Thành Nhà Giàu Nhất Bắt Đầu Từ Thua Lỗ Game (Dịch Full)

Chương 513 - Chương 513. Vậy Ta Cũng Làm Gog! (3)

Chương 513. Vậy ta cũng làm GOG! (3)
Chương 513. Vậy ta cũng làm GOG! (3)

Mua một nhân vật có IP hot để đưa vào trong game tốn rất nhiều tiền, thậm chí có những IP hot tới mức có tiền cũng chưa chắc đã mua được.

Nhưng mua những loại IP này, nguy hiểm tiềm ẩn cũng rất lớn, ví dụ... lỡ như thu hút được một lượng fan lớn, tạo thành danh tiếng cực kỳ tốt cho game từ khi mới ra mắt thì phải làm sao?

Hơn nữa, IP càng hot, chuyện xấu của công ty mẹ càng nhiều, Bùi Khiêm không muốn chỉ vì mua IP, còn phải nói chi tiết về hợp đồng với những công ty lớn bên nước ngoài cả ngày, không đáng để hao phí sức lực.

Cho nên, ý tưởng của Bùi Khiêm chính là chỉ chọn IP rác.

Bất kể là trong nước hay là ngoài nước, chỉ tìm những nhân vật IP đã lỗi thời, hoặc là không ai quan tâm, mua hết lại, đưa vào trong game, sau đó thiết kế kỹ năng theo đặc điểm của nhân vật.

Những thứ không phù hợp với phong cách của game, trước hết là thỏa thuận xong về bản quyền, rồi bên mình sẽ mời đại thần đồ họa tiến hành sửa lại, có thể bỏ ra thêm được một khoản tiền nữa.

Cứ như vậy, không phải sẽ nhanh chóng tiêu hết tiền sao?

Hơn nữa có mua những IP rác này hay không cũng không khác biệt là bao, không có tác dụng thu hút nhiều lượng truy cập, tỷ lệ hiệu suất - chi phí sẽ thấp đến mức không thể thấp hơn được nữa.

Lý Nhã Đạt vẫn còn câu hỏi, dù sao đây cũng là hạng mục đầu tiên nàng chính thức tiếp nhận sau khi lên làm giám đốc kế hoạch.

Nhưng Bùi Khiêm khua tay: “Được rồi, trước tiên cứ như vậy đã, ngươi cứ suy nghĩ trước đi, đừng chuyện gì cũng hỏi ta, ta sợ sẽ ảnh hưởng tới lối suy nghĩ của bản thân ngươi.”

Lý Nhã Đạt siết chặt ngón tay lại: “Vâng, tổng giám đốc Bùi.”

Sau ki quay người rời khỏi phòng làm việc của tổng giám đốc Bùi, Lý Nhã Đạt nghĩ thầm, nhiệm vụ này hơi quá sức, mấu chốt là nàng cũng không am hiểu về game “Thần Khải”.

Nghĩ tới nghĩ lui, nàng cũng không thể nâng cao trình độ game “Thần Khải” của mình trong thời gian ngắn được.

Xem ra, chỉ có thể âm thầm xin sự giúp đỡ của Bao Húc thôi.

Bùi Khiêm lật cuốn sổ nhỏ, việc bên phía công ty cũng coi như là sắp xếp xong xuôi.

Dù trăm công nghìn việc, nhưng về cơ bản thì đều đã sắp xếp xong. Trong khoảng thời gian tiếp theo, người phụ trách của các bộ phận chắc chắn rất bận rộn, nhưng Bùi Khiêm lại có thể nhàn rỗi đôi chút.

Sau khi tựa lên ghế nghỉ ngơi một lúc, Bùi Khiêm định lên mạng tìm kiếm, xem có căn nhà nào phù hợp không?

Bây giờ là năm 2010, giá nhà đã có xu hướng tăng lên, nhưng ở trong mắt Bùi Khiêm, giá nhà này thật sự vẫn chưa tính là cao.

Giá nhà trung bình ở Đế Đô và Ma Đô chỉ vào khoảng hai mươi lăm nghìn, ngay cả giá nhà ở khu gần trường học của Đế Đô cũng chỉ lên tới khoảng ba mươi tám nghìn.

Ở trong mắt rất nhiều người, đây đã là mức giá trên trời, nhưng thâm tâm Bùi Khiêm tự biết rõ, mức giá thực sự không tính là cao.

