Thành Nhà Giàu Nhất Bắt Đầu Từ Thua Lỗ Game (Dịch Full)

Chương 3227 - Chương 3227. “Tài Sản Của Ta” (2)

Chương 3227. “Tài Sản Của Ta” (2)
Chương 3227. “Tài Sản Của Ta” (2)

Cuối cùng hắn chỉ có thể nhìn không gian bên ngoài thông qua một lớp kính thủy tinh, ngày lại ngày xảy ra biến hóa. Một khu đất trống bị các nhà cao tầng phá hủy rồi lại được phá đi trở thành sân cỏ.

Thế giới bên ngoài dường như đã quay về thời nông thôn tốt đẹp, không khí mát mẻ, chim bay én lượn. Nhưng tất cả mọi người lại bị ngăn cách sau lớp thủy tinh. Chỉ có thể trơ mắt nhìn, không thể hít thở không khí tươi mới bên ngoài.

Trước mặt nhân vật chính là một lớp kính thủy tinh bình thường nhưng hắn không thể đập vỡ nó được. Bởi vì một khi làm vậy, thứ hắn phải bồi thường không chỉ là thủy tinh mà còn là không khí tươi mới bên ngoài.

Mùi hoa và mùi thơm trong không khí ngoài kia khác một trời một vực không khí đục ngầu trong hệ thống tuần hoàn. Hắn không chịu trách nhiệm nổi.

Vì đã có đơn vị chấp hành pháp luật nên hoàn toàn không cần mua kính thủy tinh cường lực, không có chi phí phát sinh thừa.

Nhân vật chính nghèo chỉ có thể đứng từ xa ngắm mảnh đất kia. Tưởng tượng đó từng là sân sau nhà hắn, từng vui vẻ cười đùa trên sân cổ, từng chơi đá cầu cùng bạn hắn ở đó.

Ngay lúc đó, hắn thấy một thanh niên cao lớn đẹp trai đang chơi đá bóng rất thành thạo trên sân cổ đầy hoa kia. Động tác của hắn rất đẹp, như một vận động viên thể thao hàng đầu vậy.

Nhân vật chính nghèo ngơ ngác nhìn một hồi rồi đột nhiên thấy gương mặt của thanh niên này khá giống bạn hồi nhỏ chơi cùng hắn.

Thông qua con chip giáo dục, tất cả kiến thức mới của các nhà khoa học và kỹ năng vận động của các vận động viên trên thế giới sẽ truyền vào đầu người. Kỹ thuật gen mới cũng có thể kéo dài tuổi xuân, tuổi thọ của con người được nâng lên rất nhiều.

Vậy nên dù nhân vật chính nghèo đã biến thành một cụ ông năm mươi tuổi, nhìn còn già hơn tuổi thật thì người bạn ấu thơ của hắn vẫn giữ dáng vẻ thanh niên.

Mọi cảm xúc của nhân vật chính nghèo bộc phát vào khoảnh khắc ấy, rất khó để miêu tả cảm xúc hiện giờ của hắn, là hưng phấn kích động hay tức giận tuyệt vọng.

Hắn mặc kệ hết thảy đạp vỡ tấm kính thủy tinh, xông về phía bóng dáng kia, miệng hô tên người bạn thơ ấu kia.

Đơn vị chấp hành pháp luật có mặt ở khắp mọi nơi không đánh gục hắn tại chỗ. Bởi vì người bạn kia của hắn đã ngầm cho phép – nhân vật chính nghèo hít thở không khí tươi mới, đạp lên sân cổ thuộc về hắn để nói chuyện cùng hắn.

Thậm chí hắn còn cho phép người máy phục vụ thiếp thân đưa tới hai cái ghế, hai người ngồi trên sân cổ nhìn về phương xa nói chuyện phiếm như những bậc cha chú xưa.

Đầu tiên nhân vật chính nghèo đã kể lại cuộc sống khó quên mình từng trải qua. Nhưng lúc ấy người bạn này chỉ lễ phép trả lời qua loa lấy lệ với hắn, hắn không rung động vì bất cứ câu nói nào.

