Thành Nhà Giàu Nhất Bắt Đầu Từ Thua Lỗ Game (Dịch Full)

Chương 477 - Chương 477. Đây Là Sự Quan Tâm Cực Kỳ Nhân Văn (2)

Chương 477. Đây là sự quan tâm cực kỳ nhân văn (2)
Chương 477. Đây là sự quan tâm cực kỳ nhân văn (2)

Hiển nhiên có không ít người bối rối hệt như Hác Quỳnh.

Làm gì có bát súp triết lý nào?

Làm gì có chút khích lệ nào?

Trong lúc mọi người đang bối rối thì phía dưới của bài ghim càng ngày càng nhiều lời bình luận được để lại.

“Hiểu rồi tổng giám đốc Bùi! Bọn ta nhất định sẽ nghỉ ngơi thật tốt, giữ gìn sức khỏe!”

“Ấm lòng quá đi thôi, mặc dù bức thư được diễn đạt một cách hài hước dí dỏm, nhưng ta vẫn có thể cảm nhận được sự quan tâm của tổng giám đốc Bùi dành cho nhân viên thông qua từng câu chữ!”

“Xem xong bài ghim này, ta bỗng rơi vào trầm tư. Bình thường những công ty khác đều nhấn mạnh ‘văn hóa tập thể, ‘tinh thần phấn đấu’, tìm mọi cách để chèn ép nhân viên, trong khi đó tổng giám đốc Bùi của chúng ta lại ngược lại, nghiêm túc bóc mẽ và mỉa mai kiểu hành vi này!”

“Ta xúc động quá, đây chính là tinh thần của Đằng Đạt mà bọn ta luôn tự hào!”

“Lời khuyên của tổng giám đốc Bùi câu nào câu nấy đều là thật lòng, câu nào câu nấy đều nói hộ lòng ta! Rất nhiều ông chủ đều đứng trên góc độ của công ty, đứng trên góc độ lợi ích cá nhân, trong đầu của bọn họ đều nghĩ ‘nhân viên nỗ lực làm việc, cuối năm ta có thể đổi được một chiếc xe rồi’, thúc giục nhân viên phấn đấu, nói là vì lợi ích của nhân viên, nhưng thật ra vẫn là vì tốt cho bản thân mình!”

“Song tổng giám đốc Bùi lại hoàn toàn khác biệt, hắn đứng trên lập trường của nhân viên, quan tâm đến sức khỏe, gia đình và tương lai phát triển của nhân viên, có một vị lãnh đạo tận tâm như vậy, còn yêu cầu gì thêm nữa?”

“Xin tổng giám đốc Bùi yên tâm, cho dù bọn ta không tăng ca hay làm quá sức, bọn ta cũng nhất định sẽ hoàn thành tốt công việc, giúp cho công ty càng ngày càng phát triển tốt hơn.”

“Đúng vậy, tổng giám đốc Bùi đã tạo điều kiện làm việc tốt như vậy cho bọn ta, một mình vác trên vai mọi gánh nặng phát triển công ty, bọn ta cũng quyết không thể phụ lòng mong đợi của tổng giám đốc Bùi! Bọn ta nhất định sẽ giữ gìn sức khỏe, chỉ có như vậy mới có thể làm việc tốt hơn, tạo ra nhiều thành tích lớn hơn nữa để báo đáp tổng giám đốc Bùi!”

……

Từng dòng bình luận được like một cách chóng mặt, chẳng mấy chốc đã được đẩy lên trên cùng.

Ban đầu Hác Quỳnh còn có chút áy náy, nhưng giờ cuối cùng cũng đã hiểu ra.

Thì ra bức thư nội bộ này không phải để kích thích mọi người, mà là một loại quan tâm vô cùng nhân văn!

Rõ ràng việc có cần tăng ca hay không không phải là chủ đề trong bức thư nội bộ này.

Ý của tổng giám đốc Bùi là, khuyên mọi người đừng nỗ lực phấn đấu, song đây rõ ràng cũng là một cách diễn đạt thái quá.

Chỉ cần nhân viên có chút tinh thần phấn đấu tiến lên phía trước, nhỡ đâu lại có lợi cho sự phát triển sau này?

Ý thật sự của tổng giám đốc Bùi là, ngoài việc phấn đấu ra, mọi người cũng phải biết cách bảo vệ sức khỏe. Chỉ khi thật sự biết cách chăm sóc sức khỏe, hạnh phúc gia đình và sở thích thì mới có thể hoàn thành công việc tốt hơn, cống hiến nhiều hơn nữa cho sự phát triển của Đằng Đạt!

