Thành Nhà Giàu Nhất Bắt Đầu Từ Thua Lỗ Game (Dịch Full)

Chương 500 - Chương 500. Tổng Giám Đốc Bùi, Ta Là Fan Của Ngươi!

Chương 500. Tổng giám đốc Bùi, ta là fan của ngươi!
Chương 500. Tổng giám đốc Bùi, ta là fan của ngươi!

“Đáng chú ý là từ ngày 13 tháng 8 đến nay, khoa học kỹ thuật Hồng Trình đã bị buộc thi hành án bốn lần, tổng số tiền phí thi hành án ước tính lên đến 130 triệu…”

Bùi Khiêm xem mà vô cùng ghen tị.

Lỗ ít nhất một trăm triệu!

Nếu là ta lỗ…

Chắc chắn trong khoa học kỹ thuật Hồng Trình này có thiên tài!

Không phải người sáng lập thì là phó giám đốc.

Dù sao thì hai người họ đổ lỗi lẫn nhau, ắt có một người có vấn đề.

Bùi Khiêm lại mở tư liệu của khoa học kỹ thuật Hồng Trình ra xem, phát hiện công ty này là một nhà sản xuất điện thoại không tệ trong nước, đương nhiên cũng có làm vài nghiệp vụ liên quan điện thoại, nghe nói đầu năm ngoái lợi nhuận ròng lên tới hơn một trăm triệu.

Kết quả mới hơn một năm đã nói phá sản là phá sản.

Bùi Khiêm tiếp tục tìm kiếm tài liệu về phó giám đốc Thường Hữu này của khoa học kỹ thuật Hồng Trình, hai mắt bỗng chốc sáng rực.

Từ khi gia nhập khoa học kỹ thuật Hồng Trình nhận chức phó giám đốc quản lý nghiệp vụ điện thoại vào năm ngoài cho tới nay, vị phó giám đốc Thường này thường rất hay phát biểu trên Weibo và trong các buổi họp báo, để lại biết bao câu nói để đời.

“Sản xuất điện thoại là vì mục đích thay đổi thế giới, ai thèm kiếm mấy đồng tiền thối của các ngươi?”

“Ta là người trình độ cao, các ngươi đừng có mơ tưởng tới việc ta sẽ phạm phải những sai lầm cấp thấp.”

“Trong tương lai sẽ có nhiều nhà sản xuất điện thoại giống bọn ta, không làm điện thoại để kiếm tiền, chỉ muốn kết bạn với mọi người.”

“Ta không thích nhìn dáng vẻ ngạc nhiên của các ngươi đâu, đây chỉ là một ý nghĩ vô cùng bình thường của ta mà thôi, mọi người ngồi xuống cả đi.”

“Khâu thiết kế mỹ thuật của ta quá hoàn hảo, các ngươi chỉ được xem thôi, ngươi có bảo giám đốc của điện thoại Pineapple đến, hắn cũng không thể thay đổi được gì.”

“Ta tới khoa học kỹ thuật Hồng Trình chỉ vì hoàn thành ba mục tiêu nhỏ: Mục tiêu nhỏ đầu tiên chính là giành được tất cả giải thưởng có thể thế giành được trên thế giới, mục tiêu nhỏ thứ hai là bán mười triệu chiếc điện thoại, mục tiêu nhỏ thứ ba là sẵn tiện thay đổi thế giới.”

“Ta vẫn đang trong quá trình nghiên cứu và phát triển sản phẩm đỉnh cao có thể giúp hiệu suất làm việc của tất cả mọi người tăng lên 2000%, ta tin rằng chẳng mấy chốc sẽ có thể ra mắt mọi người rồi!”

Rõ ràng quần chúng ăn dưa mê mấy câu nói này của hắn hơn là điện thoại sẽ được hắn cho ra mắt, hơn nữa còn đặt cho hắn rất nhiều biệt danh thú vị, ví dụ như “phó giám đốc có ích”, “thầy Thường”, “người siêu tốt bụng họ Thường”...

Bùi Khiêm càng xem càng cảm thấy sao mấy lời bình luận này như kiểu déjàvu vậy?

Thật sự càng xem càng thích phó giám đốc Thường này!

Tuy trông hắn không béo, mà còn thấp gầy, nhưng Bùi Khiêm lại có thể cảm nhận được, dường như trong hắn ẩn chứa năng lượng vô cùng vô tận!

Bùi Khiêm quyết định ngay, chính là hắn!

Thương hiệu điện thoại mới thành lập để hắn phụ trách, đây chính là nhân tài mình luôn muốn tìm.

Hắn vội gọi trợ lý Tân đến.

