Thành Nhà Giàu Nhất Bắt Đầu Từ Thua Lỗ Game (Dịch Full)

Chương 487 - Chương 487. Tiêu Chuẩn Tuyển Dụng Của Đằng Đạt

Chương 487. Tiêu chuẩn tuyển dụng của Đằng Đạt
Chương 487. Tiêu chuẩn tuyển dụng của Đằng Đạt

Trợ lý Tân: “Tiểu Hác.”

Bùi Khiêm chớp mắt: “Tiểu Hác nào?”

Trợ lý Tân: “…Hác Vân.”

“À, là người đó à.” Bùi Khiêm giả bộ như “ta rất quen”, nhưng thật ra chưa nghe bao giờ, đến cả là nam hay nữ cũng không biết.

Cũng không thể trách tổng giám đốc Bùi không quan tâm nhân viên được, quan trong là nhân viên dưới trướng hắn bây giờ nhiều quá.

Bộ phận nhân sự trong mắt tổng giám đốc Bùi là bộ phận không quan trọng lắm, nào có nhớ ai là ai.

Trong những ngày đầu Đằng Đạt mới thành lập, việc tuyển dụng và tài chính đều do trợ lý Tân lo, nhân viên tổ hành chính chỉ phụ trách phụ giúp nàng.

Nhưng quy mô công ty ngày càng lớn, chắc chắn trợ lý Tân cũng không quản lý hết được, thành ra để chia bên hành chính thành bộ phận nhân sự và bộ phận tài chính.

Trợ lý Tân cũng giao việc nhân sự như tuyển dụng cho người phụ trách bộ phận nhân sự.

“Thế ngươi gọi Tiểu Hác vào đây, ta dặn dò mấy câu về chuyện tuyển dụng sau này.”

“Vâng.” Trợ lý Tân gật đầu rồi ra ngoài.

Bùi Khiêm ngồi vào ghế, suy tư.

Bây giờ nghĩ lại, có lẽ việc trước đây xem nhẹ bộ phận nhân sự là một sai lầm.

Đại khái là do vài thành kiến trước kia của Bùi Khiêm với bộ phận này.

Có người nói, trong nhiều công ty lớn, bộ phận nhân sự giống như Tây xưởng, Đông xưởng thời xưa.

Rất nhiều công ty lớn để lộ ra vài vụ bê bối, ví dụ như ép nhân viên mắc bệnh từ chức, khai trừ không bồi thường, cơ bản bên trong đều có bóng dáng của HR, một bộ phận cực kỳ quan trọng.

Chuyện ép nhân viên từ chức chắc chắn là có ông chủ ủng hộ phía sau, nhưng thực ra người thi hành là HR, khó tránh phải đội nồi.

Đồng thời HR cũng thường bới lông tìm vết, ép lương trong lúc phỏng vấn tuyển chọn, bình thường cũng làm tay ngang mà chỉ đạo người nhà nghề, huơ tay múa chân trong lĩnh vực chuyên ngành nên rất dễ bị ghét.

Trước khi trọng sinh, Bùi Khiêm chỉ là một nhân viên bình thường, đương nhiên cũng có ác cảm với HR.

Nhưng bây giờ đột nhiên Bùi Khiêm cảm thấy suy nghĩ của mình không đúng lắm.

Từ đầu đến cuối, HR làm thay ông chủ mệt tới mức chết đi sống lại.

HR là tốt hay xấu không hoàn toàn phụ thuộc vào phẩm hạnh bản thân họ, mà phụ thuộc vào việc họ ở công ty thế nào, có ông chủ ra sao.

Mấy công ty không có lương tâm có thể dùng HR để ép tiền lương nhân viên, nhưng tổng giám đốc Bùi cũng có thể dùng HR để hoàn thành mục tiêu sàng lọc mấy người lười biếng của mình!

Nếu có thể huấn luyện tốt HR, để lúc phỏng vấn bọn họ sẽ chủ động giúp người phỏng vấn nâng giá, chọn ra mấy nhân viên không thích tăng ca, thế chẳng phải có thể giúp tổng giám đốc Bùi rất nhiều sao?

Cho nên Bùi Khiêm quyết định gặp Tiểu Hác này thử, vực dậy tinh thần Đằng Đạt cho người ta, làm rõ tiêu chuẩn tuyển dụng của Đằng Đạt.

……

Mấy phút sau có người gõ cửa.

Hác Vân vào văn phòng, trông có vẻ hơi căng thẳng.

Đây là một cô gái trẻ tuổi, tầm hơn hai mươi, vóc người không cao, trông cũng bình thường chứ không xinh, mặt tròn tròn, mắt rất to, trông như một viên chức bình thường không có gì đặc biệt.

