Thành Nhà Giàu Nhất Bắt Đầu Từ Thua Lỗ Game (Dịch Full)

Chương 3294 - Chương 3294. Phiên Ngoại 1 - Khang Vương Bùi Khiêm (8)

Chương 3294. Phiên ngoại 1 - Khang vương Bùi Khiêm (8)
Chương 3294. Phiên ngoại 1 - Khang vương Bùi Khiêm (8)

Nói rồi, hắn nhìn Lý Cương không phục lắm: “Lý tướng, ta biết ngươi muốn nói gì!”

“Nghĩ đến ban đầu trong chiến bảo vệ Biện Lương, ngươi cũng có bỏ công sức, có công lớn với xã tắc, cái này trẫm biết rõ.

“Nhưng dù sao thì Lý Cương ngươi cũng là quan văn, chẳng lẽ ngươi nghĩ mình có tài dẫn binh sao?”

“Huống chi ngươi nghĩ kĩ, ban đầu trong trận bảo vệ Biện Lương, một mình ngươi chủ chiến, có bao nhiêu hôn quan vô dụng kéo chân sau của ngươi! Chẳng lẽ thời thế chuyển dời, mới mấy tháng mà ngươi biến thành người giống mấy tên hôn quan kia, kéo chân sau của trẫm?”

Lý Cương bị hỏi nghẹn họng.

Hắn có tài thống lĩnh binh lính không?

Thật ra Lý Cương tự cảm thấy không tồi, dù sao thì nếu ban đầu không có hắn, biến Tĩnh Khang đã đến sớm hơn nửa năm rồi.

Nhưng nếu nói Lý Cương dám tự xưng ướng thiên hạ không? E rằng trong lòng hắn cũng có tính toán rồi.

Với lại, nhớ đến lúc đầu người trong triều đường ngăn hắn, bây giờ bị quan gia mới hỏi, thật sự thấy hơi chột dạ.

Thế là Lý Cương thổi râu mấy lần, cuối cùng không thể nói được, chỉ có thể gâng cổ lên: “Nếu quan gia đã nói vậy, chi bằng giao chức Tả tướng của thần cho Nhạc tướng quân này luôn.”

Vừa dứt lời, Bùi Khiêm đã trầm mặc.

Lý Cương và quần thần đều thở dài, thầm nghĩ vẫn ổn, xem ra quan gia mới này chưa hoàn toàn mụ mị đầu óc.

Hắn vẫn biết, quốc gia to lớn này cần quan văn quản lý.

Nhưng Bùi Khiêm cúi đầu một lúc, gật đầu: “Cũng không phải không được.”

Lý Cương suýt nữa ngạc nhiên đến mức rớt mắt xuống đất.

Cái gì?

Thì ra ban nãy không phải quan gia bị hắn nói cứng họng, mà đang nghiêm túc cân nhắc tính khả thi của chuyện này?

Không phải mình Lý Cương, đến cả quần thần cũng sững sờ.

Bùi Khiêm đứng lên khỏi Long ỷ, lạnh lùng liếc mắt nhìn mấy quan viên muốn “không hợp tác phi bạo lực”.

Hắn cười giễu một tiếng, sau đó nói: “Trẫm biết, vì sao các ngươi tự tin như vậy, nghĩ rằng chỉ cần dâng sớ từ quan là có thể ép trẫm thỏa hiệp.”

“Cách của tổ tông, cách của tổ tông!”

“Từ lúc Kinh công đổi cách, các ngươi cứ quây quanh cách tổ tông náo loạn không ngừng!

“Dùng lý luận cũ từ hơn trăm năm trước để lo chuyện trăm năm sau, cũng chỉ có  mấy hủ nho các ngươi có thể làm được thôi.

“Trẫm hỏi các ngươi, cách của tổ tông có thể khiến Hoàn Nhan Tông Hàn bị trời phạt chết bất đắc kỳ tử, hay có thể khiến quân Kim ngoan ngoãn lui về Yên Vân, không xâm phạm lãnh thổ Đại Tống nữa?

“Ngày ngày nghĩ đến cách của tổ tông, chẳng lẽ đợi người Kim công chiếm Kinh sư, đốt luôn Thái miếu của tổ tông các triều đại Đại Tống ta, đào luôn lăng một lên, các ngươi vẫn muốn nói cách của tổ tông với trẫm à?”

“Tổ tông có thể không cần, nhưng cách của tổ tông không được bỏ? Các ngươi có ý này sao?”

