Tuy rằng Bác Quần Media bị Ngôn Tân làm rối tung lên, song đối với Vệ Cảnh Huy, đây cũng không phải là chuyện gì to tát.
Miễn là có thể nhận được đủ kinh phí và nguồn lực hỗ trợ từ liên minh chống lại Đằng Đạt, Bác Quần Media sẽ sớm vực dậy và phát triển mạnh mẽ hơn trước!
Bởi vậy, lúc này Vệ Cảnh Huy đang trong tâm thái xem cuộc chiến dư luận trên mạng này như xem một vở kịch.
Sau khi Trịnh Hào phát biểu những điều này, đúng như dự đoán, trang weibo ngày hôm đó của hắn lập tức hot rần rần!
Những người chỉ trích hắn không chỉ có người hâm mộ của Đằng Đạt mà còn có rất nhiều cư dân mạng đang phẫn nộ.
Những lời phát biểu của Trịnh Hào khiến người lao động cảm thấy không chấp nhận được!
Lý do công ty phá sản là nhân viên bình thường lười biếng nghĩa là gì? Nhân viên bóc lột tiền lương của công ty nghĩa là gì?
Những lời phát biểu này chẳng khác nào bán thảm kể khổ, biến sếp của các công ty trở thành nhóm dễ bị tổn thương. Đối với hầu hết cư dân mạng bình thường mà nói, điều này toàn là nói linh tinh vớ vẩn!
Thế nhưng Trịnh Hào cũng không phải là không có chuẩn bị gì. Hắn vừa tranh luận với cư dân mạng vừa tung ra những tài liệu mà mình đã phòng bị trước.
Động thái đầu tiên của Trịnh Hào là đặt ra hai câu hỏi cho cư dân mạng.
Câu hỏi thứ nhất là nếu như muốn giúp đỡ các doanh nghiệp khác, Đằng Đạt chỉ cần cung cấp hướng dẫn về lý luận vận hành là được, tại sao bắt buộc phải thực thi chính sách không tăng ca, điều này cần thiết sao?
Câu hỏi thứ hai là Đằng Đạt luôn nói rằng không tăng ca có thể cải thiện hiệu quả làm việc của nhân viên, điều này có mối quan hệ tất yếu nào không?
Đây đều là câu hỏi nhằm phủ định tính tất yếu của mô hình làm việc Đằng Đạt!
Tính đến hiện tại, mặc dù đã nhiều cư dân mạng đã bác bỏ quan điểm của Trịnh Hào, thế nhưng trước mắt vẫn chưa nhận được nhiều sự ủng hộ.
Nguyên nhân rất đơn giản, trước đó Đằng Đạt đã ban hành lệnh cấm yêu cầu người phụ trách không được tiếp tục đích thân tham gia vào “Người Phụ Trách Nói” để phá bỏ mô hình kinh doanh của các công ty nói.
Mà chỉ dựa vào lời phản bác tự phát của cư dân mạng thì sẽ không thể đưa ra những lời bàn mang tính tiêu biểu và đủ hot trong thời gian ngắn.
Vệ Cảnh Huy cho rằng cảnh tượng này khá kỳ lạ, cuộc chiến dư luận giữa liên minh chống lại Đằng Đạt và tập đoàn Đằng Đạt đang rơi vào thế giằng co! Trước đó hắn chưa từng nghĩ tới việc điều này sẽ xảy ra.
Nó đủ để chứng minh rằng lần này Trịnh Hào đã có sự chuẩn bị và tìm được một bước đột phá tốt.
Vệ Cảnh Huy đang khen ngợi sự thông minh của Trịnh Hào thì bên ngoài lại vang lên tiếng gõ cửa.
Lão Đặng, tổng biên tập của Bác Quần Media, đẩy cửa bước vào.
Bác Quần Media là một công ty làm personal media, cho nên có một lượng lớn nội dung bài đăng cần được tổng biên tập soạn trước và kiểm duyệt. Trước đó, lão Đặng từng là tác giả chính của một số bài đang có hơn một trăm nghìn lượt xem, là người được Vệ Cảnh Huy đánh giá cao.
