Đù má! Ta sắp cắm đầu vào màn hình luôn rồi mà sao tổng giám đốc Bùi vẫn giao việc cho ta vậy!
Bao Húc vội vàng đứng dậy: “Vâng, tổng giám đốc Bùi.”
Bùi Khiêm tức giận đi đến văn phòng của mình.
Mọi người trong khu văn phòng đưa mắt nhìn nhau, sau đó đều dồn sự chú ý về phía Bao Húc.
Bao Húc khoát tay không nói nên lời: “Nhìn ta đang làm gì? Mọi người, nhanh chân nhanh tay lên... đừng có mà làm khó ta.”
Mọi người trong khu văn phòng đưa mắt nhìn nhau, sau đó vội vàng bỏ công việc không quan trọng xuống rồi luống cuống mở game.
……
Trong văn phòng, Bùi Khiêm đọc đánh giá phiên bản tiếng Anh của “Quay Đầu Là Bờ” với trình độ tiếng Anh bập bẹ của mình, thầm thở dài.
Hầy, mặc dù hắn đã đoán trước được kết quả này trước khi phiên bản tiếng Anh ra mắt, nhưng mà… cũng đành bất lực!
Bùi Khiêm vốn cho rằng, hơn chín mươi phần trăm người chơi nước ngoài sẽ bị cản trở bởi rào cản văn hóa, nhưng giờ hắn nhận ra rằng mình đã quá lạc quan.
Thật sự không ngờ đám người chơi nước ngoài này giỏi chịu khổ thế, hơn nữa còn kéo thêm một nhóm vlogger nổi tiếng biết tiếng Trung vào!
Thế là nền tảng chính thức nhận được sự hưởng ứng nhiệt tình của người chơi trong và ngoài nước, còn quyết định giúp tìm một nhóm dịch thuật để ra mắt phiên bản nước ngoài, rồi mọi thứ cứ thuận lý thành chương mà xảy ra.
“Thôi bỏ đi, tùy duyên vậy.”
Lần này Bùi Khiêm cũng bó tay rồi.
Cuối cùng, hắn chỉ đành bước vào trạng thái mài gươm lâm trận, sắp xếp lại các hoạt động trong ngày lễ kỹ thuật số 1024 một lần nữa.
Xế chiều, Bùi Khiêm xem phim, chợp mắt trong văn phòng, đợi buổi tối tham gia bữa tiệc chia tay đã sắp xếp cho tổng biên tập Hạ và những người khác.
……
Buổi tối, một chiếc xe thương vụ bảy chỗ và một chiếc xe thương vụ thông thường của Đằng Đạt đậu trước cổng bếp tư nhân Minh Vân.
Hạ Giang xuống xe, sắc mặt tái nhợt, tinh thần trông có vẻ không được tốt lắm.
Sắc mặt những người xuống xe phía sau nàng cũng chẳng khá hơn là bao, một cameraman trông khá cường tráng còn bước đi không vững, nhìn dáng vẻ yếu ớt, hơn phân nửa là đã nôn rồi.
Rõ ràng hầu hết mọi người đều không mấy thích ứng với loại hình giải trí cực kỳ kích thích này.
Hạ Giang nhớ lại trải nghiệm khó quên ở công viên giải trí Tân Thiên Địa ở Kinh Châu hôm nay, cả người cũng không khoẻ nổi.
Tàu lượn siêu tốc, tháp thả, con lắc khổng lồ, nhà ma, nhảy bungee...
Hạ Giang cũng không biết rốt cuộc làm sao mà mình có thể kiên trì như vậy, bây giờ chân như sắp nhũn ra rồi.
Bùi Khiêm đã đợi từ trước ở cổng bếp tư nhân Minh Vân, thấy tâm trạng mọi người uể oải như vậy, hắn không khỏi hơi nhếch khóe miệng, lộ ra một nụ cười chân thành.
He he, cuối cùng cũng hoà nhau một một nhé!
Xem các ngươi còn dám đâm sau lưng ta một lần nữa không!
Bùi Khiêm không khỏi thích thú tự hỏi, có nên bố trí “một loạt trò chơi kích thích” tương tự cho tất cả các ký giả đến Kinh Châu, để sau này không còn ai dám đến phỏng vấn hay không?
“Thế nào tổng biên tập Hạ, mọi người hôm nay vui chứ?” Bùi Khiêm hớn hở, nở nụ cười ấm áp.
Hạ Giang miễn cưỡng nặn ra nụ cười: “Vui...”
Bùi Khiêm hài lòng gật đầu: “Vui là tốt rồi! Mọi người tối nay cơm nước xong thì nghỉ ngơi thật tốt, ngày mai sắp xếp cho mọi người hạng mục nhảy dù, cực kỳ vui luôn, nhất định không thể bỏ qua!”
