Thành Nhà Giàu Nhất Bắt Đầu Từ Thua Lỗ Game (Dịch Full)

Chương 501 - Chương 501. Áp Đảo Thần Hoa!

Chương 501. Áp đảo Thần Hoa!
Chương 501. Áp đảo Thần Hoa!

Rốt cuộc lão Mã không tự mình hiểu mình thế này là chuyện tốt hay chuyện xấu đây?

Bùi Khiêm cũng không nói rõ được.

Hai người đang nói chuyện thì Hạ Đắc Thắng đến.

Trước đó, Bùi Khiêm đã xem tài liệu và ảnh của hắn rồi, hai mươi bảy tuổi, nam, trông giống viên chức công ty bình thường, không có gì lạ.

Thậm chí tìm được điểm nổi bật trên người hắn cũng khó.

Tóm lại là không có cảm giác tồn tại.

Bùi Khiêm rất hài lòng với điều này, không có cảm giác tồn tại thì sức ảnh hưởng yếu, Mã Dương có thể phát huy hết tài năng của hắn.

Hạ Đắc Thắng trông không căng thẳng lắm, có lẽ là do môi trường của quán cà phê Internet Netfish khá thoải mái, không áp lực như bầu không khí phỏng vấn ở công ty.

Hạ Đắc Thắng nói kỹ càng về lý lịch, Bùi Khiêm không hiểu mấy thứ trong giới đầu tư, cũng không phân biệt đâu là chém gió đâu là thành tích thật.

Nhưng đã là người trợ lý Tân tìm được, năng lực nghiệp vụ cơ bản chắc chắn ổn.

Chỉ có một điều đáng cân nhắc là bây giờ Hạ Đắc Thắng đang làm trợ lý đầu tư của tư bản Phú Huy, nghe nói sắp lên chức giám đốc đầu tư.

Nghe đến “tư bản Phú Huy” là mạch suy nghĩ của Bùi Khiêm không khỏi bay cao bay xa, nghĩ đến giám đốc Lý.

Không biết gần đây giám đốc Lý thế nào, khi nào lại đến lôi kéo mình.

Bùi Khiêm hơi thất thần, Hạ Đắc Thắng đã tự giới thiệu xong rồi.

Với lại lúc tự giới thiệu, Hạ Đắc Thắng vẫn luôn nhìn Bùi Khiêm, hình như có hứng thú với tổng giám đốc Bùi.

Trong thoáng chốc, Bùi Khiêm không nghĩ ra điều gì muốn hỏi, bầu không khí chợt trở nên lúng túng.

Hắn nhìn lão Mã, kết quả Lão Mã ngáp, sau đó sau đó trưng ra vẻ mặt áy náy, gật đầu: “Nói hay lắm!”

Bùi Khiêm: “…”

Biết tên này thất thần rồi, vốn không nghe nghiêm túc.

Bùi Khiêm vừa định tìm chủ đề, Hạ Đắc Thắng đã lên tiếng trước rồi.

“Tổng giám đốc Bùi, ta là fan của ngươi!”

Bùi Khiêm không phản ứng kịp.

Fan của ta?

Sao tên của ta mà đến cả người trong giới đầu tư cũng đã biết rồi?

Rõ ràng Hạ Đắc Thắng khá phấn khích: “Tổng giám đốc Bùi, trước đây ta là trợ lý đầu tư cấp dưới của giám đốc Lý, thỉnh thoảng nghe được những việc liên quan đến ngươi từ chỗ hắn.”

“Dù là quán cà phê Internet Netfish hay nhà hàng Vô Danh của sơn trang Minh Vân, theo như ta thấy thì đó đều là những khoản đầu tư thành công y như trong sách giáo khoa! Cách thức trong đó đáng để tiếp thu, học hỏi mấy năm!”

“Khi giám đốc Lý nhắc đến ngươi, ta cũng có cảm giác như thể chúng ta có cùng chí hướng.”

“Bởi vậy, lúc nghe nói ngươi đang tuyển cố vấn đầu tư, ta không hề do dự mà tới đây.”

“Ta đến đây không phải vì tiền, đơn giản là để có thể theo ngươi học tập kiến thức đầu tư uyên bác!”

Bùi Khiêm hiểu rồi!

Thì ra tên này bị giám đốc Lý tiêm nhiễm rồi!

Nhưng nghĩ lại, thế này cũng không tồi.

Hạ Đắc Thắng muốn đến học hỏi, thế thì chắc chắn sẽ không hỏi nhiều, đưa ra ý kiến nhiều.

Bùi Khiêm khẽ ho: “Chuyện quá khứ đừng nhắc lại làm gì.”

