Thành Nhà Giàu Nhất Bắt Đầu Từ Thua Lỗ Game (Dịch Full)

Chương 3271 - Chương 3271. Cảm Ơn Và Sắp Xếp

Chương 3271. Cảm ơn và sắp xếp
Chương 3271. Cảm ơn và sắp xếp

Mà Đằng Đạt có thể đạt được thành tựu như ngày hôm nay, có thể trở thành công ty được yêu thích và hoan nghênh nhất.

Bùi Khiêm đã nhận được rất nhiều lời khen ngợi không thuộc về hắn như vậy, hiển nhiên tất cả đều là công lao của những người phụ trách này.

Vì vậy Bùi Khiêm muốn chân thành bày tỏ lòng biết ơn của mình đối với bọn họ, cảm ơn những người phụ trách đã sánh vai với mình mà cùng nhau hoàn thành sự nghiệp to lớn này!

Sau khi Bùi Khiêm cảm ơn tất cả những người phụ trách xong, rất nhiều người đã có chút không bình tĩnh nổi.

Ví dụ như Bao Húc là một trong số đó.

Bao Húc vẫn nhớ rằng hắn từng là một thanh thiếu niên nghiện net, không có mục tiêu gì trong cuộc sống và mỗi ngày trôi qua chỉ là lãng phí thời gian, nhưng tổng giám đốc Bùi đã tìm thấy hắn trong một quán cà phê Internet tối tăm. Mời hắn vào tập đoàn Đằng Đạt và sau đó đã thay đổi cuộc đời của hắn.

Mặc dù hắn bị buộc phải tới lui vô số lần trong quá trình này, nhưng cho đến bây giờ, Bao Húc vẫn cảm thấy may mắn vì những trải nghiệm của mình và cũng biết ơn tổng giám đốc Bùi từ tận đáy lòng.

Mà tổng giám đốc Bùi nhân dịp này đã cảm ơn tất cả những người phụ trách bộ phận, điều này bộc lộ một tín hiệu vô cùng nguy hiểm.

Rất rõ ràng, tổng giám đốc Bùi vẫn không thay đổi chủ ý, hắn không có ý định dẫn dắt những người phụ trách này phấn đấu cho tập đoàn Đằng Đạt thêm 20 năm nữa, thay vào đó, hắn sẽ rời khỏi tập đoàn Đằng Đạt một thời gian theo quyết định lúc trước, mặc dù vẫn sẽ tạm thời giữ chức tổng giám đốc, nhưng hắn vẫn sẽ rời khỏi tập đoàn Đằng Đạt trong một khoảng thời gian.

Có thể là một năm, cũng có thể là nhiều năm.

Bùi Khiêm vừa dứt lời, người phụ trách đã lao nhao thuyết phục hắn ở lại.

“Tổng giám đốc Bùi, ngươi không thực sự muốn rời khỏi công ty mà, phải không?”

“Tổng giám đốc Bùi, công ty không thể không có ngươi đâu!”

“Đúng vậy đó, nếu như bọn ta lại gặp phải vấn đề kinh doanh mới, hoặc là thời điểm công ty cần chuyển đổi, thì ai sẽ là người đưa ra quyết định đây?”

“Đúng vậy, tập đoàn Đằng Đạt sẽ không thể hoàn thiện nếu như không có tổng giám đốc Bùi, ta không thể chấp nhận được!”

Thấy cảm xúc của những người phụ trách bị kích động, Bùi Khiêm xua xua tay ra hiệu cho mọi người bình tĩnh lại.

Hắn khẽ mỉm cười: “Mọi người cũng không cần phải kích động như thế. Thật ra thì tập đoàn Đằng Đạt hiện tại đã là một chỉnh thể có thể tự mình vận hành hoàn hảo, dù có ta hay không có ta cũng không có nhiều khác biệt, thậm chí có thể dưới tình huống không có ta sẽ phát triển càng tốt hơn nữa, suy cho cùng thì không còn ai cản trở công ty nữa rồi.”

Những người phụ trách đều coi đây là lời an ủi hay là trò đùa nào đó của tổng giám đốc Bùi, chỉ có điều trò đùa này không buồn cười chút nào.