Còn trẻ hơn trong tưởng tượng của Bùi Khiêm.

Điều này cũng là bình thường, dù sao ban đầu Bùi Khiêm tuyển nhân viên đều chọn mấy người mới không có kinh nghiệm gì.

Bởi vậy, tầng lớp quản lý của Đằng Đạt bây giờ đều là người trẻ tuổi.

Sau khi không nhận thấy vẻ vênh váo hung hăng của HR trong tưởng tượng, ấn tượng ban đầu của Bùi Khiêm với Tiểu Hác khá tốt.

Với lại thật sự Tiểu Hác như không có chút cảm giác tồn tại nào, Bùi Khiêm quan sát tỉ mỉ hơn, những vẫn không nhớ nổi mình đã từng gặp nàng ở công ty, từ đó có thể thấy được cảm giác tồn tại của nàng cực kỳ thấp.

“Tổng giám đốc Bùi, ngươi tìm ta?” Hác Vân rụt rè hỏi.

“Ừm, ngươi ngồi đi, ta có vài nhiệm vụ vô cùng quan trọng muốn giao cho ngươi.”

Hác Vân ngồi xuống vị trí đối diện, vẫn hơi thấp thỏm.

Dù sao thì trước đó nàng đều nhận nhiệm vụ từ chỗ trợ lý Tân, lần này đổi thành NPC cao cấp hơn, trong thoáng chốc không thích ứng kịp.

“Cương vị của bộ phận nhân sự rất quan trọng, chắc ngươi cũng rõ điều này. Ngươi nói về chức trách công việc chủ yếu của bộ phận nhân sự trước đi.” Bùi Khiêm nói.

Hác Vân vội gật đầu: “Vâng, tổng giám đốc Bùi, bộ phận nhân sự sẽ dựa vào chuyên ngành và tài năng của nhân tài để quyết định vị trí của nhân tài đó, đồng thời cũng xây dựng bầu không khí làm việc thoải mái vui vẻ, khơi dậy lòng nhiệt tình làm việc của nhân viên…”

Hác Vân nói một lèo.

Vốn dĩ nàng muốn nói đơn giản thôi, nhưng từ đầu đến cuối tổng giám đốc Bùi không có ý ngắt lời, nàng chỉ đành căng da đầu nói tiếp.

Bùi Khiêm im lặng một chút: “Đúng, chính là vậy!”

Hắn vốn chỉ muốn khách sáo một chút, đề cao tầm quan trọng của bộ phận nhân sự, nhưng bản thân không biết nói thế nào nên mới để Hác Vân tự nói.

Kết quả Hác Vân nói hay quá, Bùi Khiêm ngại ngắt lời.

“Tóm lại, bộ phận nhân sự rất quan trọng, cho nên ta hy vọng các HR có thể hiểu rõ hơn về văn hóa doanh nghiệp của Đằng Đạt, dùng để chỉ đạo một loạt công việc tuyển dụng và quản lý nhân viên.”

“Bây giờ các ngươi sàng lọc CV như thế nào? Có ý tưởng gì không?”

Tinh thần Hác Vân thoáng chấn động.

Tổng giám đốc Bùi hỏi công việc trong bộ phận của mình!

“Đầu tiên là bọn ta sẽ sàng lọc CV một lượt.”

“Bởi vì số lượng người nộp CV cực kỳ nhiều, mà công ty lại cần rất ít vị trí, cho nên bọn ta phải sàng lọc thật cẩn thận.”

“Bọn ta sẽ căn cứ vào học lực, trường tốt nghiệp, kinh nghiệm làm việc, những dự án đã làm của người ứng tuyển để tiến hành sàng lọc sơ bộ hơn tám mươi phần trăm người ứng tuyển.”

“Sau đó bọn ta sẽ gửi lời mời phỏng vấn cho người ứng tuyển.”

“Sẽ có hai vòng phỏng vấn, vòng đầu là người phụ trách bộ phận phỏng vấn, vòng hai là HR phỏng vấn.”

“Cuối cùng bọn ta sẽ thương lượng, định ra mức lương phù hợp cho cả người ứng tuyển và công ty…”

Hác Vân miêu tả đơn giản quá trình tuyển dụng.

Bùi Khiêm nghe được thì cau mày.

Đây chính là quá trình phỏng vấn tiêu chuẩn của HR bình thường.

Nhưng chắc chắn tổng giám đốc Bùi không hài lòng với quá trình này!

Hết chương 487.
Bình Luận (0)
Comment