Thành Nhà Giàu Nhất Bắt Đầu Từ Thua Lỗ Game (Dịch Full)

Chương 436 - Chương 436. Chờ Đợi Thời Cơ Tốt Hơn

Chương 436. Chờ đợi thời cơ tốt hơn
Chương 436. Chờ đợi thời cơ tốt hơn

Chỉ chút tiền này, đáng để tổng giám đốc Bùi tiêu tốn sao?

Cho dù là mời những người phiên dịch có tiếng kia, tối đa cũng chỉ tiêu tốn mấy trăm nghìn, so với thu nhập mà bản tiếng Anh có thể tạo thành, đúng là như muối bỏ biển, rất không có lợi.

Nếu tổng giám đốc Bùi đồng ý với Lý Nhã Đạt, dựa vào hiệu suất làm việc của người này, ước chừng trong hai ngày là đã tìm được người phiên dịch, mấy phiên dịch chia nhau dịch các văn bản khác nhau trong game, chẳng mấy chốc đã có thể hoàn thành.

Sắp kết toán rồi, không thể làm chuyện ngu ngốc như vậy được!

Cho nên Bùi Khiêm quả quyết từ chối.

Cho dù muốn phiên dịch, thì cũng phải chờ sau khi kết toán tháng này đã!

Bùi Khiêm ho khan hai tiếng: “Quá vội vàng.”

“Tiến quân vào thị trường nước ngoài cần phải có thiên thời địa lợi nhân hòa, thiếu một thứ cũng không được. Nếu không có nhiều tài nguyên và sự ủng hộ, tùy tiện tiến vào thì rất dễ bị thất bại.”

“Đương nhiên không phải là sợ thất bại, chỉ là việc này liên quan đến thế cục lâu dài của công ty chúng ta, cho nên không cần thiết phải liều lĩnh.”

“Tốt nhất là ổn định thị trường trong nước trước đã, chờ tháng tới rồi hãy suy nghĩ đến việc cho ra phiên bản đa ngôn ngữ.”

“Các ngươi có thể thử tìm xem có phiên dịch nào phù hợp không trước, còn cụ thể là lúc nào bắt đầu làm phiên bản đa ngôn ngữ... thì đợi tháng sau rồi nói.”

Lý Nhã Đạt: “À, nhưng người chơi nước ngoài bây giờ phải làm sao? Ta cảm thấy bọn họ thật đáng thương, chẳng lẽ để bọn họ vừa dịch từ điển vừa chơi, chờ mãi đến tháng sau?”

Bùi Khiêm nghiêm túc nói: “Có gì không thể? Đây chính là cơ hội tốt để bọn họ học tiếng Trung đó!”

“Người chơi bắt đầu chơi game bây giờ, đều là người đã hiểu sơ qua tiếng Trung, để bọn họ dịch từ điển, ôn tập tri thức bản thân đã dần quên mất, nắm vững một số từ vựng tiếng Trung mới, điều này không phải là vô cùng tốt sao?”

“Còn những người chơi hoàn toàn không hiểu tiếng Trung... Dù sau cũng phải đợi, chờ thêm nửa tháng nữa thì có sao.”

“Hơn nữa, trong game của chúng ta có nhiều thơ cổ như thế, phiên dịch cũng tốn nhiều sức? Nếu phiên dịch quá vội, thành ra dịch quá máy móc, ra mắt xong cũng khiến cho bạn bè nước ngoài cười thối mũi.”

“Cho nên chuyện này không thể vội được, phải thảo luận kỹ hơn, ngươi có thể đi tìm xem có đại thần phiên dịch nào lợi hại hơn không trước đã, tìm được rồi nói.”

Lý Nhã Đạt suy nghĩ, hình như cũng có vấn đề như vậy thật: “Ừm, vậy ta đi chuẩn bị trước.”

Cúp điện thoại, Bùi Khiêm thở dài một hơi.

Cũng may ta cơ trí, suýt nữa thì xảy ra vấn đề lớn!

Chuyện của sau này thì để sau này hãy nói, dù sao chỉ cần không vào hai ngày này, qua thời kỳ kết toán rồi thì mọi chuyện đều dễ nói.

Bùi Khiêm bình tĩnh lại, chưa được bao lâu, đã đến đường Hoàn Vũ Thiên.

Bùi Khiêm xuống xe, chạy thẳng lên quán cà phê Internet Netfish ở tầng ba.