Bùi Khiêm tiếp tục nói: “Ta đã suy nghĩ rất cẩn thận về quyết định này trong một thời gian dài rồi, về phần tại sao cuối cùng ta lại quyết định thì có ba nguyên nhân chính.”

“Đầu tiên, mỗi người trong số các ngươi đều rất có năng lực, nếu như có ta ở đây, thời điểm các ngươi gặp phải vấn đề lớn, sẽ luôn muốn đến hỏi ta. Điều này không có lợi cho việc phát huy trình độ thực sự của các ngươi. Ta hy vọng các ngươi có thể tự khám phá một phương pháp khác, không chỉ có thể thay thế ta một cách hoàn hảo mà còn vượt qua ta.”

“Ta cảm thấy vượt qua ta cũng không phải là một việc khó khăn gì, các ngươi nên thử một lần đi.”

“Thứ hai, sự phát triển tiếp tục của tập đoàn Đằng Đạt sẽ luôn phải trải qua một quá trình như vậy. Suy cho cùng thì công ty này thuộc về tất cả các nhân viên và thậm chí là tất cả những người tiêu dùng của tập đoàn Đằng Đạt! Khi công ty tiếp tục phát triển, công ty phải luôn cố gắng sử dụng những phương thức phù hợp nhất để cho mọi người cùng tham gia vào việc ra quyết định của hệ thống, để nó đi theo hướng đúng đắn nhất.”

“Trước đây, ta chỉ dựa vào may mắn hết lần này đến lần khác mới có thể tránh khỏi những sai lầm lớn, nhưng sau này ta không dám đưa ra lời đảm bảo như vậy. Thế nên, tất cả mọi người cần phải phát huy trí tuệ của mình để đưa tập đoàn Đằng Đạt bước vào một giai đoạn hoàn toàn mới.”

“Người trong cuộc giả vờ không biết, nhưng người ngoài cuộc thì lại rất rõ ràng. Ta cảm thấy nếu như mình đứng ở vị trí người ngoài cuộc thì có thể sẽ tốt hơn.”

“Cuối cùng, ta cũng không hy vọng danh tính của mình bị giới hạn ở vị trí tổng giám đốc của tập đoàn Đằng Đạt, ta còn hy vọng rằng mình có thể có nhiều danh tính hơn.”

“Ta cảm nhận sâu sắc rằng năng lực của bản thân vẫn còn rất thấp kém, thế nên ta muốn đi du lịch vòng quanh thế giới, ta muốn có nhiều thời gian để nghiên cứu và suy nghĩ sâu sắc hơn, ta muốn bản thân tiếp tục trưởng thành và dần dần trở thành một người xứng đáng để mọi người khen ngợi, mà việc này cần có thời gian và cần có sự tập trung.”

“Ta không muốn tập đoàn Đằng Đạt trở thành giới hạn trên của cuộc đời mình, thế nên ta không hy vọng bị ràng buộc với nó mãi mãi.”

Những người phụ trách hai mặt nhìn nhau, lời nói này của tổng giám đốc Bùi có vẻ quá mức khiêm tốn nhưng quả thật có cũng có ý nghĩa nhất định.

Là tổng giám đốc của một công ty, nếu như muốn toàn bộ công ty phát triển tốt hơn, thì phải trả cái giá rất cao!

Bị giới hạn trong những việc tẻ nhạt đó, rất nhiều ông chủ của các công ty đều sẽ hoàn toàn mất đi thời gian và cuộc sống của riêng mình.

Đối với những ông chủ coi công ty và sự nghiệp là phần quan trọng nhất trong cuộc đời bọn họ thì đây chính là cuộc sống mà bọn họ mong muốn.

Nhưng mà nếu như tổng giám đốc Bùi có mục tiêu cao hơn và tin rằng cuộc sống của bản thân không nên chỉ giới hạn ở tập đoàn Đằng Đạt, như vậy thì hắn cũng có quyền được lựa chọn những cuộc sống khác.

Hết chương 3271.
Bình Luận (0)
Comment