Trước đó, phỏng vấn của nền tảng chính thức đã khen Đằng Đạt một chập rồi, dẫn đến phản ứng nhất định, bây giờ lại đến thư nội bộ, hình tượng của Đằng Đạt bây giờ đã có vị trí nhất định trong lòng cư dân mạng rồi!
Đến giờ, ấn tượng của đa số người chơi về Đằng Đạt là:
Ông chủ là Bá Nhạc, rất giỏi phát hiện nhân tài.
Nhân viên vô cùng ưu tú, bầu không khí nội bộ thoải mái, không hạn chế cấp bậc nghiêm ngặt của công ty lớn.
Đãi ngộ phúc lợi cực kỳ tốt, sẽ không áp đảo nhân viên.
Đến giờ, sản nghiệp của Đằng Đạt đã mở rộng ra nhiều lĩnh vực, với lại đều có danh tiếng.
Với lại còn một điều quan trọng, Đằng Đạt ở thành phố Kinh Châu, đây là đô thị loại II, có cơ sở hỗ trợ tốt, lại không có áp lực cuộc sống lớn như đô thị loại I.
Tổng hợp các yếu tố, bây giờ Đằng Đạt đã trở thành chiếc bánh ngọt trong mắt nhiều nhân viên công chức!
Người ta nói, không sợ không biết hàng, chỉ sợ so hàng với hàng.
Ông chủ mấy công ty khác toàn hô hào tinh thần phấn đấu, văn hóa tập thể, 996 chính hạnh phúc, trong khi đó ông chủ của Đằng Đạt lại làm ngược hoàn toàn, trong thư nội bộ bảo nhân viên nghỉ ngơi nhiều hơn, chú ý sức khỏe.
Tình cảm bộc lộ qua lời nói nhân văn thế này khiến nhiều nô lệ công việc của mấy công ty khác cảm động rớt nước mắt!
Thế là ở trên mạng có rất nhiều người muốn đến Đằng Đạt, điên cuồng nói tốt cho Đằng Đạt trên Weibo, còn có nhiều người dứt khoát hơn, bắt đầu gửi CV cho Đằng Đạt!
Trong mấy ngày này, hòm thư doanh nghiệp của Đằng Đạt đã đầy ắp, 999+ mail toàn là CV xin việc các thứ các thứ.
Bùi Khiêm đã từng nghĩ đến hậu quả của lần phỏng vấn của nền tảng chính thức, nhưng không ngờ lại nghiêm trọng thế này!
Nhìn 999+ mail trong hòm thư, Bùi Khiêm và mấy HR của bộ phận nhân sự Đằng Đạt đều đau đầu như nhau.
Nhưng nguyên nhân đau đầu rất khác biệt.
Mấy HR thì vừa phiền não mà cũng vừa hạnh phúc, có nhiều người ồ ạt chạy vào Đằng Đạt, đương nhiên sẽ dễ chọn được nhân tài ưu tú hơn.
Mà tổng giám đốc Bùi thì khá thốn.
Hắn không ngại nuôi thêm nhiều nhân viên, nhưng lỡ trong mấy người này có cao thủ provip, sau khi tuyển vào lại dễ dàng thổi bay mấy dự án vốn có thể lỗ, vậy thì chẳng phải tổng giám đốc Bùi sẽ tức ói máu sao?
Nhưng từ chối mấy người này cũng không thích hợp.
Bây giờ Đằng Đạt không phải công ty nhỏ như trước, chắc chắn sẽ có nhiều người để ý đến.
Nếu bị người ta phát hiện Đằng Đạt chỉ cần nhân viên gà, nhân tài ưu tú đều không cần, liệu có người nảy sinh nghi ngờ động cơ của công ty Đằng Đạt và tổng giám đốc Bùi không?
Bùi Khiêm không thể để quá nhiều người nghi ngờ động cơ của mình, cũng không thể để quá nhiều người nghi ngờ sự tồn tại của bản thân hệ thống và thử thách.
“Vấn đề tuyển nhân viên này phải đưa ra cách giải quyết thỏa đáng, nếu không hậu quả khó lường.”
Bùi Khiêm cân nhắc, bây giờ Đằng Đạt đã là một công ty lớn rồi.
Sau này phải mở rộng nghiệp vụ, tuyển nhiều nhân viên hơn, Bùi Khiêm không thể tận lực như trước, đích thân tuyển chọn.
