Thành Nhà Giàu Nhất Bắt Đầu Từ Thua Lỗ Game (Dịch Full)

Chương 502 - Chương 502. Áp Đảo Thần Hoa! (2)

Chương 502. Áp đảo Thần Hoa! (2)
Chương 502. Áp đảo Thần Hoa! (2)

Cũng không trách Mã Dương quyết định ngay, rõ ràng bị 1900 điểm này thuyết phục.

Tuy chuyện này có hơi ảo ma, nhưng Bùi Khiêm nghĩ, kết quả tốt.

Không cần biết quá trình thế nào, hắn và lão Mã đều vừa ý trợ lý đầu tư này.

Chỉ cần để hắn đảm bảo được lão Mã thua sạch tiền đầu tư, thế thì tất cả đều dễ nói.

Bùi Khiêm vô cùng hài lòng: “Được rồi, chuyện của đầu tư Viên Mộng giao cho hai ngươi. Có gì cần có thể gọi ta bất cứ lúc nào, cần tiền cứ nói, đừng ngại.”

“Với lại, lão Mã, ghi nhớ bí quyết đầu tư ta đã truyền thụ cho ngươi trước đó.”

Mã Dương gật đầu: “Ngươi yên tâm đi anh Khiêm, cứ giao cho ta, không sao đâu!”

Bùi Khiêm lại nhìn về phía Hạ Đắc Thắng: “Lương bên tư bản Phú Huy của ngươi là bao nhiêu?”

Hạ Đắc Thắng thoáng do dự, nói: “Tổng giám đốc Bùi, vừa nãy ta nói, ta chủ yếu muốn học kiến thức đầu tư, chuyện lương này… thật ra bao nhiêu cũng được hết.”

Bùi Khiêm phất tay: “Ngươi cứ nói, lương bên đó bao nhiêu.”

Hạ Đắc Thắng: “Hơn tám nghìn, đương nhiên đây là lương của trợ lý đầu tư, nếu căn cứ vào giám đốc đầu tư…”

Bùi Khiêm nói thẳng: “Ta trả ngươi mười sáu nghìn, mỗi tháng thêm bốn nghìn tiền trợ cấp đặc biệt! Tóm lại là hai mười nghìn một tháng.”

Hạ Đắc Thắng hơi sững sờ: “Tổng giám đốc Bùi, thế này hơi nhiều rồi! Với lại ta cũng đâu có lý do gì nhận trợ cấp đặc biệt…”

Bùi Khiêm vỗ vai hắn: “Đây là phí tổn thất tinh thần cho ngươi chơi game với giám đốc Mã.”

……

Cuối tuần này, Bùi Khiêm hiếm khi rảnh rỗi.

Hắn sẵn tiện tìm nhà trên mạng, định tìm một bất động sản đáng tin, trả đủ tiền mua một căn, đưa cho cha mẹ ở.

Về chỗ ở của tổng giám đốc Bùi…

Cũng có thể cân nhắc đổi rồi.

Nhưng bây giờ Bùi Khiêm ở chỗ này cũng rất thoải mái, cũng lười chuyển tới chuyển lui, không vội.

Thứ hai, ngày 8 tháng 11.

Trợ lý Tân đã liên hệ được với Thường Hữu, cũng đặt xong vé máy bay khứ hồi cho hắn, để hắn đến Kinh Châu một chuyến.

Tổng giám đốc Bùi khá coi trọng buổi gặp mặt lần này.

Khai quật một trọng thần, giải quyết tất cả những mối lo sau này của tổng giám đốc Bùi!

Phải nói rằng bây giờ Bùi Khiêm rất phiền não, nhân viên của hắn nhiều như vậy, nhưng không có ai có thể san sẻ ưu phiền với hắn cả.

Có vài người trông có vẻ đáng tin, nhưng qua mấy tháng là bắt đầu làm việc điên cuồng.

Người duy nhất có thể chia sẻ chỉ có Mã Dương, với lại chỉ có thể tính là nửa người.

Tổng giám đốc Bùi sầu.

Nhưng hễ có người nào có thể san sẻ ưu phiền, tổng giám đốc Bùi lại hận không thể giao hết nhiệm vụ quan trọng, giao hết sản nghiệp cho hắn quản lý!

Bùi Khiêm vô cùng mong đợi, rất mong Thường Hữu này chính là người hắn vất vả tìm kiếm bấy lâu.

……

Hai giờ chiều, Bùi Khiêm gặp được vị phó giám đốc Thường này ở phòng tiếp khách của Đằng Đạt.

Trước đó, Bùi Khiêm cũng đã biết được tình hình bây giờ của phó giám đốc Thường từ chỗ trợ lý Tân.

