Đằng Đạt đã vô cùng thành công, mọi người phấn đấu thêm một chút, hoặc là ít phấn đấu đi một chút, đối với một công ty lớn như vậy mà nói cũng sẽ không có gì khác biệt.
Đằng Đạt sẽ không bắt buộc nhân viên không được làm thêm giờ, thỉnh thoảng làm thêm giờ thì cho phép, nhưng mà mỗi người trong Đằng Đạt phải có tinh thần kết hợp giữa làm việc và nghỉ ngơi, phải biết tận hưởng cuộc sống!
Bây giờ mỗi ngày ta đều thức dậy lúc 10 giờ, chỉ làm việc ba đến bốn tiếng, nhưng công ty vẫn không ngừng phát triển, thế nên mọi người không cần phải lo lắng, cũng không cần phải để ý tới khó khăn quá mức, công ty vẫn rất ổn.
Cuối cùng, ta hy vọng toàn thể nhân viên, tất cả anh em cùng có thể lĩnh hội được tinh thần của Đằng Đạt:
Chế độ làm việc theo giờ là quyền và lợi ích mà vô số người đi trước đã đấu tranh để giành lấy cho tất cả người lao động. 996 không phải là hạnh phúc, mà làm việc vui vẻ mới chính là hạnh phúc!
Công việc chỉ là một phần của cuộc sống, nếu chăm chỉ làm việc thêm một hai tiếng thì chắc chắn sẽ thành công sao? Dĩ nhiên không phải.
Làm thêm giờ gây tổn hại đến sức khỏe, mặc dù công ty sẽ trả tiền làm thêm giờ và bồi thường tai nạn nghề nghiệp, nhưng chính ngươi mới là người bị thiệt.
Nếu đã như vậy, tại sao không bớt thời gian làm thêm, dành nhiều thời gian hơn cho gia đình, phát triển sở thích của bản thân?
Đằng Đạt khuyến khích nhân viên phát triển trên nhiều phương diện, cũng chính nhờ sự phát triển này của nhân viên mà Đằng Đạt mới có được nhân tài đông đảo như ngày hôm nay!
Làm thêm giờ là bóp méo nhân tính, đánh mất đạo đức, là vấn đề nhức nhối trong xã hội, là sự thụt lùi của nền văn minh!
Hy vọng toàn thể nhân viên Đằng Đạt cùng với ta, bắt đầu từ bây giờ, từ chối làm thêm giờ, đón nhận một cuộc sống hạnh phúc!
Đã đến giờ tan ca, mời mọi người lập tức trở về nhà!
……
Sau khi viết xong xuôi rồi đọc lại một lượt từ đầu đến cuối, Bùi Khiêm cảm thấy vô cùng hài lòng.
Sau khi cải biên nguyên văn bức thư ngỏ “Làm việc chăm chỉ mới có cuộc sống tốt hơn” từ đầu đến cuối, toàn bộ văn bản đột nhiên chuyển từ súp gà tâm hồn sang súp gà có độc, nói lên tâm trạng của Bùi Khiêm lúc này.
Nhân viên cố gắng phấn đấu, đó chính là hại người hại mình!
Nhân viên ung dung lười biếng, đó chính là đôi bên cùng có lợi!
Trong thời điểm gian nan khi tỉ lệ chuyển đổi thua lỗ trong chu kỳ sắp tới chuyển thành 10:1, tổng giám đốc Bùi càng cần thống nhất tư tưởng nhân viên của mình lại, cùng nhau vượt qua khó khăn!
Nhân viên càng bớt một ngày làm thêm giờ, tổng giám đốc Bùi lại càng có thêm một phần hạnh phúc!
Sau khi kiểm tra thấy không có vấn đề gì, Bùi Khiêm nhấn nút đăng bức thư ngỏ đầu tiên trên diễn đàn nội bộ, sau đó dứt khoát ghim nó lên đầu.
Game Thương Dương.
Sau khi phiên bản game mobile “Chiến Ca Nhiệt Huyết” nổi tiếng, Game Thương Dương đã có những thay đổi to lớn.
Sự thay đổi lớn nhất chính là môi trường làm việc.