Sự xuất hiện của Ngô Tân đã mang đến một cuộc chuyển đổi lớn cho Bác Quần Media từ trên xuống dưới. Tất nhiên, lão Đặng cũng không thể tiếp tục viết bài thu hút lượng truy cập nữa mà thay vào đó viết về những vấn đề thời sự và vấn đề nóng hổi dựa theo ý tưởng của Ngô Tân, kết quả khiến lượng truy cập giảm mạnh.
Bởi vì phải tập trung vào kế hoạch nằm vùng nên Vệ Cảnh Huy không còn hỏi về bài viết của lão Đặng nữa.
Hắn cho rằng sau khi cuộc chiến dư luận đang diễn ra kết thúc, ngay khi Ngô Tân rời đi, Bác Quần Media sẽ quay lại trạng thái hoạt động trước đây và làm như không có chuyện gì xảy ra!
“Sao vậy, lão Đặng, có chuyện gì sao?” Vệ Cảnh Huy thấy sắc mặt lão Đặng nặng nề bèn lo lắng hỏi.
Lão Đặng tỏ ra lo lắng, ngập ngừng nói: “Giám đốc Vệ, những gì mà ta viết gần đây không thu hút được nhiều lượng truy cập, ta muốn viết…”
Vệ Cảnh Huy mỉm cười ngắt lời lão Đặng: “Ngươi cảm thấy mô hình làm việc hiện tại không phù hợp ư? Bản thảo ngươi viết không phải cũng là những nội dung mà ngươi rất thích hay sao? Không sao đâu, một khoảng thời gian nữa thôi mọi thứ sẽ quay trở lại như bình thường, chịu đựng thêm một chút nữa là được!”
Lão Đặng ngây người một lúc rồi vội vàng lắc đầu: “Không không không, giám đốc Vệ, ý ta không phải vậy.”
“Ta muốn viết một bài để bác bỏ những lời phát biểu của Trịnh Hào tại ‘Lớp Học Mở Cho Người Khởi Nghiệp’!”
Vệ Cảnh Huy sửng sốt: “Hả?”
Ý tưởng này của lão Đặng khiến Vệ Cảnh Huy không kịp trở tay.
Ngươi muốn đăng bài bác bỏ lời phát biểu của Trịnh Hào trong lớp học mở?
Không đúng, rốt cuộc chúng ta ở phe nào vậy?
Vệ Cảnh Huy ngẫm nghĩ lại thì thấy cũng đúng, hiện tại chỉ có mình hắn biết bản thân là nội gián nằm vùng chứ không một ai trong công ty biết chuyện này!
Mà việc hợp tác với liên minh chống lại Đằng Đạt là do một mình sếp là Vệ Cảnh Huy quyết định, hắn không hề nói cho nhân viên cấp dưới của mình biết.
Bởi vì chỉ cần hắn nói ra thì rất có khả năng bí mật sẽ bị lộ ra ngoài!
Một khi Đằng Đạt nhận ra vấn đề, mục đích của việc nằm vùng lần này chắc chắn không thể nào đạt được.
Vệ Cảnh Huy yêu cầu mọi người ra sức hợp tác với Ngô Tân, các nhân viên của công ty cũng cảm thấy Bác Quần Media đang toàn tâm toàn ý hợp tác với Đằng Đạt, cho nên tất nhiên bọn họ sẽ đứng về phía Đằng Đạt.
Vệ Cảnh Huy thấy hơi dở khóc dở cười.
Chuyện đến nước này thì….
Theo lý mà nói, hiện tại Vệ Cảnh Huy có thể trực tiếp từ chối yêu cầu của lão Đặng, ngả bài với Ngô Tân.
Ta chính là nội gián nằm vùng, ta sẽ không giả vờ nữa!
Thế nhưng sau khi suy nghĩ lại, hắn cảm thấy làm như vậy không ổn thỏa.
Bác Quần Media là con át chủ bài cuối cùng, đám người Trịnh Hào vẫn chưa lấy ra. Nếu như bây giờ ngả bài, hắn sẽ khơi dậy sự cảnh giác của tập đoàn Đằng Đạt, khiến tập đoàn Đằng Đạt chuẩn bị các biện pháp phòng bị, làm con át chủ bài này không còn hiệu quả như mong muốn thì phải làm sao?