Còn về việc sau này Riot được mua lại bởi Tencent với mức giá hai trăm triệu USD, đó là chuyện của năm 2011.
Dựa theo ký ức, LOL ra mắt vào năm 2009.
Bây giờ, đã là tháng 11 năm 2010.
Theo lý thuyết, khoản tài trợ tám triệu USD lúc đó nên hoàn thành từ lâu rồi chứ?
Năm ngoái Bùi Khiêm cũng đã từng tìm kiếm tin tức tương tự ở trên mạng, nhưng lại không tìm được gì.
Khi đó hắn cũng không nghĩ nhiều, còn tưởng rằng đây chỉ là biểu hiện khác của những biến hóa nảy sinh trong thế giới, dù sao đến cả Bilibili cũng biến thành Ailidao, những công ty khác xảy ra thay đổi cũng là chuyện rất bình thường.
Bùi Khiêm cũng không quá coi trọng chuyện này, dù sao công ty này cũng ở tận nước ngoài, mà tin tức của hắn cũng không nhanh nhạy như vậy.
Bây giờ cuối cùng Bùi Khiêm cũng hiểu tại sao năm ngoái không tìm được.
Bởi vì, tên công ty và tên game đều thay đổi rồi, từ công ty Riot biến thành công ty Finger, từ LOL biến thành IOI, Bùi Khiêm tra theo tên ban đầu thì đương nhiên không tra ra được.
Hơn nữa, cả tuyến thời gian cũng đẩy về sau hai năm, có lẽ công ty này mới vừa được thành lập vào năm ngoái, một công ty mới thành lập mà thôi, sao có thể có nhiều thông tin ở trên mạng được?
Thực ra Bùi Khiêm vẫn luôn tò mò, game MOBA ở thế giới này sẽ như thế nào.
Không ngờ được rằng, hôm nay rốt cuộc cũng biết đáp án của chuyện này, lại còn bằng phương thức vô lý này...
Có điều, Bùi Khiêm xem thử bảng điều khiển hệ thống, phát hiện trước mắt vẫn chưa có thay đổi gì rõ ràng.
Cổ phần có giá trị hơn hai triệu USD, tính chất có lẽ cũng giống với biệt thự kia, đều là tài sản đặc biệt của công ty, chắc chắn nên xuất hiện ở trên bảng điều khiển hệ thống mới đúng.
Có lẽ là bởi vì việc thu mua lại cổ phần vẫn đang được tiến hành, chưa hoàn tất các thủ tục, cho nên vẫn chưa chính thức xuất hiện trên hệ thống.
Rất nhiều suy nghĩ lướt nhanh qua đầu Bùi Khiêm.
Đối mặt với ánh mắt chân thành của lão Mã, trong nhất thời hắn cũng không biết nên nói thế nào.
Phê bình hắn? Hình như không hợp lý lắm, bởi vì lão Mã làm đúng theo chỉ thị của mình, không làm sai chút nào.
Đập hai mươi triệu vào một công ty nhỏ ở nước ngoài, việc này vô cùng phù hợp với phong cách đầu tư mạo hiểm trong mơ, ụp cái nồi lên đầu Mã Dương cũng không thích hợp!
Khen ngợi hắn? Ừm, quả thật là nên khen ngợi, kiểu đầu tư này thuộc loại công lao có thể khoe khoang cả đời.
Nhưng mà... Bùi Khiêm quả thực không khen được.
Bùi Khiêm hít vào một hơi thật sâu, miễn cưỡng gật đầu: “Không sao, ngươi làm rất tốt.”
“Nhưng mà có lẽ trong thời gian tới sẽ không có thêm tiền đâu, lão Mã, ngươi cứ chỉ đạo mọi người làm việc, chơi game, chờ tin tức tiếp theo của ta đi.”
Bùi Khiêm đứng dậy, chuẩn bị rời đi.
Đây là nơi khiến người ta đau lòng, hắn không muốn ở lại đây thêm một giây nào nữa.
Mã Dương khoát tay: “Này, anh Khiêm, thật sự không đi trải nghiệm cảm giác ở hạng cao sao? Ta chính là đại thần 1900 điểm đó!”