Thế thì chắc chắn mấy HR sẽ tiếp tục phát hiện những nhân viên ưu tú.
Đối với tổng giám đốc Bùi mà nói, vậy thì chẳng phải sẽ có nhiều người đâm sau lưng hơn sao?
Ai ngăn được điều này!
“Phải nghĩ cách, cố gắng sàng lọc mấy người đó ra.”
“Nhân viên quá ưu tú là vàng đến đâu cũng có thể tỏa sáng, sau khi đến Đằng Đạt sẽ điên cuồng đâm sau lưng ta, không thể ngăn nổi. Không thể nhận tốp người này, để bọn họ đến công ty khác mà tỏa sáng đi, cũng không lãng phí tài nguyên xã hội.”
“Tuyển nhân viên cùi quá vào cũng quá rõ ràng. Mấy người vô cùng ngu ngốc cũng có thể tạo thành tin đồn lớn, không phù hợp với tính khiêm tốn của Đằng Đạt. Tốt nhất là đừng tuyển.”
“Cho nên, nghĩ cách tuyển người tầm thường thôi, như lão Mã thì tốt nhất. Bên trên nói gì bọn họ cũng thành thật làm theo, chỉ cần chỉ sai hướng là có thể đảm bảo lỗ.”
“Ừm, đúng vậy, nghĩ cách sàng lọc mấy người như thế ra!”
Bùi Khiêm nhanh chóng nghĩ đối sách.
Nửa tiếng sau, Bùi Khiêm gọi trợ lý Tân qua.
“Đăng một thông báo, báo với mọi người bây giờ Đằng Đạt không có kế hoạch tuyển nhân viên quy mô lớn. Đối với những CV đã gửi, để bộ phận nhân sự tạo thành một file toàn là nhân tài, lưu lại sau rồi tính.”
“Sau này việc tuyển dụng của Đằng Đạt sẽ đi theo quỹ đạo, khoảng thời gian này, ta sẽ để bên bộ phận nhân sự đưa ra tiêu chuẩn sàng lọc đại khái, sau đó Đằng Đạt sẽ tuyển chọn nhân tài định kỳ theo tiêu chuẩn này.”
Trợ lý Tân ghi chú xong xuôi.
“Tổng giám đốc Bùi, bây giờ bộ phận nhân sự đã sàng lọc ra được một loạt hạt giống tốt, CV có vẻ cũng không tồi, lĩnh vực nào cũng có. Có cần sắp xếp phỏng vấn mấy người này trước không?”
Bùi Khiêm từ chối dứt khoát: “Không!”
“CV viết tốt quá, năng lực thực tế chưa chắc đã mạnh. Bây giờ Đằng Đạt như cái bánh ngọt trong mắt mọi người, chắc chắn trong số những người gửi CV đến có nhiều người chẳng ra sao.”
“Trước đây chúng ta không tuyển chọn nhân tài qua CV, sau này cũng không tuyển chọn nhân tài qua CV! Mấu chốt là năng lực thực tế của bọn họ ra sao.”
Trợ lý Tân gật đầu: “Vâng, thật ra tình trạng làm giả CV cũng rất phổ biến. Tổng giám đốc Bùi, nếu như ngươi đã có cách tuyển chọn tốt hơn, vậy cứ theo cách của ngươi đi.”
Tân Hải Lộ cũng hiểu rất rõ, tổng giám đốc Bùi chọn người luôn không giới hạn một kiểu, như mấy người Hoàng Tư Bác, Lữ Minh Lượng đều xuất phát từ tầng thấp, sự thật chứng minh họ đều là nhân tài khó có.
Tổng giám đốc Bùi không thích những ứng viên xin việc có CV quá nổi bật, thế đã là gì.
Bùi Khiêm thở phào nhẹ nhõm, tránh được một cú đâm sau lưng gần trong gang tấc.
Trợ lý Tân lại nói: “Nhưng mà tổng giám đốc Bùi, gần đây các bộ phận đều có kế hoạch thêm nhân sự, phải bổ sung những vị trí trống.”
Bùi Khiêm ngẫm nghĩ: “Được rồi, các bộ phận cần bổ sung người gấp thì có thể xem xét tình hình tuyển chọn một tốp. Bộ phận không thiếu nhân sự thì đừng nhận ‘nhân tài dự trữ’.”
Trợ lý Tân gật đầu: “Vâng.”
Bùi Khiêm hỏi: “Người phụ trách bộ phận nhân sự bây giờ là ai?”