Thường Hữu là cựu phó giám đốc của khoa học kỹ thuật Hồng Trình, cũng chỉ là một nhân viên cấp cao, không phải ông chủ.

Cho nên khoa học kỹ thuật Hồng Trình phá sản, ông chủ trở thành người bị buộc thi hành án, không ảnh hưởng đến cuộc sống và công việc sau này của Thường Hữu.

Đương nhiên Thường Hữu cũng không ổn, vì hắn thất nghiệp rồi.

Nghe trợ lý Tân nói, hình như phó giám đốc Thường này cũng là người có chí khí cao ngạo, khoảng thời gian sau khi khoa học kỹ thuật Hồng Trình phá sản, phó giám đốc Thường cũng nhận được lời mời của vài công ty, nhưng hắn đều từ chối.

Vì hắn không vừa mắt mấy công ty này.

Có vài công ty sản xuất điện thoại quy mô nhỏ, còn có một số làm điện thoại nhái.

Quá đáng hơn là còn có công ty làm thương phẩm nhỏ tìm đến, bảo hắn đến làm sản phẩm kiểu vali kéo.

Thường Hữu đều từ chối hết, hắn vẫn muốn đến công ty điện thoại đáng tin, hẳn hoi, kết quả công ty điện thoại đáng tin, hẳn hoi đều không để ý đến hắn…

Thế là gần đây Thường Hữu vẫn luôn ở trạng thái thất nghiệp.

Bùi Khiêm cảm thấy trạng thái này rất tốt.

Một nhân tài thế này đi bán vali kéo thì quá lãng phí!

Phải theo ta làm điện thoại mới có thể phát huy hết tài năng của hắn!

Mong chờ, mong chờ, cửa phòng tiếp khách mở ra.

Bùi Khiêm đứng lên, nhìn người tên Thường Hữu này.

Vóc người không cao, có lẽ chưa đến một mét bảy, dáng người cũng gầy yếu, nhưng trông có vẻ tràn đầy năng lượng.

“Xin chào tổng giám đốc Bùi!”

Thường Hữu và Bùi Khiêm bắt tay nhau.

Bùi Khiêm cảm thấy tay Thường Hữu khá có sức.

Tổng hợp ấn tượng đầu tiên, Bùi Khiêm đoán rằng chắn hẳn người này hành động rất mạnh mẽ, chắc sẽ là người kiên định.

Hành động mạnh mẽ mới tốt!

Thật ra tổng giám đốc Bùi thích nhân viên lười biếng hơn, nhưng đối với quản lý cấp cao ở vị trí quan trọng thì phải giỏi hành động mới được.

Lười biếng quá, chật vật mấy tháng trời cũng chưa ra được sản phẩm, trì hoãn việc kết toán của tổng giám đốc Bùi.

Mà hành động mạnh mẽ cũng chứng tỏ thích làm bừa, đốt tiền nhanh.

Tổng giám đốc Bùi thích nhân viên đốt tiền nhanh.

Với lại, giả dụ Thường Hữu này là người cố chấp, chắc chắc hắn cũng dễ một mình một ý, lớn thì sẽ tạo nên quyết sách sai lầm nghiêm trọng, nhỏ thì cũng dễ tạo thành lục đục nội bộ đội ngũ quản lý.

Tóm lại, dù sao đây cũng là phó giám đốc làm sụp đổ công ty lớn như khoa học kỹ thuật Hồng Trình, có thể làm ra chuyện vẻ vang như vậy chắc chắn cũng có kỹ năng.

Bùi Khiêm khá mong chờ chuyện này.

Hai người ngồi xuống ghế sofa trong phòng tiếp khách, nhân viên lập tức bưng trà lên.

Hai người gặp nhau lần đầu, sau khi nói chuyện vài câu, Bùi Khiêm quyết định vào thẳng vấn đề chính luôn.

“Phó giám đốc Thường, nói thật ta rất thích tài năng của ngươi.”

“Gần đây Đằng Đạt định thành lập một công ty khoa học kỹ thuật, bắt đầu từ điện thoại.”

“Kinh nghiệm quý báu của ngươi vô cùng quan trọng đối với ta, cho nên ta muốn mời ngươi gia nhập vào đội ngũ của ta!”

Thường Hữu sững sờ, không ngờ tổng giám đốc Bùi lại nói thẳng thế này.

Theo lẽ thường, Thường Hữu là người ứng tuyển, tổng giám đốc Bùi là ông chủ chi tiền, cho nên Thường Hữu chủ động một chút mới phải.

Hết chương 502.
Bình Luận (0)
Comment