Thành phố Kinh Châu là tỉnh lị, cũng tính là nơi có điều kiện không tệ trong khu vực đô thị loại II, giá trung bình ước chừng vào khoảng mười ba nghìn.

Giá nhà tại địa điểm khá đẹp ở trung tâm thành phố là gần mười lăm nghìn mười sáu nghìn, nhưng Bùi Khiêm cũng không định mua nhà ở trung tâm.

Trước mắt, ga đường sắt cao tốc trên cả nước đang trong quá trình xây dựng, đến giữa năm sau sẽ có rất nhiều ga đường cao tốc hoàn thành được đưa vào sử dụng.

Bùi Khiêm chuẩn bị mua căn nhà này cho bố mẹ, trước mắt mối quan hệ xã hội của hai bậc phụ huynh này chủ yếu vẫn là ở một thị trấn nhỏ phía nam Kinh Châu, vừa hay, ga tàu cao tốc của Kinh Châu chính là nhà ga Nam Kinh Châu, cũng là ở phía nam, cách thị trấn nhỏ không xa.

Bùi Khiêm suy nghĩ, căn nhà này cứ mua ở cạnh ga Nam Kinh Châu, cách gần chỗ làm việc của bố mẹ, cũng ở gần đồng nghiệp của hai người.

Đợi ga đường sắt cao tốc được đưa vào sử dụng, đi tàu cao tốc đến thành phố khác cũng thuận tiện hơn.

Hơn nữa, dựa theo kinh nghiệm trước đó, kinh tế của phía ga Nam Kinh Châu chắc chắn sẽ phát triển vào một lúc nào đó, các phương tiện đồng bộ trước sau gì cũng sẽ đuổi kịp.

Hơn nữa, bây giờ giá nhà vẫn chưa tăng lên.

Bùi Khiêm xem thử, trước mắt những căn hộ bên cạnh nhà ga phía nam cũng chỉ khoảng mười một nghìn, mười hai nghìn.

Với mức giá này, 1,8 triệu là đủ để mua một căn nhà 150 mươi mét vuông.

Đối với hai bậc phụ huynh mà nói, chắc chắn là đủ rồi.

Còn về căn nhà, thứ mà Bùi Khiêm coi trọng chính là thuộc tính tài sản nhà ở của nó.

Bởi vì thế giới này thay đổi quá lớn, Bùi Khiêm cũng không thể chắc chắn một trăm phần trăm là giá nhà nhất định sẽ đi theo hướng như trong ký ức.

Không phải Bùi Khiêm chưa từng nghĩ tới việc đầu tư 1,8 triệu này vào một số lĩnh vực có thể kiếm ra tiền, nhưng thế giới này thay đổi quá lớn, hoàn toàn khác với trong ký ức của hắn.

Nếu thật sự xảy ra chuyện gì ngoài ý muốn, không thể lấy lại vốn gốc, Bùi Khiêm tìm ai để nói lý đây, tìm hệ thống à? E rằng đó là tự mình chuốc lấy.

Cho nên, suy đi tính lại thì tốt nhất là bỏ mấy ý tưởng chẳng ra gì đó đi, thành thật ăn bám hưởng lợi từ hệ thống thì tốt hơn.

Kiếm được chút lợi ích để thay đổi cuộc sống căn bản cho bản thân và cha mẹ cũng đã là rất tốt.

Bùi Khiêm xem trên mạng hồi lâu, lưu một số thông tin của căn nhà mới kia lại, nhưng cũng không lập tức quyết định.

Chuyện này hắn không làm phiền đến trợ lý Tân, cũng không làm phiền những nhân viên khác, dù sao đây cũng là chuyện riêng của mình, không liên quan đến công việc của công ty.

Tìm nhân viên giúp mình làm việc riêng là hành vi khá là ngớ ngẩn.

Hơn nữa, bản thân Bùi Khiêm cũng không bận rộn gì, cả ngày làm việc ba bốn tiếng, không làm thì nhiều nhất cũng là đi xem phim.

Bản thân mình mua nhà, tự đi xem vẫn là thiết thực nhất.

Tạm thời Bùi Khiêm chưa định mua nhà cho mình.

Chủ yếu là hắn vẫn đang đợi cách có thể tăng thêm chút phúc lợi từ hệ thống.

Hết chương 513.
Bình Luận (0)
Comment