Thành Nhà Giàu Nhất Bắt Đầu Từ Thua Lỗ Game (Dịch Full)

Chương 504 - Chương 504. Chúng Ta Đều Là Những Người Mơ Mộng Hão Huyền! (2)

Chương 504. Chúng ta đều là những người mơ mộng hão huyền! (2)
Chương 504. Chúng ta đều là những người mơ mộng hão huyền! (2)

Mà rõ ràng phó giám đốc Thường này có cơ hội đi làm vali hay hàng hóa nhỏ để kiếm tiền, những hắn vẫn giữ ý muốn tiếp tục làm điện thoại, điều này khiến Bùi Khiêm bất ngờ.

Vả lại thông qua quan sát kỹ càng, Bùi Khiêm còn phát hiện trên người phó giám đốc Thường cũng có điểm sáng.

Ví dụ như… hắn không xem toàn bộ đối tác trên thương trường đều là kẻ ngốc, mà vẫn khách quan công nhận thành tựu của Thần Hoa.

Hơn nữa, phó giám đốc Thường này nói chuyện nho nhã lễ phép, tuy có chút kiêu ngạo, nhưng ấn tượng mang lại cho người khác lại hoàn toàn không phải một tên khoác lác như trên mạng.

Trông có vẻ không phải người cố chấp độc đoán chuyên quyền như thế.

Nhưng chút khuyết điểm nho nhỏ này không ảnh hưởng đến phán đoán của Bùi Khiêm đối với hắn.

Dù có nói như thế nào đi chăng nữa, người một lòng muốn vào thị trường cao cấp này hợp với suy nghĩ của mình, đáng được trọng dụng!

Bùi Khiêm vừa định bắt tay với Thường Hữu tỏ ý hợp tác vui vẻ, nhưng lại nghĩ đến mấy vấn đề bèn hỏi rõ.

“Nếu như không phiền thì ta có thể hỏi rốt cuộc khoa học kỹ thuật Hồng Trình đã xảy ra chuyện gì khi ngươi còn ở đó không?”

Bùi Khiêm phải xác định, công ty lớn như vậy phá sản là công lao của Thường Hữu, hay công lao của ông chủ công ty kia.

Thường Hữu bất đắc dĩ lắc đầu: “Hầy, nói xấu ông chủ cũ sau khi từ chức không phải là việc vẻ vang gì, cho nên ta không thể nói cụ thể được.”

“Ta chỉ có thể nói là hai bọn ta đi trên con đường bất đồng cực kỳ lớn.”

“Ta vẫn luôn nghĩ khoa học kỹ thuật Hồng Trình nên tiến quân vào con đường cao cấp, song thực tế thì từ đầu đến cuối khoa học kỹ thuật Hồng Trình lại chỉ làm điện thoại cấp thấp, với lại còn giảm giá thúc đẩy tiêu dùng, dòng tiền vô cùng eo hẹp.”

“Ông chủ của khoa học kỹ thuật Hồng Trình… có sở thích tiêu tiền, khiến vấn đề này càng trở nên nghiêm trọng hơn.”

“Cuối cùng… dòng vốn bị đứt đoạn là chuyện không thể kiểm soát được.”

“Đương nhiên, ta phải thành thật thừa nhận rằng, dự án nghiên cứu phát triển mà ta phụ trách cần sử dụng quá nhiều ngân sách, thành quả lại không tốt lắm, đây cũng là một trong những nguyên nhân khiến dòng vốn có vấn đề!”

Bùi Khiêm gật đầu: “Ta hiểu rồi!”

Xem ra chuyện này không thể đổ lỗi cá nhân nào, hai người đều có trách nhiệm.

Khoa học kỹ thuật Hồng Trình trước giờ đều làm điện thoại tầm thấp, cái này Bùi Khiêm biết.

Việc giảm giá thúc đẩy tiêu dùng khiến lượng tiêu thụ của khoa học kỹ thuật Hồng Trình tăng lên, nhưng dòng vốn vẫn luôn không ổn định, đúng như câu nói “khoa học kỹ thuật Hồng Trình chưa bao giờ thật sự kiếm được tiền” được phát biểu trong buổi phỏng vấn của ông chủ.

Kết quả Thường Hữu lại kiên quyết đi theo con đường cao cấp tốn nhiều tiền làm nghiên cứu phát triển, khiến dòng vốn của công ty bị đứt gãy, bây giờ thì toang rồi.

Về việc ông chủ của khoa học kỹ thuật Hồng Trình có sở thích tiêu tiền…

Bùi Khiêm cảm thấy hơn phân nửa là Thường Hữu đang ụp nồi cho người ta!

