Thành Nhà Giàu Nhất Bắt Đầu Từ Thua Lỗ Game (Dịch Full)

Chương 496 - Chương 496. Ta Cần Một Một Cố Vấn Đầu Tư Không Đưa Ra Bất Kỳ Đề Nghị Đầu Tư Nào

Chương 496. Ta cần một một cố vấn đầu tư không đưa ra bất kỳ đề nghị đầu tư nào
Chương 496. Ta cần một một cố vấn đầu tư không đưa ra bất kỳ đề nghị đầu tư nào

Nếu suy nghĩ thế này, có phải bản thân được gọi là thiên thần áo trắng, Hoa Đà tái thế không?

Cảnh giới tinh thần của hắn bỗng cao thượng hẳn lên trong thoáng chốc!

“Anh Khiêm, thế bao giờ chúng ta bắt đầu đầu tư, ta nóng lòng lắm rồi!”

Mã Dương ngồi không yên, lúc này đã muốn đứng lên.

Bùi Khiêm vội giữ hắn lại: “Trước tiên đừng vội.”

“Muốn làm việc tốt thì phải rèn vũ khí cho sắc trước. Mấy hôm nay ta sẽ tìm trợ lý đầu tư thích hợp cho ngươi.”

Đầu tư rất phiền phức, kỹ năng đòi hỏi cũng rất cao.

Nếu là công ty đầu tư mạo hiểm bình thường thì các bước trước khi xác định đầu tư một công ty rất nhiều.

Phải sàng lọc, kiểm tra các thư đề nghị đầu tư của công ty đối tác, phải hiểu các khía cạnh của dự án đầu tư, phải tiến hành bàn bạc với người quản lý của doanh nghiệp, hiểu tình cảnh trước mắt của công ty, còn phải tiến hành ước đoán và đàm phán doanh nghiệp rất phức tạp…

Mấy cái này Mã Dương đều không làm nổi.

Cùng lắm hắn cũng chỉ có thể xem thư đề nghị đầu tư, chốt đơn xem đầu tư bao nhiêu tiền, chuyện làm cụ thể thế nào thì chắc chắn chẳng biết gì.

Đương nhiên đây cũng chính là nguyên nhân Bùi Khiêm luôn giao việc quan trọng cho hắn.

Nhưng muốn để công ty này hoạt động bình thường thì phải có người giúp hắn xử lý mấy chuyện này.

Cho dù Bùi Khiêm không sắp xếp trợ lý cho Mã Dương, Mã Dương phát hiện mình không làm được mấy chuyện này cũng sẽ bỏ tiền đi thuê người, đến lúc đó sẽ khó mà thu xếp được.

Cho nên Bùi Khiêm phải theo tiêu chí ra tay trước chiếm ưu thế!

Sắp xếp một trợ lý chẳng hiểu gì, chẳng biết gì bên cạnh Mã Dương, nhưng lại hoàn toàn không can thiệp vào suy nghĩ của Mã Dương.

Đến lúc đó dù Mã Dương hỏi, trợ lý cũng sẽ không đáp, vậy là tốt nhất.

Bùi Khiêm hỏi: “Thế thì, ngươi là một nhà đầu tư mạo hiểm, ngươi có mong đợi gì đối với công việc của mình không?”

Mã Dương vô cùng tự tin, vỗ ngực: “Anh Khiêm yên tâm, ta hiểu hết!”

“Có khả năng sẽ có rất nhiều dự án được đưa đến chỗ ta, lúc đó ta sẽ giao cho người có chuyên môn, để bọn họ sàng lọc cái nào đáng tin, cái nào không đáng tin.”

“Trước tiên phải lọc mấy công ty muốn lừa tiền ra! Sau đó ta sẽ bảo bọn họ đề cử cho ta mấy công ty có tỷ lệ thành công cao nhất, cẩn thận đầu tư tiền!”

Bùi Khiêm: “…”

Nếu ngươi nói vậy thì ta không dám đưa công ty đầu tư này cho ngươi rồi.

Hầy lão Mã ơi là lão Mã, bao giờ ngươi mới có thể nhận thức được vị trí của mình đây?

Bùi Khiêm lắc đầu: “Tuyệt đối không được. Khâu sàng lọc này không thể giao cho trợ lý, ngươi phải đích thân làm!”

Mã Dương hơi mơ hồ: “Hả? Vì sao? Ta vốn không hiểu mấy cái này?”

Bùi Khiêm nghiêm túc nói: “Có thể ngươi không hiểu số liệu, nhưng nhất định ngươi có thể thấy được trái tim có ước mơ!”