Mấy ngày trước, Bùi Khiêm vẫn luôn để tâm bên phía Đằng Đạt, cho nên không đến quán cà phê Internet Netfish một thời gian, hôm nay nhất định phải nhìn một cái mới có thể yên tâm.

Nhưng còn chưa vào cửa, Bùi Khiêm đã cảm thấy tình tình có vẻ không đúng.

Bây giờ là buổi chiều chủ nhật, đường Hoàn Vũ Thiên là trung tâm thương mại đắt tiền lớn nhất ở thành phố Kinh Châu, số lượng người không ít.

Vốn số lượng người cũng rất lớn, nhưng lại chẳng liên quan gì đến quán cà phê Internet Nefish ở tầng ba, dù sao phần lớn người tới trung tâm mua sắm đều để đi dạo, ăn cơm, xem phim, chứ không phải đến để chơi game.

Trước kia, lúc kiểm tra chọn địa điểm cho quán cà phê Internet Netfish này, Bùi Khiêm còn rất cẩn thận, hai thương hiệu quần áo ở tầng ba bình thường khá vắng vẻ, danh tiếng của quán cà phê Internet cũng như vậy, cho nên mới yên tâm mở quán cà phê Internet Netfish ở đây.

Nhưng lần này đến, tình hình đột nhiên có chút không đúng!

Bùi Khiêm đi thẳng lên bằng thang máy, trong thang máy có rất nhiều người, Bùi Khiêm vốn không quá để ý, cho rằng mọi người đều đi xem phim hoặc là ăn cơm, kết quả đến tầng ba, đám người này lại ồ ạt ra khỏi thang máy!

Bùi Khiêm ra khỏi thang máy cuối cùng cứng đờ lại, trừng mắt nhìn đám người này đi về phía quán cà phê Internet Netfish.

Chờ một chút!

Các ngươi đứng lại cho ta!

Làm gì đấy!

Đừng đi lung tung khắp nơi!

Bùi Khiêm vội vàng đi nhanh hơn hai bước tới cửa quán cà phê Internet Netfish, nhưng nhìn thấy cảnh tượng bên trong, suýt chút nữa thì tắt thở ngay tại chỗ.

Tỷ lệ số ghế ngồi phải hơn sáu mươi phần trăm, với số lượng này, chẳng mấy chốc sẽ chuyển lỗ thành lãi!

Cái này đúng là khổ tận cam lai... cái quỷ ấy!

Bùi Khiêm lập tức muốn tìm Mã Dương và Trương Nguyên.

Người đâu!

Quán cà phê Internet trở nên như vậy nhất định là có liên quan đến hai tên kia!

Ai là kẻ đầu sỏ đây, để ta bắt được thì không có kết quả tốt đâu!

Bùi Khiêm tiếp tục đi vào quán cà phê Internet Netfish, càng đi, càng vô cùng lo sợ.

Trước đó, hắn từng trải nghiệm cảm giác này, hơn nữa còn là ở cửa hàng chính của quán cà phê Internet Netfish.

Chẳng qua mặc dù lúc đó quán cà phê Internet đột nhiên hot, nhưng chủ yếu là  kinh doanh quầy rượu và quán cà phê là hot, phần lớn người đến đều là để nghe Trần Luật ca hát.

Nhưng cửa tiệm này chỉ kinh doanh quán cà phê Internet!

Tất cả mọi người ngồi trên ghế esports nghiêm túc chơi game, vả lại phần lớn đều chơi “Quay Đầu Là Bờ”.

Trong đó còn có không ít cặp tình nhân và anh em bạn bè nói chuyện nhau, khiến cả quán cà phê Internet trông có vẻ tương đối náo nhiệt, không còn vắng tanh như trước.

Khó chịu!

Bùi Khiêm đi đến khu vực nghỉ ngơi của quán cà phê Internet, trên màn hình lớn của máy chiếu đang chiếu video mới nhất của Kiều Lão Thấp.

Có một vài khách hàng ngồi quanh cái bàn dài trong khu nghỉ ngơi, có người đang uống cà phê, có người đang uống trà sữa, đồng thời xem giới thiệu của Kiều Lão Thấp trên màn ảnh lớn, thường xuyên lộ ra biểu cảm bất ngờ hiểu ra, giống như là được truyền cảm hứng.

Mã Dương cũng ngồi trong khu nghỉ ngơi, Trương Nguyên không ở đây, không biết đã đi đâu.

Hết chương 436.
Bình Luận (0)
Comment