Thành Nhà Giàu Nhất Bắt Đầu Từ Thua Lỗ Game (Dịch Full)

Chương 460 - Chương 460. Sao Mà Rút Thưởng Cũng Phải Lén Lén Lút Lút?

Chương 460. Sao mà rút thưởng cũng phải lén lén lút lút?
Chương 460. Sao mà rút thưởng cũng phải lén lén lút lút?

Cảnh tượng này toàn khác với những anh chàng đi xe đạp điện chạy loạn xạ trong ký ức của Bùi Khiêm, nhân viên giao đồ ăn của Takeaway Netfish không quá vội vã, tuân thủ nghiêm ngặt luật lệ giao thông, không chen lấn đám đông, không hấp tấp và khá lịch sự.

Dù sao nếu đơn hàng quá hạn, nhân viên giao hàng sẽ không bị phạt, mọi khoản bồi thường cho khách hàng sẽ do nền tảng Takeaway Netfish gánh chịu.

Hơn nữa, phí giao hàng của Takeaway Netfish hào phóng hơn các nền tảng khác, cho nên mỗi ngày nhân viên giao hàng đều có thể thong thả mà không cần chấp nhận rủi ro để kiếm thêm vài đơn hàng.

Bên phía Nghịch Phong Logistics cũng vô cùng bận rộn.

Trước đó, Nghịch Phong Logistics cũng đã thương lượng với các công ty chuyển phát nhanh khác. Trong thời gian diễn ra sự kiện, Nghịch Phong Logistics sẽ không thu phí giao hàng, cho nên nhiều công ty chuyển phát rất vui vẻ chuyển thẳng hàng đến bưu cục Nghịch Phong.

Vì gửi bưu phẩm tại bưu cục Nghịch Phong có thể được giảm giá cước nhất định, cho nên một số người dùng có nhu cầu này cũng bắt đầu sử dụng bưu cục Nghịch Phong để gửi hàng.

Bưu cục Nghịch Phong ở khắp Kinh Châu cũng bắt đầu bận rộn, nhân viên giao bưu kiện liên tục giao hàng, nhận bưu phẩm, mỗi khi nhận được bưu phẩm hoặc chuyển phát nhanh, tiền trong tài khoản của hệ thống tổng giám đốc Bùi lại ngày một ít đi.

Số lượng người chơi game trong quán cà phê Internet Netfish tăng không đáng kể, nhưng số lượng người mua máy tính ROF lại tăng lên đáng kể!

Rất nhiều người chơi còn xếp hàng trước cửa quán cà phê Internet Netfish trước giờ cửa mở, giành giật nhau 100 máy tính đầu tiên, căn bản không để chúng kịp bám bụi.

Bởi vì quá hời!

Đối với người chơi mà nói, những bộ máy tính được bán với giá gốc, phí lắp ráp, phí vận chuyển hay dịch vụ hậu mãi đều được miễn phí toàn bộ, cộng thêm hoạt động nâng cấp cấu hình, tiết kiệm được hơn bốn nghìn tệ này, đều có sức hấp dẫn cực kỳ lớn.

Ngay cả khi 100 slot đầu tiên đã hết, song sự nhiệt tình mua hàng của mọi người vẫn không hề suy giảm.

Lúc này đây, việc Bùi Khiêm yêu cầu Trương Nguyên dùng một số tiền lớn thu mua hàng dự trữ cũng phát huy tác dụng, linh kiện trong kho liên tục được chuyển đến phòng kho, nhân viên nhanh chóng lắp ráp máy tính, sau khi hoàn tất thì lập tức sắp xếp cho Nghịch Phong Logistics tới giao hàng tận nhà cực kỳ nhanh chóng. 

Rất nhiều người buổi sáng mới vừa đặt mua xong, buổi trưa máy tính đã đưa đến nơi, bất ngờ không nói nên lời.

……

Buổi trưa, quán cà phê Internet Netfish.

Dư Hàng đang chăm chú nhìn màn hình, ngón trỏ gõ nhẹ chuột trái, họng súng trên màn hình lập tức phun ra lửa xanh, khiến đám zombie trước mặt cũng phải loạng choạng lùi lại.

Không thể không nói, cấu hình máy tính cực khủng, màn hình chơi game lớn và tốc độ làm mới cao của quán cà phê Internet Netfish đã mang đến cho hắn một trải nghiệm chơi game chưa từng có.

Kết thúc game, Dư Hàng tựa lưng vào ghế uống hai ngụm cà phê, nhưng cảm giác hưng phấn vẫn chưa hoàn toàn lắng xuống.

