Thành Nhà Giàu Nhất Bắt Đầu Từ Thua Lỗ Game (Dịch Full)

Chương 495 - Chương 495. Đầu Tư Viên Mộng (2)

Chương 495. Đầu tư Viên Mộng (2)
Chương 495. Đầu tư Viên Mộng (2)

Gần đây Trương Nguyên vẫn đang bận chuyện của ROF.

Sau ngày lễ kỹ thuật số 1024, giá cả của ROF đã quay về giá gốc, nhưng vì danh tiếng của nhãn hiệu, cho nên vẫn có rất nhiều người ở khu vực Kinh Châu đến mua.

Bởi vậy gần đây Trương Nguyên rất bận, Mã Dương lại rất rảnh.

Bùi Khiêm nhìn về phía Trương Nguyên: “Sau này ngươi là CEO của quán cà phê Internet Netfish, nghiệp vụ quán cà phê Internet và ROF do ngươi toàn quyền phụ trách.”

Trương Nguyên sững sờ.

Ta thành CEO rồi?

Ảo ma vậy?

Thế giám đốc Mã thì sao?

Gương mặt của Mã Dương thoáng chốc trắng bệch.

“Anh Khiêm, ta… ván trước ta không phát huy tốt mà thôi, cũng không đến nỗi phế truất ta xuống tận đáy nhỉ?”

“Ta không có công lao cũng có khổ lao mà…”

Mã Dương vẫn tưởng Bùi Khiêm ôm hận trong lòng vì ván game trước bị hố.

Bùi Khiêm dở khóc dở cười: “Ngươi nghĩ cái gì vậy! Có nhiệm vụ mới giao cho ngươi, vô cùng quan trọng!”

“Gần đây Đằng Đạt sắp mở một công ty đầu tư mới. Ta nghĩ, ngươi là ứng cử viên sáng giá nhất cho vị trí CEO của công ty đầu tư này!”

Trên gương mặt của Mã Dương lộ ra biểu cảm cứng đờ, từ vẻ mặt như đau khổ, đến hoang mang, rồi đến vui mừng như điên.

“Thật sao anh Khiêm! Ta… ta đã muốn làm nhà đầu tư thiên thần lâu rồi! Anh Khiêm yên tâm, công việc này vô cùng thích hợp với ta, ta nhất định sẽ không phụ kỳ vọng của ngươi!”

Trương Nguyên bên cạnh nhìn đến nỗi trợn mắt há mồm.

Trong thoáng chốc hắn cũng không rõ tiêu chuẩn dùng người của tổng giám đốc Bùi là gì.

Nếu nói tổng giám đốc Bùi chọn người hiền tài?

Từ năng lực của giám đốc Mã, nhìn thế nào cũng không giống kiểu người biết đầu tư nhỉ?

Trương Nguyên vẫn luôn cảm thấy để giám đốc Mã quản lý quán cà phê Internet Netfish đã vượt xa lẽ thường lắm rồi, quản lý công ty đầu tư còn khó hơn quản lý quán cà phê Internet nhiều, thật sự được sao?

Nhưng nói tổng giám đốc Bùi dùng người không khách quan?

Cũng không.

Bản thân Trương Nguyên cũng chẳng có quan hệ gì thân thiết lắm với tổng giám đốc Bùi, song cũng được thăng chức, trực tiếp nhận việc của Mã Dương, thành CEO của quán cà phê Internet Netfish.

Tổng giám đốc Bùi cũng không sắp xếp chức này cho người quen gì của mình, thật sự không phải kiểu dùng người không khách quan.

Cho nên Trương Nguyên cũng khó hiểu, cảm thấy tổng giám đốc Bùi làm việc đúng là thâm sâu khó dò.

Cũng có thể trên người giám đốc Mã có vài ưu điểm mà người bình thường không thấy được nhỉ…

Bùi Khiêm nhìn Trương Nguyên: “Được rồi, không còn chuyện gì nữa, ngươi đi làm việc của ngươi đi.”

Trương Nguyên gật đầu: “Vâng, tổng giám đốc Bùi, ta nhất định sẽ tiếp tục cố gắng, để việc kinh doanh của quán cà phê Internet Netfish thành công hơn nữa!”

Bùi Khiêm: “…”

Đợi Trương Nguyên đi rồi, Bùi Khiêm khẽ ho hai tiếng, bắt đầu bàn chuyện công ty đầu tư với Mã Dương một cách hẳn hoi.

Lần này Bùi Khiêm quyết định rồi, kiểu gì cũng không thể để Mã Dương tìm trợ thủ nữa.

