươi mà. Nếu như nói bóng nói gió thì mọi chuyện còn có khả năng vãn hồi, thế nhưng nếu như ngươi chỉ đích danh công ty Đằng Đạt thì e rằng ngươi sẽ phải đón nhận rất nhiều công kích từ trên mạng đấy!”
Trịnh Hào tự tin cười: “Không phải như vậy sẽ càng thu hút được nhiều sự chú ý hay sao?”
“Nếu không ai mắng chửi ta, điều đó có nghĩa là chiến lược của chúng ta không thành công, không thu hút đủ sự chú ý!”
“Huống chi ta còn có ba phương án dự phòng để chờ bọn họ phản công đây!”
“Bây giờ bọn họ phản công càng dữ dội thì phần thắng của chúng ta sẽ càng nhiều sau khi ta tung ra phương án dự phòng.”