Thành Nhà Giàu Nhất Bắt Đầu Từ Thua Lỗ Game (Dịch Full)

Chương 482 - Chương 482. Nhân Viên Của Ta Đã Đã Học Được Cách Tranh Nói Trước Rồi

Chương 482. Nhân viên của ta đã đã học được cách tranh nói trước rồi
Chương 482. Nhân viên của ta đã đã học được cách tranh nói trước rồi

Tên của cửa hàng online này là “Phòng thí nghiệm của Edison”. Lúc mở danh sách sản phẩm của cửa hàng ra, Bùi Khiêm liếc nhanh qua mấy sản phẩm bên trong.

Máy luyện ngón tay: Bây giờ, mỗi ngày chúng ta đều lướt trên màn hình điện thoại, bởi vậy, bảo vệ ngón tay được linh hoạt là chuyện vô cùng quan trọng. Dùng máy luyện ngón tay này, mỗi ngày có thể luyện cơ ngón tay trong lúc rảnh rỗi, giúp tốc độ gõ chữ trên điện thoại của ngươi được tăng đến đỉnh cao.

Trên ảnh là thứ gì đó như máy chạy bộ cỡ nhỏ, sau khi “đứng” trên đó bằng ngón trỏ và ngón giữa, dùng ngón tay chuyển động theo đường bên dưới, màn hình nhỏ bên trên sẽ thay đổi, dùng để ghi nhớ thời gian và quá trình luyện tập.

Giày đèn LED: Sau khi mang giày vào, chỉ cần bước đi thì đèn sẽ phát ra ánh sáng, mẹ cũng không cần lo lắng tới việc ta đi vệ sinh một mình vào buổi tối!

Máy rửa chân ánh sáng mặt trời: Dùng ánh sáng mặt trời thay cho hiệu quả của nước, thúc đẩy tuần hoàn máu qua cách “phơi nắng”, có thể loại bỏ mệt mỏi trước khi ngủ, ngoài ra còn có hiệu quả nhuộm đen da!

Giày cỏ: Trên giày có lớp cỏ bông xù rất dài, lúc mang vào sẽ có cảm giác như đang bước đi trên cỏ.

Nĩa xoay mỳ ý: Cán nĩa có pin và điện cơ, chỉ cần ấn nhẹ là đầu sẽ chuyển động, dễ dàng xoắn mỳ ý trong đĩa!

……

Bùi Khiêm xem sơ qua tất cả sản phẩm trong cửa hàng một lượt, phát hiện sản phẩm trong cửa hàng còn rất nhiều, mà đa số đều là sản phẩm đã từng xuất hiện trong video.

Hắn nhìn tiếp đến lượng tiêu thụ sản phẩm, có cái vô cùng thấp, nhưng cũng có cái có lượng tiêu thụ mấy trăm thậm chí đến cả nghìn.

Lượng tiêu thụ cao nhất là mấy cái liên quan tới anime, ví dụ như T-shirt chủ đề nào đó đã bán được hơn bốn nghìn cái.

Đồ chơi phiên bản chibi của nhà phát minh lớn nào đó cũng bán được hơn bảy trăm cái.

Ngoài ra, trong cửa hàng còn bán vài thứ thú vị và đồ vặt, so với kiểu như đồ chơi phiên bản chibi kia thì doanh số cũng không thấp!

Sản phẩm trong cửa hàng còn thêm chèn quảng cáo ngẫu nhiên, phòng làm việc thật sự chuyển lỗ thành lãi!

Bùi Khiêm lộ ra nụ cười thoải mái.

Tốt quá rồi!

Không phải hắn vui vì phòng làm việc Phi Hoàng chuyển lỗ thành lãi, đơn giản là cảm thấy phòng làm việc Phi Hoàng nắm bắt thời gian cực kỳ tốt.

Sau khi kết toán mới chuyển lỗ thành lãi, không đâm sau lưng ta!

Nếu chuyển lỗ thành lãi trước kết toán, tự dưng lòi đâu ra mấy chục nghìn, mấy trăm nghìn, vậy chẳng phải tổng giám đốc Bùi sẽ tức ói máu sao?

Nhưng bây giờ Bùi Khiêm cảm thấy bản thân thở phào nhẹ nhõm.

Cửa hàng online nhỏ bé này?

Hoàn toàn không phải vấn đề gì to tát!

Thấy tổng giám đốc Bùi lộ ra nụ cười thản nhiên, Hoàng Tư Bác cũng vui vẻ bội phần, xem ra cách phòng làm việc Phi Hoàng giữ vững giới hạn, không nhận chèn quảng cáo lung tung, duy trì danh tiếng tốt, nhận sự công nhận của tổng giám đốc Bùi rồi!