Đúng lúc này, nhân viên quản lý quán net đứng bên cạnh đi tới, nói nhỏ vào tai hắn: “Tiên sinh, chúc mừng ngươi trúng thưởng.”

Dư Hàng sửng sốt một chút, hắn quay đầu thật mạnh, nhìn quản lý quán net đang cười, nhất thời không nói nên lời.

Lừa đảo?

Cũng không thể nào, quản lý quán net này vẫn hay làm ở quán cà phê Internet, hắn quen mặt lắm rồi.

Một quán cà phê Internet lớn như vậy cũng không thể công khai gạt người chứ?

Chẳng lẽ là hôm nay ta được thần may mắn phù hộ sao?

Dư Hàng nửa tin nửa ngờ nhìn quản lý quán net: “Trúng thưởng gì? Ngươi định miễn phí cước Internet cho ta sao?”

Quản lý quán net mỉm cười: “Tiên sinh vui lòng để lại địa chỉ nhận hàng và thông tin liên hệ, ngươi là người chơi may mắn đầu tiên được quán cà phê Internet lựa chọn hôm nay, bọn ta tặng ngươi một máy tính cùng loại với máy trong quán.”

Dư Hàng suýt nữa cho là mình nghe lầm: “Hả? Tặng máy tính? Miễn phí?”

Quản lý quán net mỉm cười gật đầu, thấp giọng nói: “Đúng vậy, bọn ta sẽ tặng miễn phí cho ngươi một máy tính lắp ráp theo yêu cầu của ROF.”

Dư Hàng hơi choáng váng, nội tâm cũng có chút sợ hãi.

Hình như có gì đó sai sai!

Hắn cũng từng tham gia các hoạt động của những quán cà phê Internet khác, nhưng lúc quán cà phê Internet người ta làm hoạt động thường sẽ gióng trống khua chiêng tuyên truyền rầm rộ.

Trước cửa sẽ có bảng thông báo, trên tường treo băng rôn, áp phích quảng cáo, nếu thật là có người trúng thưởng, quán cà phê Internet sẽ nóng lòng muốn đăng thông báo trên mạng ba ngày, để cho tất cả khách hàng đều biết.

Nhưng mà chuyện rầm rộ như vậy, sao quán cà phê Internet Netfish lại khiêm tốn như thế?

Rút thưởng trúng máy tính mà không gióng trống khua chiêng tuyên truyền, sao có vẻ như đã làm chuyện đáng xấu hổ, còn phải nói nhỏ vào tai khách hàng? 

Dư Hàng không biết chuyện gì đang xảy ra, nếu không phải hắn đã là khách quen của quán cà phê Internet Netfish, lúc này suýt nữa sẽ vừa bỏ chạy vừa hô to quán lừa đảo rồi.

Nhưng vừa nghe nói là máy tính ROF, Dư Hàng không khỏi động lòng.

Hắn biết ROF, gần đây quán cà phê Internet đang quảng bá các hoạt động tương tự, máy tính này cấu hình khá hấp dẫn, đặc biệt là hoạt động nâng cấp, có thể tiết kiệm trực bốn nghìn đồng, gần như là một phần quà miễn phí.

Nhưng mà Dư Hàng không có tiền, ngay cả máy tính ROF rẻ nhất cũng mua không nổi.

Bây giờ, máy tính tốt như vậy lại được tặng miễn phí? Có cả chuyện tốt như vậy ư?

Nhận lấy giấy bút từ tay quản lý quán net, Dư Hàng nửa tin nửa ngờ viết địa chỉ của mình xuống: phòng 403, tòa nhà 14, cơ sở chính Đại học Giao thông Hán Đông, sau đó viết tên và số điện thoại di động của mình lên mặt sau.

Quản lý quán net gật đầu: “Được, ta sẽ thu xếp việc giao hàng cho ngươi ngay lập tức, xin hãy chú ý kiểm tra và nhận hàng.”

Quản lý quán net cất giấy bút rồi rời đi.

Dư Hàng gãi sau đầu, có chút bối rối.

Chuyện gì thế này?

Quản lý quán net bước tới, quản lý quán net hỏi địa chỉ, quản lý quán net rời đi.

Là vậy thôi sao?

Thậm chí Dư Hàng còn nghi ngờ mình có trúng thưởng hay không, cho rằng cảnh tượng vừa rồi chỉ là ảo giác, là di chứng của việc uống quá nhiều cà phê.

Hết chương 460.
Bình Luận (0)
Comment