“Ngươi nghĩ kỹ mà xem, mấy công ty nhỏ có ước mơ kia nào có nhiều thời gian và công sức làm thư xin đầu tư bắt mắt được?”

“Ước mơ là thứ cao cao tại thượng, là thứ chứa đầy tình cảm, viết thành số liệu cụ thể như thế, thật chất như thế, hóa nó thành số liệu lạnh băng thì còn gì là ước mơ nữa?”

“Bảo người khác sàng lọc giúp ngươi thì sẽ bỏ qua bao nhiêu công ty nhỏ có ước mơ, thật sự cần đầu tư!”

“Cho nên chuyện này phải do ngươi đích thân làm!”

“Số liệu cụ thể và câu từ nghiêm chỉnh mà ngươi nhìn thấy đều không phải ước mơ!”

“Tuy số liệu thiếu sót, song từ ngữ lại giàu sức cảm hóa, mang theo ý tưởng phóng khoáng, đó mới là dự án có ước mơ thật sự!”

“Chỉ có đầu tư nhiều vào mấy dự án thế này mới có thể đảm bảo đầu tư Viên Mộng của chúng ta là đầu tư tiền vào ước mơ thật!”

“Ngươi phải nhớ, công ty nhỏ có thư xin đầu tư càng không đáng tin cậy thì càng chứa đựng ước mơ to lớn!”

Mã Dương sững sờ, gật đầu: “Thì ra là vậy, có lý!”

Thấy Mã Dương đã lung lay, Bùi Khiêm vội nói tiếp: “Nhất định phải nhớ công ty này tên là đầu tư Viên Mộng.”

“Có tiền hay không không quan trọng, nhưng nhất định phải đầu tư cho ước mơ!”

“Tất cả các tiêu chí đánh giá đều có thể nới lỏng, chỉ có ước mơ là không thể nới lỏng, dự án không có ước mơ thì dứt khoát không thể đầu tư, hiểu không?”

Mã Dương gật đầu: “Hiểu rồi!”

Thấy thái độ Mã Dương thế này, Bùi Khiêm xác định mình đã tẩy não thành công rồi.

Chỉ cần không bị người khác tẩy não lại thì chắc chắn trạng thái này có thể duy trì rất lâu.

“Vậy thì, anh Khiêm, bây giờ ta rảnh rỗi, ta đi mua mấy quyển sách liên quan đến đầu tư, bổ sung kiến thức liên quan!”

Trông Mã Dương có vẻ vô cùng kích động.

Bùi Khiêm định ngăn lại, nhưng nghĩ đến biểu hiện trước kia của Mã Dương lúc mua “sách chuyên ngành thiết kế game” thì không còn lo lắng nữa.

Cứ để lão Mã thoải mái suy nghĩ, hắn càng vui thì chuyện càng toang nhanh…

…….

Về đến Đằng Đạt, Bùi Khiêm tìm trợ lý Tân

“Tìm giúp ta một cố vấn đầu tư rất hiểu về quá trình đầu tư.”

“Những khía cạnh khác không có yêu cầu, yêu cầu duy nhất là dù ông chủ hỏi gì cũng không đưa ra đề nghị đầu tư nào, không thể ảnh hưởng hay can thiệp vào mạch suy nghĩ của ông chủ.”

Trong mắt trợ lý Tân thoáng hiện lên vẻ khó hiểu.

“Cố vấn đầu tư không đưa ra bất kỳ đề nghị đầu tư nào? Thế… cụ thể là muốn ‘cố vấn’ chuyện gì?”

Bùi Khiêm: “Chỉ cần phụ trách xử lý những vấn đề thực thi là được.”

Trợ lý Tân ngẫm nghĩ: “Thật ra không cần cố vấn đầu tư chuyên môn, tìm đại một nhân viên phân tích hoặc trợ lý đầu tư của ông ty đầu tư là được rồi.”

Bùi Khiêm gật đầu: “Thế cũng được!”

Tổng giám đốc Bùi cầu còn không được nữa là.

Trợ lý Tân vẫn theo phong cách quen thuộc, không hỏi nhiều: “Vâng, ta đi tìm ngay.”

Bùi Khiêm cũng không để ý cụ thể người trợ lý Tân tìm đến là nhân viên phân tích, trợ lý đầu tư hay giám đốc đầu tư, chỉ cần không đưa ra đề nghị cho Mã Dương thì dễ nói rồi.

……

Buổi tối.

Hác Quỳnh vừa tan ca chuẩn bị về nhà, cảm thấy ý thức mình hơi mơ hồ.

Hôm nay đi làm, hắn chơi game kinh dị cả ngày.

Hết chương 496.
Bình Luận (0)
Comment