Nhưng nụ cười trên mặt Bùi Khiêm chỉ duy trì rất ngắn ngủi đã biến mất không tăm hơi.

Đột nhiên Bùi Khiêm ý thức được rằng, thứ như cửa hàng online này không an toàn!

Tuy tạm thời chẳng lãi bao nhiêu, nhưng mấy năm tới là lúc cửa hàng online bùng nổ, nhiều nhân viên công chức về hưu mở cửa hàng online, bán chút đồ như thịt heo viên cũng có thể kiếm được cả triệu một tháng, huống chi là cửa hàng online được quản lý bài bản như kiểu của phòng làm việc Phi Hoàng?

Không cần suy xét đâu xa, dựa vào xu hướng phát triển này, lần kết toán tới, chắc chắn phòng làm việc Phi Hoàng sẽ tích lũy một khoản tiền lớn!

Đến lúc đó, chẳng phải phải vắt óc nghĩ cách để lỗ sạch sao?

Toang, vui mừng quá sớm rồi!

Tuy hắn vượt qua được một kiếp của chu kỳ kết toán trước, nhưng vấn đề lợi nhuận của phòng làm việc Phi Hoàng vẫn phải giải quyết trong kỳ này!

Bùi Khiêm khẽ ho hai tiếng, trả điện thoại cho Hoàng Tư Bác.

“Không tồi, nhưng vẫn cần tiếp tục cố gắng.”

“Sắp tới phòng làm việc Phi Hoàng có sắp xếp gì?”

Hoàng Tư Bác cười nói: “Ta và đạo diễn Chu Tiểu Sách đã bàn bạc, bọn ta quyết định quay ‘Một ngày của nhà phát minh lớn’ tiếp, tranh thủ tạo thành một IP lớn có sức ảnh hưởng rộng rãi!”

“Có vẻ bây giờ mô hình cửa hàng online cũng không tồi, đã hoàn thành mục tiêu cơ bản nhất là để phòng làm việc Phi Hoàng là chuyển lỗ thành lãi. Bọn ta định tiếp tục cố gắng để thu nhập cao hơn!”

Bùi Khiêm trầm mặc không đáp.

Trong lòng Hoàng Tư Bác “lộp độp” hai tiếng, cảm thấy tổng giám đốc Bùi không vui lắm.

Vì sao?

Trước đó trên mặt tổng giám đốc Bùi còn nở một nụ cười mà? Sao chớp mắt đã nghiêm túc thế này rồi?

Dù sao thì Hoàng Tư Bác cũng là nhân viên theo tổng giám đốc Bùi sớm nhất, có mắt nhìn và năng lực lý giải.

Hoàng Tư Bác một chút, hiểu ra lý do rất nhanh.

“Hiểu rồi.”

“Trước đó tổng giám đốc Bùi cười là vì phòng làm việc Phi Hoàng và ‘Một ngày của nhà phát minh lớn’ chuyển lỗ thành lãi nên phấn khởi, biểu hiện này là ghi nhận thành tích của phòng làm việc bọn ta.”

“Nhưng sắc mặt bây giờ lại nghiêm túc, e rằng không hài lòng với sắp xếp công việc của chúng ta trong thời gian tới!”

Hoàng Tư Bác không khỏi nhớ đến những lần nói chuyện với tổng giám đốc Bùi trước đây.

Tổng giám đốc Bùi đã từng lặp đi lặp lại, nhấn mạnh, nhất định phải nhìn xa trông rộng, không thể bám víu lợi ích nhỏ trước mắt!

Tuy phòng làm việc Phi Hoàng có lãi rồi, nhưng đối với tổng giám đốc Bùi, hắn sẽ để ý chút tiền này sao?

E là không rồi!

Xem ra, tổng giám đốc Bùi kỳ vọng ở phòng làm việc Phi Hoàng nhiều hơn!

Bùi Khiêm vẫn đang suy nghĩ nên khuyên Hoàng Tư Bác kiếm ít tiền thôi thế nào, trong thoáng chốc không nghĩ ra được cách nói nào ổn cả.

Chưa gì Hoàng Tư Bác đã lên tiếng trước.

“Tổng giám đốc Bùi, có phải ngươi không hài lòng với sắp xếp của phòng làm việc Phi Hoàng trong thời gian tới không?”

“Có phải cảm thấy phòng làm việc Phi Hoàng nên quay nhiều sản phẩm hơn, mà không bám víu lợi nhỏ trước mắt không?”

Bùi Khiêm: “…”

Gì? Bây giờ nhân viên của ta đã biết tranh nói trước rồi?

Hắn ngẩng đầu nhìn vào ánh mắt vô cùng chân thành của Hoàng Tư Bác, im lặng gật đầu: “Đúng vậy, ý ta là vậy đấy!”

Hết chương 482.
Bình Luận (0)
Comment