Thành Nhà Giàu Nhất Bắt Đầu Từ Thua Lỗ Game (Dịch Full)

Chương 503 - Chương 503. Chúng Ta Đều Là Những Người Mơ Mộng Hão Huyền!

Chương 503. Chúng ta đều là những người mơ mộng hão huyền!
Chương 503. Chúng ta đều là những người mơ mộng hão huyền!

Nhưng tổng giám đốc Bùi lại không để ý mấy vấn đề này, hơn nữa còn thẳng thắn bày tỏ mong muốn tìm kiếm nhân tài, có thể nói là cực kỳ chân thành.

Thường Hữu vô cùng cảm động.

Nhưng hắn không đồng ý ngay mà hơi do dự: “Tổng giám đốc Bùi, ta vẫn muốn nói trước, xem thử quan niệm của chúng ta có hợp nhau không.”

“Ta có phán đoán riêng của mình về việc phát triển công việc trong tương lai, ta không muốn quan niệm của bản thân xung đột với quan niệm của ngươi, đến lúc đó thì khó sắp xếp.”

Bùi Khiêm gật đầu: “Ừm, ta cũng nghĩ vậy.”

“Thế thì chúng ta nói chuyện cụ thể một chút.”

“Ngươi cảm thấy chúng ta muốn mở một công ty, mục tiêu cuối cùng là gì?”

Thường Hữu ngẫm nghĩ: “Áp đảo Thần Hoa!”

Bùi Khiêm im lặng một lúc: “Mục tiêu rất tốt, nhưng ta cảm thấy xã hội hiện đại là một xã hội đôi bên cùng có lợi, nếu như lúc nào cũng nghĩ tới ‘zero-sum game’, vậy thì cách nghĩ này quá thiển cận.”

“Vả lại, ta cảm thấy nên nhìn xa trông rộng hơn một chút, tuy nghiệp vụ điện thoại Thần Hoa không tồi, nhưng cũng chỉ có sức ảnh hưởng tương đối lớn trong nước mà thôi.”

Thường Hữu sững sờ: “Thế ý của tổng giám đốc Bùi ngươi là?”

Bùi Khiêm: “Mục tiêu cuối cùng chắc chắn phải cao, áp đảo Thần Hoa, không bằng thu mua Pineapple!”

Thường Hữu lập tức cảm thấy kính nể.

Đây là gì?

Đây là cảm giác tri âm tri kỷ!

Thật ra Thường Hữu hiểu rất rõ, lần gặp mặt này là lựa chọn từ hai phía.

Tổng giám đốc Bùi đang cân nhắc có nên tuyển dụng hắn hay không, hắn cũng suy nghĩ có nên làm việc dưới trướng tổng giám đốc Bùi không.

Tính cách của Thường Hữu trước giờ vẫn thế, có gì nói đó, không hề che giấu.

Cho nên, hắn thường có phát ngôn chấn động trên Weibo và trong các buổi họp báo, còn nhận được biệt hiệu là “Thường to mồm”.

Cũng chính vì vậy, rất nhiều ông chủ công ty khoa học kỹ thuật không thích hắn, cảm thấy hắn là người thích chém gió, không làm thật.

Nhưng dù vậy, trước nay Thường Hữu chưa từng nghĩ sẽ thay đổi phong cách làm việc của mình.

Hắn chỉ thầm cười trào phúng, chim sẻ núi sao biết được chí hướng của thiên nga?

Hắn tin rằng, hắn sẽ gặp được một ông chủ có thể hiểu mình!

Mà bây giờ, tổng giám đốc Bùi nói ba chữ “thu mua Pineapple” hết sức hời hợt, hết sức phù hợp với cách nghĩ của Thường Hữu.

Vả lại còn ở cảnh giới cao hơn!

Đúng vậy, vì sao nhất định phải áp đảo? Thu mua chẳng phải tốt hơn sao?

Thường Hữu như có điều suy nghĩ mà gật đầu: “Ý tưởng của tổng giám đốc Bùi rất hay!”

Bùi Khiêm ngẫm nghĩ, lại hỏi: “Phong cách làm việc bình thường của ngươi thế nào?”

Thường Hữu đáp ngay: “Ta là người khá chuyên quyền độc đoán, tất cả nhân viên cấp dưới ta đều phải hoàn toàn phục tùng mệnh lệnh của ta. Ta cũng là người theo chủ nghĩa hoàn hảo, không cho phép bất cứ tình huống không hoàn hảo nào xảy ra.”