“Nếu là thế thì không cần người Kim, trẫm tự đào mộ tổ thái tổ thái tông lên! Cũng là chuyện phải làm, chỉ có con cháu như trẫm mới có thể làm, người Kim không thể làm!”

Hắn nhìn quần thần với vẻ mặt lạnh lùng: “Lý Cương! Với cả đám quần thần các ngươi!”

“Hôm nay làm rõ một chuyện, không phải trẫm đang thương lượng với các ngươi!”

“Các ngươi không muốn làm thần tử của trẫm thì bây giờ có thể xin từ chức! Dù các ngươi cút hết, triều đình sụp đổ, trẫm cũng có thể cùng với Nhạc tướng quân đi phương Bắc, đi Thành Hành sơn, đi đến từng tấc đất của Đại Tống ta, tiếp tục kháng Kim!”

“Quân Tống không theo trẫm thì trẫm tìm nghĩa quân!”

“Xem như đập vỡ thiên hạ này rồi xây lại một lượt!

“Cũng không thể dây dưa mãi để các hôn quân hôn quan tiếp tục bòn rút của trăm nghìn bách tính tặng cho người Kim!”

Hắn nổi trận lôi đình một phen khiến tất cả thần tử trong triều đường đều sững sờ.

Bọn họ không ngờ, quan gia mới này dám không cần cả tổ tông!

Đúng rồi, đến cả chuyện mình đi đào một tổ mà cũng dám nói thì có thể nể mặt đại thần được à?

Hơn trăm năm triều Đại Tống dựng nên, không, chắc trong hơn một nghìn năm sau khi có danh xưng Hoàng đế này, đây là lần đầu tiên có phát ngôn khủng khiếp thế này nói từ miệng Hoàng đế…

Vì vấn đề này thật sự quá nhạy cảm, đến mức không có quan viên nào dám nói trước triều đường rộng lớn.

Bọn họ không dám tham gia vào chủ đề này…

Cuộc thảo luận tiếp tục, hơn phân nửa là đôi bên choảng nhau.

Quần thần tin chắc vị quan gia này có thể làm vậy, dù sao thì chuyện trước đó Uông Bá Nhan và Hoàng Tiềm Thiện bị đánh khỏi triều đường vẫn rành rành trước mắt.

Bùi Khiêm ngồi xuống Hoàng vị lần nữa: “Về phần các ngươi hỏi vì sao trẫm trọng dụng Nhạc Phi Nhạc Bằng Cử này?

“Vì trẫm xem tấu của người ta rồi. Theo trẫm thấy, sách lược này rất hay, đáng để noi theo!

“Trẫm hỏi các ngươi, Hái Chiêu Liệt Đến đến mời ba lần, chẳng lẽ cũng phải để Võ hầu thăng cấp từ cấp bậc binh lính cơ bản theo quy củ của Đại Hán sao?”

Quần thần lại nhìn nhau lần nữa.

Một đại thần yếu ớt trả lời: “Nhưng quan gia, lúc đó thiên hạ hỗn loạn, thế cục… đương nhiên thế cục cũng khác.”

Bùi Khiêm vỗ Long ỷ: “Khác cái gì?”

“Lúc đó thiên hạ loạn lạc, chẳng lẽ bây giờ thiên hạ thái bình lắm sao?”

“Người Kim sắp diệt nửa giang sơn Đại Tống rồi, chẳng lẽ các ngươi vẫn cảm thấy đây là thái bình hưng thịnh sao? Cũng chẳng trách có nhiều con chuột muốn xuôi Nam sống an nhàn, vẫn luôn náo loạn bên tai trẫm!”

Vừa nói ra câu này, quần thần lại im lặng lần nữa.

Bùi Khiêm không khỏi thâm đắc ý, xem ra, chuyện của Gia Cát Lượng và Lưu Bị trong lịch sử thế giới khác trong ký ức của Triệu Cấu rất có sức thuyết phục.

Tuy quần thần không nói nữa, nhưng vẫn nhìn Nhạc Phi đầy nghi ngờ.

Dù sao thì Nhạc Phi này có thể so với Gia Cát Võ Hầu, tạm thời không cần nói.

Vị quan gia mới này so mình với Hán Chiêu Liệt Đế, cái này hơi quá đáng rồi…

Ngươi có ánh mắt như của Hán Chiêu Liệt Đế sao?

Hình như tất cả các đại thần đều biết, vị quan gia mới này cũng chẳng hiểu gì về việc quân, xem tấu của Nhạc Phi, có thể xác định đây là Long Trung đối sách phiên bản Đại Tống?

Hết chương 3294.
Bình Luận (0)
Comment