Nhưng Kiều Lương cảm thấy, tổng giám đốc Bùi chăm lo cho mình như vậy, đưa xe tiếp đón, lại sắp xếp chỗ ở tốt như vậy, đãi ngộ gặp mặt đều đã đầy đủ, chắc chắn bản thân cũng phải tỏ ý, nhanh chóng vào trạng thái làm việc.
Bùi Khiêm gật đầu: “Được.”
Con cá này chủ động cắn câu, được nhỉ?
Vốn Bùi Khiêm muốn để Kiều Lão Thấp nghỉ ngơi thêm, tránh đến lúc đó tinh thần và cơ thể đều bị tổn thương nghiêm trọng, nhưng Kiều Lão Thấp đã chủ động yêu cầu, thế thì phải thỏa mãn.
Bùi Khiêm lấy hợp đồng đã chuẩn bị ổn thỏa trước đó ra: “Ký hợp đồng trước đã.”
Kiều Lương cầm sang liếc sơ, trong hợp đồng giống trước đó đã bàn xong, mỗi ngày chơi game tám tiếng, năm trăm đồng.
Nếu cuối tuần nghỉ thì một tháng tầm mười nghìn đồng, nếu không nghỉ thì có thêm tiền tăng ca, lương mỗi tháng có thể nhiều hơn.
Tuy giá nãy đã được bàn ổn thỏa từ trước, nhưng nói không được chi tiết, Kiều Lương cũng không xác định hợp động có cú lừa gì không, có đưa ra yêu cầu quá đáng hay phức tạp gì không.
Bây giờ thấy văn bản hợp đồng có thể xác định, không có cú lừa gì, quả thật là mỗi ngày chơi game tám tiếng, kiếm được năm trăm đồng!
Kiều Lương không khỏi cảm khái, tổng giám đốc Bùi là người rộng rãi.
Đầu năm nay, một tháng mười nghìn đã có thể xem là lương cao rồi.
Đương nhiên, nếu Kiều Lương bùng nổ linh cảm, điên cuồng chèn quảng cáo, một tháng cũng có thể kiếm hơn mười nghìn.
Nhưng cũng mệt lắm.
Phải thức trắng đêm kiếm tài nguyên, nghiêm túc viết văn án, cắt ghép, với lại phải có may mắn, tóm được kim chủ baba mới có thể kiếm tiền nhiều như vậy.
Nói một cách tương đối, công việc bây giờ thong thả hơn, không có yêu cầu gì, chỉ yêu cầu chơi "Quay Đầu Là Bờ" tám tiếng mỗi ngày.
Sau khi Kiều Lương liếc sơ qua hai lần, hài lòng ký tên mình.
“OK, thế thì đi theo ta.”
Hai người Bùi Khiêm và Kiều Lương vừa nói vừa cười rời khỏi tòa văn phòng của Đằng Đạt.
Tiểu Tôn lái xe chở hai người đến quán cà phê internet Netfish gần nhất.
Bùi Khiêm không định để Kiều Lương chơi game ở khu văn phòng, Lý Nhã Đạt và các nhân viên khác biệt vài cài đặt cụ thể trong game, ví dụ vũ khí nào lợi hại hơn, đường nào dễ hơn, với cả cách thu thập vũ khí “phổ độ”,...
Nếu trong quá trình Kiều Lương chơi game chết như chó, nói chuyện với mấy nhân viên nghiên cứu phát triển khác, biết được vài chìa khóa trong game, há chẳng phải hạ thấp độ khó rồi sao.
Bùi Khiêm muốn để Kiều Lão Thấp trải nghiệm game "Quay Đầu Là Bờ" từ con số không như người chơi bình thường, nên ắt phải loại trừ nguy hiểm ngầm từ mặt này.
Ở quán cà phê internet Netfish, có ăn có uống, máy tính cấu hình cao, cà phê nước uống đủ cả, tuyệt đối sẽ giải quyết được nỗi lo về sau của Kiều Lão Thấp.
Chẳng mấy chốc đã đến quán cà phê internet Netfish.
Đây là cửa hàng đại học Hán Đông của quán cà phê internet Netfish, cách Thần Hoa Hào cảnh tâm mười phút đi bộ.
Đương nhiên, nói là cửa hàng Đại học Hán Đông, nhưng thực tế không gần đại học Hán Đông, đi tầm mười lăm phút.
Vừ từ khi bắt đầu chọn vị trí của quán cà phê internet đã phải ghi nhớ tránh mấy khu vực cạnh trường đại học rồi.