“Đó đều là may mắn cả thôi.”

“Công việc của ngươi chủ yếu là xử lý thủ tục cần thiết và trợ giúp cần thiết lúc giám đốc Mã cần.”

“Với lại, cố hết sức đừng làm phiền đến mạch suy nghĩ đầu tư của giám đốc Mã.”

Hạ Đắc Thắng vội gật đầu: “Rõ rồi! Có thể theo hai ông lớn học tập đầu tư đã là đủ với ta rồi, chút kiến thức nông cạn này của ta sao dám múa rìu qua mắt thợ.”

Bùi Khiêm tặng 120 điểm hài lòng về thái độ cho Hạ Đắc Thắng.

Tốt lắm, trong lòng thiếu niên này hiểu rõ.

Làm người bù nhìn đến nơi đến chốn, ta sẽ kéo max lương cho ngươi, mọi người đều có lợi, tốt hơn nhiều.

Bùi Khiêm suy nghĩ, người này không tồi, gần như có thể quyết định rồi.

Nhưng lúc này, Mã Dương lại lật CV của Hạ Đắc Thắng ra xem, khẽ nói với Bùi Khiêm: “Anh Khiêm, sao mà người này mới chỉ là trợ lý đầu tư, còn chẳng phải giám đốc đầu tư, CV kém quá, có thể đổi người không?”

Bùi Khiêm: “…”

Lão Mã này!

Vừa nãy lúc người ta tự giới thiệu lý lịch thì ngươi đang thả hồn đi đâu đâu, ngủ gà ngủ gật, chả nói gì, kết quả nói chuyện đến người ngươi lại bắt bẻ CV người ta!

Nhưng mà Bùi Khiêm cũng không có cách nào khác, hắn chỉ hy vọng lão Mã có thể phát huy hết thông minh tài trí, không thể miễn cưỡng được.

Nếu hai người này có mâu thuẫn, lão Mã không tín nhiệm Hạ Đắc Thắng, tự lén tìm cố vấn đầu tư thì lớn chuyện.

Dù sao cũng là tìm trợ lý đầu tư cho Lão Mã, vẫn nên để ý đến cảm nhận của Lão Mã một chút.

Nhưng mà Bùi Khiêm cũng không biết thuyết phục Mã Dương thế nào, chỉ có thể nhìn Hạ Đắc Thắng: “À, ngươi có ưu thế gì khác không? Giới thiệu về điểm mạnh của bản thân đi.”

Vốn dĩ Hạ Đắc Thắng thấy biểu cảm của tổng giám đốc Bùi, nghĩ mình đã nắm chắc rồi, nào ngờ lại có trở ngại.

Hắn vội kể chi tiết về những quyết sách và thành tích công việc lúc mình tham gia tư bản Phú Huy một phen.

Bùi Khiêm nghe không hiểu lắm, nhưng trông biểu cảm của Mã Dương, hình như hắn vẫn không hài lòng.

Đương nhiên, chắc chắn Mã Dương cũng không hiểu, hắn chỉ cảm thấy chức vụ trợ lý đầu tư này quá thấp.

Bùi Khiêm hơi hối hận, biết sớm thì nên để Hạ Đắc Thắng sửa “trợ lý đầu tư” thành “giám đốc đầu tư” hay chức cao hơn lên CV rồi.

Thấy Mã Dương im re, Bùi Khiêm vội gợi ý cho Hạ Đắc Thắng: “Nói về sở thích sở trường khác cũng được, kiểu như ca hát nhảy múa, viết chữ gì đó, hay bình thường chơi game gì…”

Hạ Đắc Thắng vô cùng mờ mịt vò đầu.

Một lúc sau, Hạ Đắc Thắng hỏi dò: “‘Thần Khải’ của ta được 1900 trên nền tảng đối kháng, cái này có tính không?”

Mã Dương quyết định ngay: “Tuyệt! Anh Khiêm, chính là hắn!”

Bùi Khiêm: “…”

Không ngờ cuối cùng thứ thuyết phục được lão Mã lại là cái này.

Điểm số trên nền tảng đối kháng của “Thần Khải” có thể thể hiện trực tiếp trình độ của người chơi, bình thường đến 2000 điểm là gần như vào giai đoạn người chơi chuyên nghiệp rồi.

Nếu như điểm số cao nhất của Hạ Đắc Thắng thật sự là 1900, thế thì chắc lúc hắn đánh với người chơi bình thường thì dùng chân chơi cũng có thể bón hành rồi.

Đại thần 1900 điểm có thể làm Mã Dương dao động rồi… nhỉ?

Hết chương 501.
Bình Luận (0)
Comment