Từ đây có thể thấy được, hình tượng của tổng giám đốc Bùi hoàn toàn khác biệt với những ông chủ ham lợi ích vụn vặt, mong tiết kiệm chi phí từ những thứ nhỏ nhất mà cắn xen lương của nhân viên!

Nghĩ đến đây, Hác Quỳnh lập tức tràn đầy ý chí phấn đấu.

Hắn bình luận bên dưới bài ghim: “Xin tổng giám đốc Bùi yên tâm, bọn ta nhất định sẽ làm việc chăm chỉ, đồng thời giữ gìn sức khỏe, mong rằng sau này cũng được sánh bước cùng phát triển, nhau tiến bộ với Đằng Đạt!”

Trong văn phòng, Bùi Khiêm nhìn bình luận của các nhân viên trên diễn đàn nội bộ, im lặng không nói gì, chỉ thở dài một tiếng.

Bó tay!

Rõ ràng ý định ban đầu của hắn là khuyên mọi người lười biếng nhiều hơn, bớt làm việc, kết quả lại bị hiểu lầm thành đang khích lệ mọi người, hơn nữa hình như còn cực kỳ thành công!

Nhìn đám nhân viên đồng loạt bày tỏ sẽ “giữ gìn sức khỏe, nâng cao trình độ nghiệp vụ, phấn đấu hơn vì Đằng Đạt”, Bùi Khiêm cảm thấy rất mệt tâm.

Hắn muốn trả lời đôi câu, nhưng trong nhất thời lại không nói nên lời.

Bỏ đi, cứ như vậy đi...

Xét cho cùng bày tỏ ý kiến là được rồi, thể nào cũng có một bộ phận người sẽ buông thả bởi vì bức thư này thôi nhỉ?

Bùi Khiêm móc quyển sổ nhỏ của mình ra, chuẩn bị lập kế hoạch nhiệm vụ công tác cho chu kỳ tiếp theo.

Tuy rằng thời gian của chu kỳ này rất dài, tận năm tháng, nhưng bởi vì chu kỳ trước hắn bí quá hóa liều, thấu chi trước cho tiềm năng thua lỗ cực kỳ nhiều, bởi vậy tháng này, năng lực doanh thu của các sản nghiệp có thể sẽ tăng lên rất nhiều.

Vì để không phải trốn trong phòng tối rơi lệ lúc kết thúc chu kỳ, tổng giám đốc Bùi chỉ có thể lo trước tính sau, làm xong kế hoạch trước thời hạn.

Nhất định phải cố gắng bóp chết nguy hiểm ngay từ trong trứng nước!

Bùi Khiêm ngẫm nghĩ, việc đầu tiên cần xử lý chính là vấn đề liên quan tới Lâm Vãn và Game Thương Dương.

Trước đó Bùi Khiêm đã thành công hợp tác chiến lược với hai chị em Lâm Du và Lâm Thường, cho nên cũng đã có kế hoạch sơ bộ đề việc thuyên chuyển công tác cho Lâm Vãn.

Bùi Khiêm quyết định để Lâm Vãn vừa phụ trách nghiệp vụ của Game Thương Dương, vừa phụ trách một lĩnh vực mới.

Cứ như vậy, Lâm Vãn chắc chắn  không có khả năng phân thân, khó mà chú ý đến cả hai bên, tỷ lệ thất bại tăng lên rất nhiều.

Gần đây Game Thương Dương vừa mới đổi chỗ làm việc, phúc lợi của nhân viên đầy đủ, đãi ngộ trên mọi mặt đều lấy Đằng Đạt làm chuẩn, chi phí hàng ngày cũng tăng lên đáng kể.

Chỉ cần game mới thua lỗ, nghiệp vụ mới cũng thua lỗ, vậy thì không những có thể tiêu hết toàn bộ lợi nhuận của phiên bản game mobile “Chiến Ca Nhiệt Huyết”, mà còn thuận tiện kéo theo công ty mẹ Đằng Đạt.

Nghĩ đến cảnh tượng khiến người ta kích động này, Bùi Khiêm lập tức tràn đầy mong đợi!

Vừa sản xuất ra một game thành công vang dội, chắc chắn bây giờ Lâm Vãn đang vô cùng kiêu ngạo.

Con người ấy mà, chính là vào lúc kiêu ngạo mới dễ lung lay và mắc sai lầm.

Hết chương 477.
Bình Luận (0)
Comment