Nhưng nơi cày cũng xem là nơi khá phồn hoa, doanh thu ban đầu của cửa hàng này không thấp lắm, sau sự kiện Trần Lũy, doanh thu nơi này tăng nhất định, bây giờ đã chỉ sau cửa hàng chính, chỉ lỗ một khoản nhỏ.
Cũng chính vì vậy, nên cửa hàng này như trẻ mồ côi trong lòng Bùi Khiêm, rất hiếm khi đến.
Lần này vừa hay sắp xếp cho Kiều Lão Thấp ở nơi này, lúc tâm trạng Bùi Khiêm không tốt có thể sang xem Kiều Lão Thấp chơi game đến đâu rồi, có thể khiến tâm trạng bản thân tốt hơn.
Bùi Khiêm giới thiệu cửa hàng trưởng của quán cà phê internet Netfish này với Kiều Lão Thấp, sau đó tìm một chỗ ở góc tầng hai cho hắn, sau này đây chính là vị trí làm việc của Kiều Lão Thấp.
Trên máy tính đã cài đặt xong phiên bản ban đầu của "Quay Đầu Là Bờ", phiên bản này sẽ được cập nhật đồng thời với tiến độ của bên nghiên cứu và phát triển, đồng thời có chức năng tính giờ đơn giản, tính thời gian game của Kiều Lão Thấp mỗi ngày, phải hơn tám tiếng mới được.
Hôm nay không đủ thời gian, ngày hôm sau phải bù, nếu hôm sau vẫn không đủ, thế thì trừ tiền.
Sau đó còn có vài điểm chú ý, bây giờ "Quay Đầu Là Bờ" vẫn trong thời gian nghiên cứu và phát triển, nội hàm trong game không thể lộ rõ, nên Kiều Lão Thấp không thể quay video, cũng không thể bàn luận nhiều về chuyện này trong nhóm fan.
Bên quán cà phê internet Netfish, bình thường không nhiều khách lắm, vị trí Kiều Lương ngồi lại rất khuất, cũng sẽ không có người đến làm phiền.
Chẳng mấy chốc, tất cả đã được sắp xếp ổn thỏa.
“Đồ ăn thức uống bình thường cứ tìm cửa hàng trưởng chuẩn bị là được. Đồ ăn thức uống trong quán cà phê internet Netfish chắc chắn sẽ vệ sinh, sạch sẽ, có thể yên tâm dùng.”
“Làm quen trước, tối này sắp xếp tiệc tẩy trần cho ngươi, đến lúc đó đến đón ngươi.”
“Có vấn đề gì về mặt sinh hoạt, cứ nói với cửa hàng trưởng là được.”
Bùi Khiêm giải quyết tất thảy phiền phức sau này giúp Kiều Lão Thấp.
Kiều Lương rất cảm động: “Được!”
“Thế ngươi bắt đầu trải nghiệm đi, ta đi trước, có vấn đề gì cứ liên lạc bất cứ lúc nào.”
Bùi Khiêm không xem Kiều Lão Thấp chịu khổ, tạm biệt rồi đi.
Cái này gọi là “thấy hắn sống không nỡ thấy hắn chết, nghe tiếng hắn không nỡ ăn thịt hắn”, Bùi Khiêm không khỏi cảm thán, ài, ta quả là một người tốt.
“Tổng giám đốc Bùi thật tâm giao, sắp xếp chu đáo quá.”
“Tối còn có tiệc tẩy trần, nghe ra chắc hẳn đẳng cấp không thấp.”
Kiều Lương khoái trá mở game, cảm thấy lần này đến Kinh Châu, tất cả đều hoàn hảo.
Ài, phải có một em gái bên cạnh càng tốt.
Đương nhiên bản thân Kiều Lương cũng biết đây là đang mơ tưởng.
Nhưng nói đi phải nói lại, có em gái nào game vui.
Không biết có phải quan tâm tỉ mỉ của tổng giám đốc Bùi có tác dụng tâm lý gì đó không, sau khi Kiều Lương vào game, nhìn kiểu gì cũng thấy ưng bụng game này.
“Quả nhiên game của tổng giám đốc Bùi đều là thượng thừa!”
“Xem mẫu này, tinh xảo!”
“Xem phong cách này, đặc biệt!”
“Nhìn động tác này, mượt!”
“Nhìn tiểu quái này…”
“Á đù, đau vãi, đây là quái nhỏ?”
“… Sao ta ngỏm rồi?”