“Mỗi lần thành công đương nhiên đều có vài phần vận khí, điều này rất bình thường. Nhưng, kẻ tầm thường chỉ biết chờ đợi vận khí, còn thiên tài sẽ tạo ra vận khí, theo ta thấy, tổng giám đốc Bùi chắc chắn là người tạo ra vận khí.”
“Theo ta biết, tổng giám đốc Bùi đầu tư rất nhiều vào khu vực này.”
“Ngoại trừ quán cà phê internet, tổng giám đốc Bùi còn mở một bưu cục Nghịch Phong ở đây, hơn nữa trước đó hình như còn cùng tổng giám đốc Mã tới gần đây để khảo sát hoàn cảnh kinh doanh của khu vực này.”
“Nếu cảm thấy không có lãi, thì tổng giám đốc Bùi cũng không kiên trì đến bây giờ.”
“Ý tốt của tổng giám đốc Bùi ta xin nhận, nhưng cũng có phần xem thường ta rồi.”
“Đầu tư có nguy hiểm, ta tham gia vào vòng đầu tư lâu như vậy, điều này ta vẫn nhận thức được.”
Phải, phí công khuyên bảo.
Bùi Khiêm không khỏi cảm khái, được rồi, nếu trong lòng tổng giám đốc Lý đã hiểu rõ, vậy thì ta không nói nhiều nữa, chỉ có thể chúc ngươi may mắn.
Cũng may là tổng giám đốc Lý vẫn chưa biết chuyện mua biệt thự mở bếp riêng, nếu chuyện này cũng để cho tổng giám đốc Lý biết, thì ý nghĩ của hắn chắc chắn sẽ càng kiên định hơn.
Bùi Khiêm giơ tay lên, gọi ngươi phục vụ: “Sau này tổng giám đốc Lý lại đến, tất cả đều không tính tiền.”
Tổng giám đốc Lý à tổng giám đốc Lý, ngươi giúp ta nhiều như vậy ta cũng không thể báo đáp, chỉ có thể mời ngươi uống thêm vài ly rượu thôi.
Trong lòng Lý Thạch không khỏi cảm thấy ấm áp.
Đối với hắn mà nói, đương nhiên không quan tâm mấy ly rượu kia, nhưng chuyện không tính tiền mãi mãi này, là đại diện của thành ý của tổng giám đốc Bùi!
Phần hữu nghị này chính là vô giá.
Lý Thạch không kìm được mà thầm khen ngợi, mặc dù tổng giám đốc Bùi còn trẻ tuổi, nhưng làm việc thật sự rất thoải mái.
Lý Thạch giơ ly rượu lên: “Cảm ơn tổng giám đốc Bùi. Hy vọng chúng ta có thể cùng có lợi, cùng kiếm được một khoản tiền lớn!”
Bùi Khiêm cụng ly với hắn, mỉm cười chịu đựng lời nguyền rủa độc ác, chôn con mẹ nó ở dưới đáy lòng.
...
Ngày 11 tháng 8
Game Thương Dương.
“Giám đốc Lâm, cho nên... cuối cùng chúng ta chọn hắn?” Diệp Chi Chu không tự tin nói.
“Ừm, chọn hắn đi.” Lâm Vãn rõ ràng là miễn cưỡng đồng ý, nhưng cũng không còn cách nào khác.
Trước đó sau khi cầm được phương án tuyên truyền từ phía tổng giám đốc Bùi, game Thương Dương cũng dựa theo đề nghị của tổng giám đốc Bùi, đi liên hệ với mấy minh tinh của Hương Cảng, bất kể là người bây giờ còn khá hot, hay là đã hơi lỗi thời, đều tiếp xúc một chút.
Nhưng giá cả lại hơi khó thỏa thuận.
Bây giờ các minh tinh Hồng Kông vẫn đang ăn khách, yêu cầu giá cơ bản đều là hơn năm triệu một năm, rẻ nhất cũng phải hai ba triệu làm nền tảng.
Phải biết rằng, kinh phí nghiên cứu “Chiến Ca Nhiệt Huyết phiên bản Power Up” cũng mới chỉ khoảng năm triệu.
Kinh phí tổng giám đốc Bùi dự tính cho tuyên truyền là hơn ba triệu, Diệp Chi Chu và Vương Hiểu Tân vốn cho rằng cho dù hoang phí cũng không chắc có thể tiêu hết được, kết quả vừa hỏi báo giá đại ngôn của minh tinh, mới phát hiện bản thân thật sự quá trẻ người non dạ...
