Tiết Triết Bân chọn món cũng kiểm chứng được điều này, tôm Long Tỉnh hắn chọn hơn ba trăm, món “kim bài” thịt khối kim tự tháp hơn hai trăm sáu mươi, bữa ăn này thong thả cũng sáu bảy trăm đồng.
Nếu vị khách lắm tiền này có thể hài lòng với mấy món này, thế thì nói rõ nhà bếp tư nhân Minh Vân có hy vọng hot rồi!
Dù sao thì nhà bếp tư nhân Minh Vân không đối mặt với người bình thường, là phú hào, phản hồi của phú hào là quan trọng nhất.
Sau khi nghe nói vị khách này rất hài lòng với món ăn, Lâm Xán Vinh cũng thở phào một hơi.
Bây giờ hắn là cửa hàng trưởng, đã không đích thân xuống bếp nữa rồi, nhưng bây giờ mấy đầu bếp phía sau đều do đích thân hắn phỏng vấn, lựa chọn, đập tiền đào đi (Đương nhiên là tiêu tiền của tổng giám đốc Bùi), bây giờ món ăn được khẳng định rồi, đương nhiên Lâm Xán Vinh cũng sẽ cảm thấy hơi tự hào.
“Cửa hàng trưởng, khác đã thanh toán rồi đi rồi, còn đặt trước bữa tối vào tối mai!” Một nhân viên vui mừng chạy vào báo tin vui.
“Tốt lắm!”
Trái tim Lâm Xán Vinh đang treo lơ lửng đã đặt xuống rồi.
Trước đó tổng giám đốc Bùi bảo hắn đừng lo chuyện tuyên truyền quá, Lâm Xán Vinh vẫn hơi lo.
Nhưng gần đây thấy có người lục tục đến, còn có phú hào lắm tiền đến ăn nữa, nói rõ việc tuyên truyền vẫn luôn được tiến hành!
Quả nhiên tất cả đều nằm trong tính toán của tổng giám đốc Bùi.
Kế tiếp chỉ cần theo chỉ thị của tổng giám đốc Bùi, nghiêm túc làm tốt từng món ăn và phục vụ, nhà bếp tư nhân Minh Vân hot lên là chuyện trong nay mai!
Đầu bếp và nhân viên phục vụ của nhà bếp tư nhân Minh Vân cũng đầy năng lượng.
...
“Hắc xì!”
Bùi Khiêm hắt xì, vừa sờ mũi vừa đặt điều khiển xuống.
Nhìn giờ giấc, đã sắp năm giờ chiều rồi.
Tối nay vẫn phải tẩy trần cho Kiều Lương ở nhà bếp tư nhân Minh Vân, sẵn tiện xoa dịu tâm hồn bị thương của hắn.
Ăn hành cả ngày, bây giờ Bùi Khiêm rất muốn đi xem tình hình Kiều Lão Thấp thế nào.
Đến quán cà phê internet Netfish.
Bùi Khiêm im lặng lên tầng hai, quan sát Kiều Lương ngồi trong góc.
Chỉ thấy mặt mày Kiều Lương tái mét, đang nhìn màn hình chăm chăm, hai tay nắm chặt chuột, đôi khi còn nghiêng người sang một bên, dường như đang chơi Motion Sensing game.
Đột nhiên, cơ thể hắn run lên, toàn thân cứng đờ.
Màn hình đã biến thành màu xám rồi.
Biểu cảm của Kiều Lương chuyển từ sững sờ thành ảo não, lại chuyển từ ảo não sang tuyệt vọng, cuối cùng lại từ tuyệt vọng trở thành mù mịt.
Hắn đặt điều khiển lên bàn, hơi ngẩng đầu nhìn trần nhà, hình như đang hoài nghi nhân sinh và ý nghĩa mình tồn tại.
Thấy biểu cảm của Kiều Lương, trong lòng Bùi Khiêm thoải mái hơn nhiều, khóe miệng dạt dào nụ cười.
Không phí tiền!
Quả nhiên mời Kiều Lão Thấp đến Kinh Châu là lựa chọn chính xác!
Bùi Khiêm vốn rất lo lắng, vì hắn không phải người chơi M, cũng không biết bản thân có thể kiên trì trong "Quay Đầu Là Bờ" không.
Lỡ nhân chơi đến cuối cùng mình không qua ải, chỉ có thể giảm độ khó hoặc dời ngày phát hành, há chẳng phải làm lỡ chuyện lớn rồi sao?