Trước đây, Game Thương Dương cũng giống như đa số các loại hình công ty game start up khác, môi trường làm việc không được chú trọng, công việc chồng chất, bàn ghế trong văn phòng rẻ tiền, ngay cả môi trường vệ sinh của công ty cũng đều dựa vào sự tự giác của nhân viên, vốn dĩ không nỡ bỏ tiền ra thuê lao công dọn dẹp.
Nhưng bây giờ, môi trường trong văn phòng đã có sự thay đổi lớn!
Địa điểm cũ của công ty đã được cho thuê lại, nguyên tập thể Game Thương Dương đã chuyển đến một tòa văn phòng cao cấp khác gần đó.
Bàn ghế, máy tính và những thứ khác trong công ty đều được mua đồng bộ theo tiêu chuẩn của công ty Đằng Đạt.
Không gian làm việc rộng rãi, cấu hình máy tính cao, bên trong công ty cũng có quầy nước, khu ăn uống, dụng cụ tập thể hình, phòng game…
Do đó, Lâm Vãn vô cùng kiêu ngạo.
Đây đều là số tiền do chính Game Thương Dương kiếm ra được!
Phiên bản game mobile “Chiến Ca Nhiệt Huyết” được ra mắt vào ngày 20 tháng 9, ước tính đến hiện tại đã đi vào hoạt động được hơn một tháng, mang lại gần năm sáu triệu lợi nhuận cho Game Thương Dương.
Mặc dù tựa game này có rất ít mục nạp tiền, song lại không cản nổi lượng người chơi đông đảo, hơn nữa còn có khả năng duy trì lợi nhuận cực kỳ cao.
Do đó, nền tảng game Thần Hoa rất ưu ái Game Thương Dương, lợi nhuận của game sẽ chia chín một.
Bởi vậy, cho dù sau khi khấu trừ thuế, phí duy trì hoạt động thường ngày của công ty, tiền lương cho nhân viên, phí thuê máy chủ dịch vụ cloud và những phí khác, Game Thương Dương vẫn có thể tạo ra lợi nhuận ròng một đến hai triệu mỗi tuần.
Vốn dĩ Lâm Vãn mong muốn nhanh chóng giao nộp khoản tiền này lại, giúp Game Thương Dương được một phen nở mày nở mặt trong nội bộ của tập toàn Đằng Đạt, kết quả là bị tổng giám đốc Bùi từ chối ngay tại chỗ.
“Hiện tại chính là lúc Game Thương Dương cần phải tiêu tiền, tại sao các ngươi lại không có bất kỳ mục tiêu dài hạn nào?”
“Môi trường làm việc đã tốt chưa?”
“Phúc lợi của nhân viên đã ngang bằng với Đằng Đạt chưa?”
“Mọi người vất vả khổ cực làm việc lâu như vậy, không nỡ thưởng cho họ một ít tiền thưởng hay sao?”
“Ngươi cần phải đổ tiền vào những thứ mà Game Thương Dương cần trước đã, sau đó hẵng nghĩ tới việc nộp lại tiền lợi nhuận!”
Đây là câu nói nguyên văn của tổng giám đốc Bùi.
Lâm Vãn không còn lựa chọn nào khác ngoài từ bỏ, trong thời gian một tháng này, nàng toàn suy nghĩ tới việc nên thay đổi vị trí văn phòng cho Game Thương Dương như thế nào.
Ban đầu tổng giám đốc Bùi hơi lo lắng, sợ Lâm Vãn không nỡ đốt tiền, nhưng sau một thời gian âm thầm nghe ngóng, hắn nhận thấy bản thân mình lo nhiều rồi.
Lo lắng người khác không nỡ tiêu tiền thì không sao, nhưng lại lo lắng Lâm Vãn không nỡ tiêu tiền? Bị điên à!
Lâm Vãn thật sự tuân theo tiêu chuẩn của Đằng Đạt, không cắt xén bớt khoản nào!
Bùi Khiêm quan sát, trong bụng vui như mở cờ.
Quả nhiên là con nhà giàu có khác!
Bùi Khiêm hiểu rất rõ, hiện tại Lâm Vãn đang trong giai đoạn trưởng thành và phát triển, nàng mới làm ra một tựa game có thể đều đặn kiếm được hơn năm triệu mỗi tháng, tạo ra một cây tiền tài cho Đằng Đạt.