Hai triệu thì hai triệu vậy, số tiền tiết kiệm được thì nghĩ cách khác chi tiêu ở bên ngoài đi.
Lâm Vãn lại nhắn tin hỏi: “Tổng giám đốc Bùi, có thể ngày kia Trương Tổ Đình sẽ đến Kinh Châu, đến lúc đó ngươi có định đến hiện trường để xem quay quảng cáo không?”
Bùi Khiêm lập tức trả lời: “Ừm, xem thử, nghe nói vị tiền bối này, còn từng lấy được ảnh đế, ta cũng đến gần quan sát kỹ năng diễn xuất của hắn một chút.”
“Đợi chút, công tác tiếp đón của các ngươi như thế nào rồi?”
Lâm Vãn: “Yên tâm đi tổng giám đốc Bùi, đều sắp xếp xong rồi. Xe thương vụ đặc biệt để đưa đón hắn và người quản lý, chỗ nghỉ ngơi được sắp xếp ở khách sạn năm sao, tuyệt đối sẽ không giảm giá.”
“Đồ ăn thì sao?” Bùi Khiêm hỏi.
Lâm Vãn: “A... Tạm định là dùng cơm ở khách sạn, đã đặt phục vụ bữa ăn cao cấp trong thời gian quay.”
“Quá thất lễ, từ xa tới là khách, mặc dù mọi người chỉ là quan hệ hợp tác bình thường, nhưng lễ nghĩa nhất định phải có. Như vậy đi, ta đưa số của cửa hàng trưởng Lâm của nhà bếp tư nhân Minh Vân cho ngươi, ngươi hẹn trước, đến lúc đó đợi Trương Tổ Đình đến rồi, thì đến nhà bếp tư nhân Minh Vân đón gió cho hắn trước, sau đó hãy từ từ nói về chuyện quay phim.”
Bùi Khiêm suy nghĩ, công việc tiếp đãi thuộc về lý do chính đáng, đến nhà bếp tư nhân Minh Vân ăn một bữa không quá đáng đấy chứ?
Đương nhiên, tất cả công việc tiếp đãi đều dẫn về bên phía nhà bếp tư nhân Minh Vân, cũng có thể tồn tại một chút nguy hiểm, ví dụ như... Để lộ tin tức.
Nhưng Bùi Khiêm đã nghĩ xong cách tránh né nguy hiểm.
Lâm Vãn: “A, vâng tổng giám đốc Bùi, là ta cân nhắc không chu toàn, vậy ta đi đặt trước!”
...
Ngày 14 tháng 8, thứ bảy.
Trương Tổ Đình xuống máy bay, lần đầu đặt chân lên vùng đất của thành phố Kinh Châu.
Là một thành phố hạng hai trong nước, cảm giác tồn tại của thành phố Kinh Châu cũng không tính là mạnh, Trương Tổ Đình cũng có hiểu biết mơ hồ về thành phố Kinh Châu.
Nhưng, nếu đi một chuyến đã có thể lấy được hai triệu, thì hắn cũng không cảm thấy phiền phức.
Trương Tổ Đình đã hơn bốn mươi tuổi, mặc dù lúc còn trẻ cũng là đại diện cho những tiểu sinh điển trai, nhưng cuối cùng cũng không chống lại được dòng chảy thời gian, bây giờ đang dần dần rèn dũa lại kỹ năng diễn xuất, chuyển hình theo hướng tiền bối trung niên.
Đương nhiên, bởi vì lĩnh vực điện ảnh đang xảy ra biến đổi lớn, cho nên nhóm ngôi sao điện ảnh như bọn họ cũng càng ngày càng không được ưa thích, việc lỗi thời khó mà tránh khỏi.
Cho nên, cơ hội kiếm tiền tương tự, Trương Tổ Đình cũng khó mà từ chối.
Khác với những minh tinh, tiểu thịt tươi đang nổi tiếng vừa ra cửa đã tiền hô hậu ủng, Trương Tổ Đình vẫn khá khiêm tốn, lần này tới chỉ đưa một trợ lý theo.
Dù sao đối phương cũng đã nói, quảng cáo lần này chỉ cần quay một ngày là xong, ngày mười bốn đến Kinh Châu, sau khi đón gió rồi nghỉ ngơi một đêm,buổi sáng hôm sau quay hết tất cả quảng cáo trong một lượt, buồi chiều là có thể ngồi máy bay rời đi rồi.