Bùi Khiêm gật đầu: “Tốt! Một nhà lãnh đạo cần có suy nghĩ của mình, không thể bị người khách ảnh hưởng một cách dễ dàng được, ta rất đồng ý với cách nhìn của ngươi!”

“Vậy thì, ngươi có thái độ thế nào về vẻ ngoài của điện thoại? Có đồng ý với cách làm bắt chước của điện thoại Pineapple hay không?”

Thường Hữu quả quyết: “Hoàn toàn không đồng ý! Vẻ ngoài là một phần vô cùng quan trọng của hình tượng thương hiệu, đương nhiên không thể bắt chước điện thoại khác. Điện thoại ta thiết kế đương nhiên phải độc nhất vô nhị!”

Bùi Khiêm lại hỏi tiếp: “Thế còn giá cả điện thoại, ngươi thấy sao? Có cần làm điện thoại giá rẻ không?”

Thường Hữu ngẫm nghĩ: “Ta nghĩ chỉ có điện thoại cấu hình cao mới có thể thể hiện được thực lực chân chính của công ty khoa học kỹ thuật, cá nhân ta, không làm bản rẻ tiền, chỉ làm bản flagship! Bỏ ra một số tiền lớn để tấn công vào thị trường cao cấp mới là chuyện có lý tưởng, có mục tiêu mà doanh nghiệp nên làm!”

Bùi Khiêm lại hỏi: “Thế ngươi thấy sao về đại diện trong nước như Thần Hoa?”

Thường Hữu kiêu ngạo nói: “Bọn họ làm rất tốt, nhưng sẽ có một ngày ta sẽ vượt qua bọn họ!”

Bùi Khiêm không ngăn được giơ ngón cái lên like: “Tốt lắm, đây cũng là cách nghĩ của ta!”

Bùi Khiêm thật sự vô cùng hài lòng với Thường Hữu.

Rất phù hợp với suy nghĩ của mình!

Về việc cuối cùng làm điện thoại thế nào thì Bùi Khiêm đã có suy nghĩ đại khái rồi.

Làm một thương hiệu điện thoại mới, có khả năng thành công nhất là con đường ưu thế giá, qua việc giảm lợi nhuận để điện thoại của mình có ưu thế về giá cả hơn vài hãng lớn có tiếng hiện tại, công chiếm thị trường tầm thấp tầm trung.

Trong hơn mười năm tương lai, nền kinh tế trong nước sẽ phát triển liên tục, nhưng nói về tổng thể thì từ đầu đến cuối người ta vẫn để ý đến việc so sánh giá cả.

Nói cách khác, điện thoại vừa ngon vừa rẻ chắc chắn sẽ có thị trường.

Mục tiêu của Bùi Khiêm chính là để thương hiệu điện thoại này trở nên flop, thế thì chắc chắn phải đi theo lối ngược lại, tuyệt đối không thể đi vào con đường ưu thế về giá, hướng đến thị trường tầm thấp tầm trung.

Mà phải quả quyết hướng ánh mắt đến thị trường cao cấp!

Bây giờ thị trường cao cấp trong nước đang trong cục diện thiên hạ chia ba cho Pineapple, MSC và Thần Hoa, trong đó Thần Hoa chỉ dám định giá máy flagship tầm 5000.

Mà trên cơ bản, những nhà sản xuất có ý định tấn công vào thị trường cao cấp kia đều đã chết sạch rồi.

Có thể thấy được, cách vững nhất vẫn là điện thoại cao cấp!

Mà rõ ràng suy nghĩ của Thường Hữu cũng rất khớp với suy nghĩ của tổng giám đốc Bùi!

Trong cuộc trò chuyện ngắn ngủi, Bùi Khiêm cũng phát hiện ra, hình tượng của Thường Hữu này hơi lệch với tưởng tượng của hắn.

Vốn dĩ Bùi Khiêm chỉ cảm thấy Thường Hữu này một tên khoác lác, thích bàn chuyện lớn, chém gió mà thôi, có thể đây chỉ là cách để marketing.

Hệt như nhiều người hay nói một đằng làm một nẻo, lời nói chỉ để đánh lừa fan, thực tế những gì họ làm lại hoàn toàn khác.

Nhưng hình như phó giám đốc Thường này vô cùng vững tin vào suy nghĩ của mình…

Có rất nhiều người mở miệng ra là tỏ vẻ cao thượng, nhưng chỉ cần có cơ hội kiếm tiền là vứt sạch tiết tháo…

Hết chương 503.
Bình Luận (0)
Comment