Hạ Giang: “...”
…….
Sáng hôm sau.
Nhân viên đến khách sạn nơi Hạ Giang và những người khác ở, trong phòng chỉ thấy chiếc cúp, giấy chứng nhận và một trăm nghìn tiền thưởng cho tổng giám đốc Bùi.
Bên cạnh chiếc cúp là một bức thư được để lại.
“Tổng giám đốc Bùi,”
“Vô cùng cảm ơn sự tiếp đón nhiệt tình của ngươi trong thời gian này, bọn ta đã có một khoảng thời gian rất khó quên tại Kinh Châu!”
“Bởi vì khối lượng công việc lớn, lãnh đạo đột nhiên sắp xếp nhiệm vụ phỏng vấn mới, bọn ta phải gấp rút trở về. Tổng giám đốc Bùi bận việc, không kịp gặp mặt nói lời từ biệt, ta thành thật xin lỗi.”
“Xin tổng giám đốc Bùi yên tâm, bản tin phỏng vấn độc quyền lần này nhất định sẽ thành công tốt đẹp! Hy vọng có cơ hội hợp tác lần sau!”
Bùi Khiêm vui vẻ cất một trăm nghìn đồng, bỏ cúp và giấy chứng nhận vào tủ văn phòng, cảm thấy thoải mái hơn rất nhiều.
Cuối cùng cũng thở phào nhẹ nhõm!
Đương nhiên, Bùi Khiêm cũng không quên để trợ lý Tân đuổi theo và trả tiền vé máy bay khứ hồi cho bên kia, tuy rằng tiền không nhiều nhưng như người ta vẫn nói, muỗi dù nhỏ cũng là thịt, chi phí này tuyệt đối không thể bớt.
Sau khi tiễn nhóm phỏng vấn của nền tảng chính thức, cuối cùng hắn cũng có thể yên tâm mà tiêu tiền.
Hôm nay là ngày 24 tháng 10, ngày lễ kỹ thuật số 1024 kéo dài một tuần chính thức bắt đầu!
Khoảng thời gian trước đó hắn đã tiến hành đẩy mạnh tuyên truyền, cho nên sự kiện này ngay từ đầu đã nhận được sự quan tâm lớn!
Đầu tiên là Takeaway Netfish.
Trong thời gian diễn ra sự kiện, các món ăn của Takeaway Netfish sẽ được giảm giá, miễn phí phí giao hàng, có thể nói càng bán càng lỗ.
Ngay từ sáng sớm, hàng loạt người dùng mới và cũ đã bắt đầu gọi món bằng ứng dụng Takeaway Netfish, đầu bếp của một số quán cà phê Internet Netfish chưa bao giờ bận rộn đến thế, các món ăn liên tiếp được chế biến hết món này đến món khác.
Những món ăn này nhanh chóng được đóng gói kèm bộ dụng cụ ăn tinh xảo kiểu Trung, cho vào túi giữ nhiệt, các nhân viên giao hàng đã chờ đợi từ lâu lập tức chạy xe điện đến giao đồ ăn cho khách hàng như những chú ong chăm chỉ.
Tất nhiên, nhân viên chịu trách nhiệm tiếp nhận món ăn hoặc dọn dẹp và vệ sinh bộ đồ ăn cũng rất bận rộn.
Bùi Khiêm đã cân nhắc trước tới tình trạng thiếu nhân lực, cho nên đã yêu cầu nhân sự tại Takeaway Netfish tuyển thêm nhiều nhân viên part-time, lương sẽ được giải quyết vào cuối ngày để đảm bảo có đủ nhân lực và việc giao đồ ăn sẽ không bị chậm trễ.
Nếu việc giao đồ ăn bị chậm trễ, không còn cách giải quyết nào khác, bên phía Takeaway Netfish sẽ trực tiếp gửi phong bao lì xì, giảm giá cho khách hàng; nếu chậm trễ quá lâu, bồi thường gấp đôi theo giá tiền món ăn.
Nói tóm lại, để Takeaway Netfish càng thua lỗ nhiều hơn!
Ngoài ra, việc chuẩn bị đồng phục, túi giữ nhiệt, xe điện cho những những nhân viên giao hàng part-time này cũng phải tốn một khoản tiền lớn.
Đi trên đường phố Kinh Châu, mọi người có thể thường xuyên bắt gặp nhân viên mang đồng phục Takeaway Netfish vàng xanh đi xe điện giao đồ ăn, có thể nói đây chính là cảnh đẹp ý vui.