“Anh Khiêm, ngươi đến rồi?”
Mã Dương nở một nụ cười, gọi Bùi Khiêm đang ngồi ở khu nghỉ ngơi.
“Muốn uống cà phê không? Tiệm cà phê bên cạnh thấy quán cà phê Internet của chúng ta náo nhiệt, cho nên liên kết hoạt động với chúng ta, giảm giá ba mươi phần trăm đồ uống! Nói ra thì mùi vị tạm được, ngươi xem bây giờ mỗi người một cốc rồi.”
Khóe miệng Bùi Khiêm hơi giật giật.
Một đao chém vào đầu này khiến hắn hơi choáng váng.
“Hôm nay... sao lại nhiều người như vậy?” Bùi Khiêm run rẩy hỏi.
Mã Dương hơi ngỡ ngàng: “Hả? Không phải. Gần đây ngày nào cũng nhiều người như vậy.”
Bùi Khiêm: “...”
Con mẹ nó!
Cái bản mặt của ngươi muốn chọc tức chết ta có phải không?
Tức chết ta thì có lợi gì với ngươi?
Bùi Khiêm miễn cưỡng bình tĩnh lại: “Vậy thì, cụ thể là bắt đầu có nhiều người như vậy từ lúc nào?”
Mã Dương hơi khó hiểu: “Anh Khiêm, ngươi vẫn chưa biết gì sao? Chính vào khoảng thời gian ngươi bận rộn bên phía ‘Quay Đầu Là Bờ’ đó!”
“Trước kia ta vẫn chưa ý thức được, mặc dù tỷ lệ khách hàng đến quán cà phê Internet của chúng ta không cao, nhưng thông qua hàng loạt sự kiện trước đó, cho đã tích lũy được chút danh tiếng không tồi ở Kinh Châu!”
“Mặc dù cửa tiệm này mới mở, nhưng điểm số trên Toàn Dân Bình Luận lúc nào cũng rất cao.”
“Lúc mới đầu thì ít người, nhưng sau này người đến càng ngày càng đông, mọi người đi dạo mệt rồi, vừa hay quán cà phê hết chỗ thì đến quán cà phê Internet của chúng ta ngồi một chút, dù sao tốn mười đồng một giờ cũng coi như là có lợi trong trung tâm thương mại này.”
“Sau đó, anh Khiêm, ngươi đoán xem, đúng vào mấy ngày trước, sân trượt patin cỡ lớn đã chính thức mở cửa sau khi sửa sang xong trong trung tâm thương mại.”
“Rất nhiều ông bố dẫn con đến trượt patin, đám trẻ con vào trong đó học hơn một tiếng, mấy ông bố vừa vặn đến quán cà phê Internet của chúng ta chơi.”
“Còn có mấy người có vẻ là cùng bạn gái đến làm tóc, làm móng tay, thì cũng phải mấy tiếng mới xong, cũng đến quán cà phê Internet của chúng ta giết thời gian.”
“Ngoài ra còn có hiệu ứng dư luận, hình như Kiều Lão Thấp cũng đề cử quán cà phê Internet của chúng ta ở trên mạng, Vương Bằng của trang web Toàn Dân Bình Luận cũng đề cử quán cà phê Internet của chúng ta.”
“Đương nhiên, quan trọng nhất vẫn là do game ‘Quay Đầu Là Bờ’ hot, nên quán cà phê Internet cũng được thơm lây!”
“Có không ít người chơi ngày nào cũng chạy tới đây vì để có được trải nghiệm chơi game tốt nhất khi chơi ‘Quay Đầu Là Bờ’ đó.”
“Anh Khiêm, hóa ra trước đó ngươi bận rộn ở bên phía Đằng Đạt như vậy là vì chuyện này sao?”
Bùi Khiêm im lặng không nói gì.
Tại sao, kẻ đầu sỏ lại là ta?
Ngươi tưởng tình hình bây giờ của “Quay Đầu Là Bờ” là thứ ta hy vọng à!
Mã Dương hơi tiếc nuối: “Đáng tiếc là cho dù có tiến bộ rất lớn so với trước kia, nhưng vẫn còn cách việc thật sự kiếm được tiền một chút.”
“Anh Khiêm, có phải ngươi không hài lòng với tình huống hiện tại không, cảm thấy phải hot hơn mới đúng, đúng không?”