Bởi vì Bùi Khiêm phát hiện, ý kiến của Mã Dương phụ thuộc vào người cuối cùng nói chuyện với hắn.

Bây giờ tổng giám đốc Bùi phải tẩy não hắn thật kỹ càng, nếu không lỡ như một lát bị người khác tẩy não mất thì toang.

Bởi vậy, Bùi Khiêm không thể để Mã Dương tìm trợ thủ, chí ít cũng không thể là trợ thủ sẽ làm hắn nghĩ sai hướng.

Để hắn tìm một người không có tư duy, như vậy mới có thể đảm bảo Mã Dương sẽ làm theo cách nghĩ của Bùi Khiêm mãi mãi.

Đương nhiên cái này để sau rồi tính.

Mục tiêu đầu tiên là phải tiến hành tẩy não Mã Dương.

“Công ty đầu tư này của chúng ta không giống những công ty đầu tư khác.”

Mã Dương nghe rất nghiêm túc: “Ừm, là sao?”

Bùi Khiêm hỏi: “Chắc ngươi biết rõ công ty đầu tư phải làm gì nhỉ?”

Mã Dương phấn khích gật đầu: “Đương nhiên là biết rồi! Công ty đầu tư là đầu tư tiền cho mấy công ty có thể kiếm được tiền, sau đó đợi bọn họ kiếm được nhiều tiền sẽ chia phần cho chúng ta!”

Bùi Khiêm: “…”

Rất thông thường, nhưng đây không phải đáp án tổng giám đốc Bùi mong muốn.

“Cách hiểu của ngươi quá thiển cận!”

“Đằng Đạt thiếu tiền sao?”

“Game và quán cà phê Internet chưa đủ nhiều sao?”

Tổng giám đốc Bùi nói mà nghiến răng nghiến lợi.

Mã Dương: “Ờm… thế thì ý của anh Khiêm là…”

Bùi Khiêm nói lời thấm thía: “Ta không nói công ty đầu tư chưa chắc không thể kiếm tiền, kiếm tiền chỉ là một trong những mục tiêu của nó thôi.”

“Đầu tư, là đầu tư tiền trong tay mình vào nơi nó nên đến nhất.”

“Nơi tiền nên đến nhất là gì?”

“Nơi kiếm tiền là nơi tiền nên đến sao? Đương nhiên không phải!”

“Rất nhiều công ty vì lợi ích xã hội chân chính đã vỡ nợ vì vốn đứt quãng, những chiến hữu cùng lý tưởng chỉ có thể bị ép đường ai nấy đi, đây chẳng phải chuyện đáng tiếc sao!”

“Bởi vậy, công ty đầu tư của chúng ta sẽ tên là đầu tư Viên Mộng. Mục tiêu của chúng ta không phải kiếm tiền, mà là giúp những công ty nhỏ thực hiện ước mơ!”

Mã Dương hơi hoang mang: “Ờm… sao nghe như làm từ thiện vậy?”

Bùi Khiêm vội lắc đầu, giải thích: “Không phải làm từ thiện!”

“Sau này Đằng Đạt sẽ làm từ thiện, nhưng công ty này bây giờ thật sự là công ty đầu tư mạo hiểm hẳn hoi.”

“Điểm khác biệt là, từ thiện là tuyệt đối không có đồng doanh thu nào.”

“Nhưng đầu tư thì có thể có lỗ, có thể có lãi, không ai nói trước được nhỉ?”

“Ta chỉ nói rằng đừng đặt mục tiêu lãi tiền lên vị trí hàng đầu, quan trọng là thực hiện ước mơ, hiểu không?”

“Lỡ như bất cẩn thua lỗ thì cũng không sao, dù gì thì chuyện như đầu tư mạo hiểm cũng có nguy cơ, ta tin mọi người đều sẽ hiểu.”

Mã Dương hơi hiểu ra: “Thế nhưng… anh Khiêm, chỉ cần thấy công ty nào đó có ước mơ muốn thực hiện là ta có thể đầu tư đúng không?”

Bùi Khiêm gật đầu cái rụp: “Rất đúng! Lão Mã, ta thích năng lực lĩnh ngộ xuất sắc này của ngươi!”

Mã Dương càng vui hơn.

Ban đầu hắn chỉ cảm thấy công ty đầu tư là một trò chơi kiếm tiền.

Nhưng sau khi nghe Bùi Khiêm nói xong, đột nhiên Mã Dương cảm thấy việc thành lập công ty đầu tư không chỉ để kiếm tiền, mà còn có thể giúp những công ty nhỏ cận kề bờ vực phá sản kia thực hiện ước mơ!

Hết chương 495.
Bình Luận (0)
Comment