Con chip giáo dục khiến trong đầu nhân vật giàu chỉ có những kiến thức hữu dụng, những nội dung vô ích đã lặng lẽ bị xóa đi.

Đang thảo luận cuộc sống của mình, nhân vật chính nghèo bộc phát tức giận, hắn chất vấn hỏi tại sao thế giới này không công bằng, chất vấn hỏi tại sao có thể tùy ý thấy được không khí nhưng lại không thể tự do lấy.

Nhân vật chính giàu khó hiểu hỏi ngược lại hắn: “Không khí là tài nguyên, nếu là tài nguyên thì chính là khan hiếm, tại sao lại được tự do lấy?”

“Tài sản cũng vậy, tài sản không hề khan hiếm. Nhưng mọi người vẫn đổ xô vào tài sản vào đó và theo đuổi tài sản trong tuyệt vọng.”

“Đối với xã hội này, luôn sẽ có rất nhiều người vô giá trị, mà người giàu chúng ta, với lòng thương hại và nhân ái, sẽ gánh vác gánh nặng cho xã hội này. Cung cấp cho những người vô giá trị kia một cuộc sống đầy đủ, chúng ta là những người đang cống hiến cho xã hội này.”

“Mọi thứ ngươi đang thấy, gồm sân cổ dưới chân, không khí để thở đều là tài sản cá nhân của ta. Nếu ta đồng ý, ngươi cũng có thể trở thành tài sản cá nhân của ta. Mà tài sản cá nhân của ta được đơn vị thi hành pháp luật bảo vệ, thần thánh bất khả xâm phạm.”

“Cho tới bây giờ ta chưa từng làm chuyện gì vi phạm pháp luật. Ta dựng nghiệp từ hai bàn tay trắng, từ một nhà bán lẻ đến quy mô hôm nay. Trong quá trình ấy các ngươi rất khó có thể tưởng tượng ra những cố gắng của ta. Bằng trí tuệ của mình ta đã giải quyết từng vấn đề một.”

Ánh sáng trong mắt nhân vật chính nghèo mờ dần xuống, hắn không thể phản bác người bạn này được. Bởi vì đối phương có thể trích dẫn ra mọi nguyên tắc pháp luật, hơn nữa hắn còn có tài ăn nói, nhân vật chính nghèo không thể nào là đối thủ của hắn.

Nhân vật chính nghèo hoàn toàn không có lực phản kháng, bởi đơn vị thi hành pháp luật có mặt ở khắp nơi. Chúng sẽ đánh gục nhân vật chính nghèo ngay khi hắn muốn mạng đổi mạng với nhân vật chính giàu.

Khi hắn đã mất hết ý chí chuẩn bị đi về, nhân vật chính nghèo lại gọi hắn lại.

“Ngươi rất may mắn, ta không phải một người giàu bất nghĩa, ta là nhà từ thiện lớn nhất trong xã hội này.”

“Mặc dù các ngươi luôn xâm phạm tài sản cá nhân của ta, khiến ta khốn khổ rất nhiều. Nhưng ta luôn duy trì sự vị tha lớn nhất và kiềm chế, ta cứu không ít người từ tay đơn vị thi hành pháp luật. Vì muốn giải quyết vấn đề này, ta quyết định mở hầu bao, thực hiện kế hoạch từ thiện lớn nhất trong đời ta. Cung cấp cho các ngươi phi thuyền và nhiên liệu, để các ngươi có cơ hội khai thác thế giới mới.”

“Dĩ nhiên đây là một cuộc thám hiểm đầy nguy hiểm. Các ngươi có quyền tự do lựa chọn. Dù đi hay ở ta vẫn sẽ tôn trọng quyết định của các ngươi. Nhưng ta hy vọng các ngươi có thể tôn trọng pháp luật, tôn trọng tài sản cá nhân của ta.”

Cuối phim, rất nhiều người như nhân vật chính nghèo đã leo lên phi thuyền tới một hành tinh khác.

Hết chương 3227.
Bình Luận (0)
Comment