Khóe miệng Bùi Khiêm hơi giật giật, đúng là ta không hài lòng, nhưng hoàn toàn là bởi vì nguyên nhân khác!
Hắn nhớ ra một chuyện quan trọng hơn, vội vàng hỏi: “Những cửa tiệm mới khác thế nào rồi?”
Mã Dương vui vẻ nói: “Việc lựa chọn địa điểm đã hoàn tất, sửa sang sơ qua một chút, tuần sau là có thể khai trương!”
Bùi khiêm vội vàng khoát tay: “Không gấp! Chốt thời gian khai trương là chủ nhật tuần sau nữa, tức là ngày 24, không cần phải vội vàng như vậy, hiểu chưa?”
Bùi khiêm vốn cảm thấy mấy quán cà phê Internet này khai trương lúc nào không quan trọng, nhưng bây giờ nhìn thấy tình hình của chi nhánh ở đường Hoàn Vũ Thiên, hắn mới ý thức được vấn đề rất lớn!
Nếu mấy cửa tiệm khác mở quá sớm, khách hàng nhiều lên, sẽ mang đến gánh nặng nghiêm trọng hơn cho Bùi Khiêm!
Bởi vậy, hắn phải hoãn việc mở thêm chi nhánh trước kết toán một tuần, để một tuần sau mới khai trương, tất nhiên kiếm càng ít tiền thì càng tốt, đỡ phải tạo áp lực lớn như vậy cho bản thân.
Mã Dương sửng sốt: “Nhưng chúng ta đã giao tiền thuê nhà rồi, tại sao phải kéo dài thêm một tuần...”
Bùi Khiêm làm bộ thâm sâu khó lường, nói: “Làm như vậy là để chờ đợi một thời cơ tốt hơn, đừng hỏi nhiều.”
Thứ ba, ngày 12 tháng 10.
Công ty TNHH Kỹ thuật Internet Đằng Đạt.
Lý Nhã Đạt vừa kết thúc việc trò chuyện với nhân viên của phòng làm việc phiên dịch.
Sau khi xin phép tổng giám đốc Bùi, Lý Nhã Đạt đã liên lạc với vài phòng làm việc phiên dịch tốt trong nước, đồng thời gửi một phần nội dung văn án của game đi, để bọn họ tiến hành dịch thử.
Lý Nhã Đạt cố ý chọn một vài yếu tố giải đố trong game, muốn xem thử trình độ thật sự của những phòng làm việc phiên dịch này rốt cuộc như thế nào.
Trong các tuyến nhiệm vụ tương tự, thường là thông qua một một bài thơ làm đầu mối, để tìm gợi ý tương ứng, rồi kích hoạt cốt truyện phù hợp, độ khó của phiên dịch vẫn còn rất cao.
Một mặt, phải phiên dịch chính xác ý nghĩa của những bài thơ này, không bỏ sót những tin tức mấu chốt, để những người chơi nước ngoài cũng có thể căn cứ theo những nội dung này để tiến hành giải đố.
Mặt khác, còn phải đạt được ba tiêu chí tín, đạt và nhã, thơ ca cổ hay đại loại như vậy, nếu sau khi dịch thành ngôn ngữ khác biến thành tiếng lóng, vậy thì sẽ không còn thú vị, không có chút mỹ cảm nào.
Cho nên, điều này thật sự rất thử thách bản lĩnh của người dịch, người bình thường thật sự không được.
Những phòng làm việc phiên dịch này đã dần bàn giao nội dung dịch thử, nhưng khi đưa những nội dung này cho trợ lý Tân xem, Lý Nhã Đạt đều nhận được câu trả lời phủ nhận.
Bản dịch không tính là sai, nhưng cái hay của bản dịch chưa đủ.
Trình độ tiếng Anh của bản thân Lý Nhã Đạt ở mức bình thường, nhưng vẫn có thể đại khái nhìn ra chỗ hay dở của bản dịch.
Trợ lý Tân thì càng không cần nói, từng làm trợ lý của phó tổng giám đốc của một công ty có tiếng ở nước ngoài, thông thạo ba thứ tiếng, nếu tự mình bắt tay vào phiên dịch chắc chắn cũng chẳng tốt hơn là mấy, nhưng chỗ hay dở của bản dịch có sẵn vẫn có thể nhìn ra.