Đối với chuyến đi đến Kinh Châu lần này, Trương Tổ Đình cũng không ôm kỳ vọng quá cao.
Dù sao công ty game ở nơi Kinh Châu này, có thể là công ty lớn gì chứ?
Lần này quay quảng cáo cũng chỉ là đi ngang qua mà thôi.
“Ngài Trương, mời lên xe, tổng giám đốc Bùi của bọn ta đã chuẩn bị xong bữa tiệc đón gió cho ngươi rồi.”
Bên cạnh xe thương vụ, Lâm Vãn mỉm cười nói.
...
Nhà bếp tư nhân Minh Vân.
Từ trên xe bước xuống, Trương Tổ Đình có chút hoang mang.
Đây là có ý gì? Đây là đâu?
Trước mặt là một căn biệt thự nhìn như không có đặc điểm gì, mặc dù Trương Tổ Đình thấy cái nhà này rất lớn, rất rộng rãi, trang trí cũng rất sang trọng, nhưng hắn cũng biết bên trong căn nhà này không tính là hiếm thấy, ông chủ của một công ty game có thể mua được một căn nhà như vậy cũng không kỳ lạ.
Nhưng vấn đề là, tại sao lại đón gió ở chỗ này?
Chẳng lẽ ông chủ này muốn chiêu đãi hắn ở trong nhà của mình?
Trương Tổ Đình còn đang hoang mang, Lâm Vãn đã đưa hắn vào trong, đi thẳng tới căn phòng có phong cảnh đẹp nhất.
Căn phòng ở tầng ba của biệt thự, có một cửa sổ sát sàn rất lớn, nhìn qua cửa sổ vừa hay có thể nhìn thấy cảnh hòng hôn.
Mặt trời chiều đang dần dần lặn xuống, ánh sáng màu vàng chiếu lên hồ bơi không giới hạn ở bên ngoài, hiện ra ánh chiều tà màu vàng nhạt.
Cây cối xanh um tươi tốt ở xung quanh sườn núi, thấp thoáng dưới tán cây, toàn bộ khu biệt thự ở phía xa đều có thể thu hết vào mắt, có cảm giác như đang nhìn tất cả các ngọn núi nhỏ.
Còn ở giữa căn phòng là một cái bàn ăn, không phải là một bàn tiệc lớn có thể chứa mười mấy người, mà là có thể ngồi vừa đủ bốn người.
Căn phòng hiển nhiên đã được sắp xếp cẩn thận, bất kể là bàn ghế, tranh vẽ trang trí trong phòng, hay là khăn ăn trên bàn, bó hoa, đều rất phù hợp với hoàn cảnh.
Đây cũng là sau khi hẹn trước, các nhân viên nhà bếp tư nhân Minh Vân đã dày công bố trí.
Trương Tổ Đình bừng tỉnh, thì ra đầy không phải là nhà ở tư nhân, mà là một quán ăn đắt tiền có một không hai!
Bùi Khiêm đứng dậy nghênh đón, bắt tay với Trương Tổ Đình: “Ngài Trương, từ xa tới đây, hoan nghênh hoan nghênh! Kinh Châu là một nơi nhỏ, cũng không có gì đặc biệt, chỉ có thể mời ngài Trương ăn bữa cơm nhạt, mời ngồi.”
Trương Tổ Đình cũng nhiệt tình đáp lễ, cùng người quản lý ngồi xuống.
Trên bàn chỉ có bốn người Bùi Khiêm, Lâm Vãn, Trương Tổ ĐÌnh và người quản lý, ngoài ra chính là người phục vụ đi đi lại lại, dựa theo thời gian và tần xuất nhất định, bê đồ ăn lên cho mọi người.
Bùi Khiêm từng muốn tìm thêm vài người đi cùng, còn có thể ăn nhiều một chút, nhưng nhiều người sẽ rất rối loạn, hơn nữa có thể sẽ có cảm giác bị đè nén, cho nên Bùi Khiêm suy nghĩ, vẫn là để số người ít một chút, để Trương Tổ Đình có thể vui vẻ hưởng thụ thức ăn ngon mà không bị áp lực gì.
Mọi người vừa ăn, vừa trò chuyện.