Ông chủ có sở thích tiêu tiền, tiêu thì có thể tiêu được bao nhiêu, ảnh hưởng tới cả quỹ chục triệu trăm triệu sao?

Tuy rằng biết Thường Hữu đang ụp nồi, nhưng Bùi Khiêm lại không tức giận.

Trong thế giới văn minh và phồn thịnh, cuối cùng cũng để tổng giám đốc Bùi tìm được một gian thần vĩ đại rồi!

Thấy nụ cười tín nhiệm của tổng giám đốc Bùi, Thường Hữu cũng không khỏi cười theo.

Tri kỷ!

Về chuyện của khoa học kỹ thuật Hồng Trình, thật ra hắn vẫn luôn vô cũng day dứt.

Khoa học kỹ thuật Hồng Trình phá sản thật sự không liên quan nhiều đến hắn.

Sản phẩm của khoa học kỹ thuật Hồng Trình ra mắt, bề ngoài đều là do hắn phụ trách, nhưng ông chủ vẫn luôn đứng phía sau chỉ tay năm ngón.

Hắn đã đặt ra mục tiêu tiến quân vào thị trường cao cấp từ lâu rồi, nhưng ông chủ cứ luôn lưỡng lự với con đường này, nói tiền không đủ, người cũng không đủ.

Cuối cùng, ổng chủ vì “sở thích nhỏ” của hắn mà làm bay màu 120 triệu, khiến dòng vốn đứt gãy, tuyên bố khoa học kỹ thuật Hồng Trình phá sản.

Thường Hữu cũng không còn cách nào khác, bây giờ tin tức được che giấu rất tốt, không lộ ra ngoài, vì tình nghĩa, hắn cũng không thể đứng ra nói xấu ông chủ cũ của mình được, như thế thì tiểu nhân quá.

Kết quả hắn tự dưng trở thành người đội nồi.

Quần chúng ăn dưa đều nghĩ rằng, vốn dĩ việc làm ăn của khoa học kỹ thuật Hồng Trình rất ổn định, sao mà Thường Hữu vừa lên làm phó giám đốc thì phá sản?

Với lại bình thường Thường Hữu vẫn hay nói mấy câu ngang ngược trên buổi họp báo ra mắt sản phẩm, đương nhiên cũng bị mắng dữ dội nhất.

Thế là, việc Thường Hữu muốn làm điện thoại lại càng gặp phải nhiều khó khăn hơn, vì dù là doanh nghiệp hay là người tiêu dùng thì đều cảm thấy hắn là tên lừa lọc, vốn không tin hắn!

Nhưng ở chỗ tổng giám đốc Bùi, Thường Hữu cảm nhận được sự ấm áp và tín nhiệm đã lâu không thấy.

Hắn có thể thấy được, mỗi câu nói của tổng giám đốc Bùi đều là thật lòng, tuyệt đối không lừa hắn, với lại nụ cười ôn hòa của tổng giám đốc Bùi tuyệt đối không thể giả vờ được!

Lúc này Thường Hữu đã quyết định, dù tổng giám đốc Bùi đưa ra bao nhiêu tiền, dù bây giờ chỉ là một thương nghiệp di động nhỏ, hắn cũng phải trưởng thành cùng công ty, không rời không bỏ!

Thường Hữu hỏi: “Tổng giám đốc Bùi, ta muốn hỏi một chút, điện thoại đầu tiên chúng ta làm định giá ở khoảng nào?”

Bùi Khiêm ngẫm nghĩ: “Điện thoại đầu tiên sao… phải ổn định một chút.”

Thường Hữu hơi thất vọng, dù sao hắn cũng muốn làm điện thoại cao cấp.

Nhưng sau khi nghĩ kỹ lại, xét cho cùng thì đây cũng là công ty game mới khởi nghiệp, cũng không thể gấp gáp mà làm hỏng chuyện được.

Điện thoại đầu tiên ổn định một chút, thử trước, sau đó mới tấn công vào thị trường cao cấp, đây cũng chuyện dễ hiểu.

Tổng giám đốc Bùi là tri kỷ, chút uất ức này Thường Hữu cảm thấy mình có thể chịu được.

Thường Hữu gật đầu: “Được, ta đồng ý phá lệ vì ngươi một lần!”

Bùi Khiêm nhìn hắn, nói tiếp: “Muốn làm ra được sản phẩm thì phải nắm bắt lỗ hổng thị trường. Ta cảm thấy điện thoại đầu tiên của chúng ta chắc chắn phải đặt vào vị trí mà thị trường hiện tại đang khuyết thiếu.”

Hết chương 504.
Bình Luận (0)
Comment