Nhưng bây giờ Bùi Khiêm tìm được động lực kiên trì tiếp rồi, đó chính là Kiều Lão Thấp!
Có khó có khổ, chỉ cần thấy Kiều Lão Thấp khổ sở khó khăn hơn mình, Bùi Khiêm chợt thấy mình lại nạp đầy động lực!
Dù sao thì lúc Bùi Khiêm chơi game vẫn có “Phổ Độ”, mà Kiều Lão Thấp chỉ có thể nhảy múa trên lưỡi đao bằng vũ khí bình thường.
Nên, cảm giác hạnh phúc bắt nguồn từ so sánh!
Bùi Khiêm cảm thấy mình hạnh phúc hơn bao giờ hết.
Bùi Khiêm làm bộ như không có gì, đi tới trước mặt Kiều Lương, mỉm cười hỏi: "Ngươi thấy thế nào?"
Kiều Lương còn đắm chìm trong trò chơi, không kịp phản ứng lại ngay, sửng sốt một chút mới đứng dậy: "Thấy... ừm..."
Trong thời gian ngắn chơi nhiều game kì lạ như vậy, cho dù là tác giả của biết bao kỳ video như Kiều Lão Thấp, cũng phải thấy dè chừng.
Thấy như thế nào nhỉ?
Cảm giác rõ ràng nhất chính là game này thiết lập độ khó sai rồi!
Có thể là chuyên viên hoạch định trị số đã thêm nhiều hơn 1 số 0 cho lực công kích của tiểu quái, những thứ còn lại thì đều tốt cả.
Có điều nhìn nụ cười ấm áp của tổng giám đốc Bùi, Kiều Lão Thấp thật sự khó lòng mở miệng.
Tổng giám đốc Bùi tốt xấu gì cũng coi như là một nhà chế tác nổi tiếng, có thể phạm loại sai lầm trị số cấp thấp này sao?
Tính sai trị số, thêm vào hẳn một số không, cho dù là chuyên viên hoạch định trị số mới vừa đi làm thì cũng rất ít khi phạm phải loại sai lầm này, suy cho cùng hiện tại muốn vào vị trí chuyên viên hoạch định trị số, thì phải có cơ sở kiến thức số học đạt tiêu chuẩn.
Đâu thể giống thiết lập tình tiết nội dung, tùy tiện viết vài câu gì đó tỏ vẻ nho nhã là có thể qua vòng phỏng vấn được.
Thế nên, Kiều Lão Thấp ậm ừ hồi lâu vẫn ngẩn người chưa nghĩ ra nên nói thế nào cho phải.
Thậm chí hắn cảm thấy có hơi áy náy.
Kiều Lương à Kiều Lương, vào thời khắc mấu chốt mà ngươi lại như xe bị tuột xích thế này!
Tổng giám đốc Bùi không ngại đường xa mời ngươi đến, lo ăn lo uống ngon lành, không phải là vì nhìn trúng ngươi là người chơi dày dặn kinh nghiệm, muốn nghe thử ý kiến của ngươi sao?
Kết quả ngươi chơi mấy tiếng đồng hồ xong ngay cả vấn đề đơn giản như vậy cũng không trả lời được, thật là phụ kỳ vọng của tổng giám đốc Bùi quá rồi!
Bản thân cũng cảm thấy có chút ngượng.
Thế nhưng Bùi Khiêm thì không hề ngần ngại, lại ha ha cười một tiếng: "Đi thôi, đi ăn cơm, tối nay mở tiệc tẩy trần cho ngươi!"
Bùi Khiêm không hề tức giận, ngược lại cực kỳ hài lòng với phản ứng của Kiều Lão Thấp.
Điều này chứng tỏ rằng chơi “Quay Đầu Là Bờ” chơi đến ý thức mơ hồ rồi, đây là phản ứng mà Bùi Khiêm thích nhìn thấy nhất.
Dù sao thì năng lực chịu đựng của Kiều Lão Thấp cũng thuộc vào loại mạnh trong quần thể ngươi chơi.
Trước kia chơi “Con Đường Sa Mạc Cô Độc”, Kiều Lão Thấp đã từng chạy xong hết các màn trong thời gian tiêu chuẩn, tuyệt đối lợi lại!
Cho dù nguyên nhân trong đó cũng có phần là vì kiếm sống, nhưng khả năng chịu áp lực Kiều Lão Thấp cũng tuyệt đối không thể khinh thường.