Sau khi đi vào, trợ lý Tân báo cáo lại chuyện Bùi Khiêm đã giao trước đó.

“Tổng giám đốc Bùi, trước đó ngươi bảo ta tìm một trợ lý đầu tư, ta đã tìm được rồi. Nếu có thời gian, ngươi có thể đi gặp thử xem có ổn không.”

Bùi Khiêm ngẫm nghĩ: “Vậy đi, ngươi bảo người kia hai tiếng sau đến quán cà phê Internet Netfish chi nhánh đại học Hán Đông, gặp ta ở đó.”

“Với lại, giúp ta tra cách liên hệ với phó giám đốc Thường Hữu của khoa học kỹ thuật Hồng Trình, ta muốn gặp hắn.”

Trợ lý Tân gật đầu: “Vâng, vậy ta đi làm ngay.”

Trợ lý Tân vừa định xoay người rời đi, Bùi Khiêm lại nhớ đến một chuyện vô cùng quan trọng, bèn hỏi: “Khoan đã, cố vấn đầu tư ngươi tìm tên gì vậy?”

Sắp phỏng vấn người ta mà đến tên cũng không biết thì không hợp lẽ lắm.

Trợ lý Tân nói: “Tên là Hạ Đắc Thắng, ta đã gửi CV liên quan vào mail của ngươi rồi.”

Bùi Khiêm: “…”

“Có vấn đề gì sao?” Trợ lý Tân thấy dáng vẻ muốn nói lại thôi của tổng giám đốc Bùi, hơi thắc mắc.

Bùi Khiêm vẫy tay: “Không có gì, ngươi đi làm việc đi.”

Trợ lý Tân ra ngoài.

Lúc nghe thấy của tên người này, Bùi Khiêm suýt chút nữa muốn đổi người ngay và luôn.

Hạ Đắc Thắng? (chúc mừng thắng lợi)

Cái tên này quá xui xẻo!

Nhưng tổng giám đốc Bùi nghĩ lại, mình là một người ảnh hưởng bởi chủ nghĩa duy vật bao nhiêu năm trời, không nên có suy nghĩ mê tín thế này được.

Trước kia, bên phía Game Thương Dương cũng có người tên là “Hác Quỳnh” (siêu nghèo) đó thôi, chẳng phải bây giờ cũng đang giàu lên dưới mức lương cao ngất của Đằng Đạt hay sao? Đã không còn hợp với cái tên này nữa rồi!

Đương nhiên từ đầu đến cuối vẫn là vì không có lý do đổi người.

Chưa gặp người ta đã nói muốn đổi người, thế thì lạ lùng quá đỗi.

Bùi Khiêm nghĩ, người ta cũng đã đến rồi, vẫn nên dẫn Mã Dương đến gặp đã.

Nếu thật sự cảm thấy người này không ổn thì tìm đại lý do nào đó để đổi.

……

Hai tiếng sau, quán cà phê Internet chi nhánh đại học Hán Đông.

Bùi Khiêm và Mã Dương đã chuẩn bị xong xuôi.

Ấn tượng ban đầu của tổng giám đốc Bùi với Hạ Đắc Thắng cũng chẳng tốt đẹp gì cho cam, cho nên bây giờ hắn cũng không quá mong đợi.

Nhưng mà Mã Dương lại đứng ngồi không yên, căng thẳng hơn đi xem mắt, lúc nào cũng nhìn ra ngoài.

Bùi Khiêm vô cùng tri kỷ nhắc nhở hắn một câu: “Lão Mã, là nam, mà trông cũng không được đẹp, ngươi thật sự không cần mong đợi.”

Mã Dương trưng ra vẻ mặt chính trực lẫm liệt: “Anh Khiêm, ngươi nói gì vậy, ta đang nóng lòng muốn gặp hiền tài mà!”

“Lúc cấp ba ta đã từng quyết chí sẽ học kinh tế tài chính, nhưng thành tích khoa học tự nhiên kém quá, cho nên bất đắc dĩ phải học văn.”

“Bởi vậy, ta cực kỳ tôn trọng và và ngưỡng mộ những người tài giỏi hiểu biết về đầu tư!”

Bùi Khiêm lờ mờ cảm thấy hơi sai sai, vội nhắc nhở: “Lão Mã, tôn kính thì tôn kính, nhưng cũng phải nhớ, ngươi mới là thiên sứ đầu tư, phải có chính kiến!”

Mã Dương vỗ ngực: “Anh Khiêm, ngươi yên tâm, ta là một người có chính kiến vững vàng, ngươi lo cái gì.”

Bùi Khiêm: “…”

Hết chương 500.
Bình Luận (0)
Comment