Bùi Khiêm: “...”
Mã Dương lại nói: “Bữa cơm vào buổi tối thứ bảy, ta sẽ trực tiếp liên hệ với cửa hàng trưởng Lâm, không vấn đề gì chứ?”
Bùi Khiêm: “...”
Còn có mặt mũi ăn cơm của ta!
Bùi Khiêm nói không nên lời, chỉ có thể đưa lưng về phía Mã Dương giơ tay làm động tác “ok”, sau đó bỏ đi không thèm ngoảnh lại.
……
……
Trở về Game Đằng Đạt, Bùi Khiêm ngồi trong phòng làm việc của mình.
Sau khi suy nghĩ về nhân sinh, tiếp theo hắn phải nghĩ tới việc nên làm thế nào để xử lý chuyện đột nhiên xảy ra này.
Vừa bắt đầu chu kỳ mới đã gây ra việc bất ngờ này, quả thực hoàn toàn vượt ra khỏi dự liệu của Bùi Khiêm.
Mua hơn hai mươi phần trăm cổ phần, có được đại lý độc quyền của IOI ở trong nước, về cơ bản thì chuyện này đã như ván đóng thuyền, cũng không thể kết thúc đầu tư, cũng không thể chuyển nhượng những cổ phần vừa mới mua này được.
Bởi vì thực sự không có lý do chính đáng.
Sau một đoạn thời gian nữa rồi bán được không? Đến lúc đó định giá của công ty Finger chắc chắn sẽ tăng lên rất nhanh, vụ mua bán này chắc chắn sẽ thu được lãi lớn.
Huống chi, Bùi Khiêm cẩn thận suy nghĩ một chút, nói thế nào thì cổ phần này cũng không thể bán.
Nửa đường bán đi, quá ngu dốt!
Nếu công ty Finger thật sự có thể phát triển đến quy mô giống trong tưởng tượng của Bùi Khiêm, khỏi phải nói đến cổ phần, chỉ cần là đại lý độc quyền trong nước thì đã có thể nói đó là một cây hái ra tiền.
Quả thật tổng giám đốc Bùi coi việc kiếm tiền như rác, nhưng nếu quá nhiều rác... thì cũng không thể coi như không thấy.
Nếu sau này IOI có thể kiếm được mười mấy tỷ, hai mươi tỷ USD mỗi năm, vậy thì cho dù điều chỉnh tỷ lệ chuyển đổi tài phú như thế nào đi chẳng nữa, tài sản cá nhân được chuyển đổi cũng là một khoản tiền lớn.
Nếu chỉ lãi nhỏ khoảng mấy triệu, đối với Bùi Khiêm mà nói thì quả thật không ảnh hưởng quá nhiều, nhưng nếu kiếm lãi được mười mấy tỷ thì lại hoàn toàn là một chuyện khác.
Hơn nữa, thử tưởng tượng mà xem, liệu sau này hắn có thể làm ra tướng mang tên mình và skin độc quyền không?
Nếu như vậy thì đúng là khiến người ta phải động lòng!
Nếu thật sự xảy ra tình huống này, vậy thì đối với Bùi Khiêm mà nói, không làm gì cả chỉ nằm kiếm tiền, hình như cũng có thể xem như là sách lược tốt.
Số lượng lớn quỹ hệ thống kiếm được, còn có thể lấy ra làm logistics, làm cửa hàng thực thể, trả lại cho xã hội.
Kiếm tiền của người nước ngoài báo đáp tổ quốc, đúng là một thanh niên năm tốt tiêu chuẩn.
Đương nhiên, nói đi cũng phải nói lại, chuyện này cũng không chắc đã như vậy.
Thế giới này đã không còn giống như trước, hơn nữa cả tên công ty và tên game đều khác với ký ức của Bùi Khiêm, ai có thể đảm bảo IOI sẽ thành công như LOL chứ?
Hơn nữa, cho dù thành công, thì cũng là chuyện của ba bốn năm sau.
Trong thời gian tới còn phải gấp rút quảng bá, chung sức nỗ lực, tập hợp đủ thiên thời, địa lợi, nhân hòa thì mới có thể đạt được địa vị thống trị trên thị trường game toàn cầu.