Trước đó “Chiến Ca Nhiệt Huyết” cũng đã từng quảng cáo, nhưng căn bản chưa từng mời kiểu mình tinh này, chi phí tiêu tốn cho tuyên truyền tính tới tính lui cũng chỉ mấy trăm nghìn mà thôi.
So sánh hai bên, Diệp Chi Chu lập tức cảm thấy quá đắt, rất không có lợi!
Lâm Vãn cũng không hài lòng với bảng giá này.
Chủ yếu là do cảm thấy giá quá thấp.
Tuy nói thông báo lượng tiêu thụ rất quan trọng đối với game, nhưng Lâm Vãn vẫn luôn làm việc ở Đằng Đạt, nhìn thấy mấy game khác đều không tiêu tốn nhiều tiền tuyên truyền cũng hot như vậy.
Tốn năm triệu mời một minh tinh Hồng Kông về đại diện? Điều đó có tác dụng quần què gì.
Cho nên, Lâm Vãn cảm thấy tỷ lệ giá quá kém.
Nhưng, phương án tuyên truyền của tổng giám đốc Bùi đang bày ở đây, nên mời minh tinh thì vẫn phải mời.
Ba người chọn lựa, cuối cùng chọn một người có tỷ lệ giá chấp nhận được từ trong một đống minh tinh Hồng Kông.
Trương Tổ Đình, năm nay bốn mươi mốt tuổi, mặc dù bây giờ đã khá lỗi thời, mấy bộ phim gần đây toàn bộ đều gây được tiếng vang, nhưng lúc còn trẻ cũng được coi như là tiểu sinh ăn khách, từng diễn rất nhiều phim truyền hình nổi tiếng, sức ảnh hưởng trong lứa trung niên cũng không tính là yếu.
Phí đại ngôn ước chừng hai triệu là có thể tóm được, mặc dù Lâm Vãn vẫn cảm thấy hơi đắt, nhưng đã rẻ hơn những người khác rồi.
Cứ như vậy, số tiền còn lại còn có thể mua thêm trang mạng quảng cáo.
Cho nên tổng hợp xem xét lại nhiều lần, nội bộ Game Thương Dương đã nhất trí thông qua, chính là hắn!
Chuyện tiếp theo, chính là mời Trương Tổ Đình đến Kinh Châu một chuyến, ký hợp đồng, đóng quảng cáo.
Đương nhiên, không diễn ở Kinh Châu cũng được, nhưng mọi người đều cảm thấy nếu đã tốn phí đại ngôn rồi, thì nhất định phải tìm cơ hội xem mới được.
Cho dù là minh tinh đã lỗi thời, cùng chụp chung một tấm ảnh, muốn được ký tên, cũng có thể lấy le một chút ở trước mặt minh tinh mà.
“Vậy thì quyết định vậy đi, mời Trương Tổ Đình tới Kinh Châu một chuyến.”
“Cho nên... Trương Tổ Đình là ai?”
Nhìn tin nhắn Lâm Vãn gửi đến, phản ứng đầu tiên của Bùi Khiêm là hoang mang.
Chưa từng nghe nói gì về người này?
Hỏi Qiandu mới biết, thì ra là một minh tinh Hồng Kông đã lỗi thời.
Lâm Vãn tiếp tục gửi tin nhắn: “Tổng giám đốc Bùi, bọn ta cũng đã chọn rất nhiều minh tinh Hồng Kông, có vài người muốn giá khá cao, đều hơn năm triệu. Bọn ta cảm thấy tỷ suất giá không cao, cho nên đã tìm Trương Tổ Đình. Mặc dù danh tiếng hiện tại không bằng trước kia, nhưng khoảng hai triệu là có thể mời được.”
Bùi Khiêm lập tức không vui.
Đã dặn đi dặn lại rất nhiều lần, sao còn ở đây giữ lại chi phí hai ba triệu cho hắn vậy?
Năm triệu là năm triệu!
Nhưng nghĩ lại thì vẫn là bỏ đi, dù sao minh tinh Hồng Kông muốn giá càng cao thì càng hot, bản thân tự mang theo lưu lượng, ngộ nhỡ thật sự đưa đến một nhóm người chơi lớn, khiến Bùi Khiêm lỗ ít tiền, vậy thì cũng là mất nhiều hơn được.