Thành Nhà Giàu Nhất Bắt Đầu Từ Thua Lỗ Game (Dịch Full)

Chương 530 - Chương 530. Kịch Bản Này Được Viết Riêng Cho Ta Sao? (3)

Chương 530. Kịch bản này được viết riêng cho ta sao? (3)
Chương 530. Kịch bản này được viết riêng cho ta sao? (3)

Nhìn thấy biểu cảm của Lộ Tri Diêu, Bùi Khiêm cảm thấy không ổn rồi, quả nhiên kịch bản vạn độc quy tông này cũng phải khiến người được mệnh danh là “liều thuốc độc phòng vé” phải chùn bước…

Nghĩ lại cũng đúng, tuy những bộ phim lúc trước người ta quay đều flop, nhưng trong phim đều sắm vai nhân vật anh hùng hảo hán, hoặc là tổng tài bá đạo, kém nhất cũng phải là phú nhị đại cơm áo không lo, tinh anh nơi công sở gì gì đó…

Bây giờ bảo người ta diễn vai một tên nghèo kiết xác, lại còn lụy tình, ăn cây táo rào cây sung, cuối cùng còn bị lừa gạt, người ta vui mới lạ đấy?

Bùi Khiêm nhìn Chu Tiểu Sách, ý bảo lúc này đạo diễn Chu nên ra tay rồi.

Nói tóm lại mặc kệ ngươi nói cái gì, trước tiên cũng phải thổi phồng kịch bản này, ổn định tâm lý cho Lộ Tri Diêu!

Nhưng mà Chu Tiểu Sách còn chưa mở miệng, Trương Tổ Đình đã vỗ đùi: “Kịch bản hay! Kịch bản này quá hay!”

“Ta quay phim nhiều năm như vậy, chưa bao giờ gặp được kịch bản nào sâu sắc như vậy!”

“Đây là một bộ phim châm biếm, phê phán tâm lý coi trọng tiền tài quá mức, phê phán chế độ xã hội không công bằng, phê phán sự phân hóa giàu nghèo, kịch bản này cực kỳ có ý nghĩa, đáng để thử một lần!”

“Tổng giám đốc Bùi, các ngươi tìm biên kịch ở đâu vậy? Trình độ rất cao!”

Chu Tiểu Sách đúng lúc đáp lại: “Kịch bản này là do tổng giám đốc Bùi tự mình viết.”

Trương Tổ Đình nể phục: “Không ngờ tổng giám đốc Bùi lại có nhiều tài năng tới vậy! Quả nhiên là người tài giỏi thì việc phải làm cũng nhiều!”


“Không đúng, tổng giám đốc Bùi, rõ ràng kịch bản đã hoàn thành, vậy thì tại sao trước đó ngươi lại đánh trống lảng khi ta hỏi ngươi qua điện thoại?” 

“Ồ... Ta hiểu rồi, là bởi vì ngươi khiêm tốn!”

“Tổng giám đốc Bùi, khiêm tốn là đúng, nhưng quá khiêm tốn thì không tốt. May mà giữa chúng ta có mối quan hệ thân thiết, nếu đổi lại là diễn viên khác, nói không chừng khi vừa nghe không có kịch bản thì sẽ không tới, vậy thì rất đáng tiếc!”

“Chỉ cần kịch bản này, đừng nói là giá hữu nghị, cho dù không cần thù lao đóng phim, ta nhất định cũng sẽ đến quay!”

Bùi Khiêm hoang mang nhìn Chu Tiểu Sách, lại nhìn Trương Tổ Đình, mọi chuyện hoàn toàn phát triển ngoài dự kiến của hắn.

Thế này là sao...

Hắn vốn định nhờ Chu Tiểu Sách thao thao bất tuyệt một phen, định dùng cách này để dụ dỗ hai người Trương Tổ Đình và Lộ Tri Diêu.

Kết quả Trương Tổ Đình quá biết ý, chủ động khen tới tấp, ba người cùng nhau dụ dỗ Lộ Tri Diêu!

Lộ Tri Diêu vẫn cảm thấy cực kỳ bối rối, hắn chỉ đọc kịch bản một lần, chưa hề thấy có điểm gì hay trong kịch bản này.

Trương Tổ Đình tiếp tục lật kịch bản, cảm khái: “Tổng giám đốc Bùi, nếu ta đoán không nhầm, kịch bản này hẳn là đặc biệt viết cho người anh em Lộ đúng không?”

Bùi Khiêm: ?

Được thiết kế riêng?

Ngươi nghĩ nhiều rồi, lúc ta viết kịch bản này, ngay cả Lộ Tri Diêu là ai ta cũng không biết...

Có điều Bùi Khiêm cũng đâu thể nói ra sự thật được? 

Hắn chỉ có thể mỉm cười đầy ẩn ý, không thừa nhận cũng không phủ nhận.

Nhìn thấy nụ cười này, Trương Tổ Đình càng thêm chắc chắn, hắn nhìn về phía Lộ Tri Diêu bên cạnh: “Người anh em Lộ, ngươi đã nhìn ra chưa? ”

Lộ Tri Diêu hoang mang.

Ta nhìn ra cái quần què!

Viết riêng cho ta?

Trông ta có giống một kẻ lụy tình không?

Nhìn thấy vẻ mặt khó hiểu của Lộ Tri Diêu, Trương Tổ Đình giải thích: “Người anh em à, ngươi có biết bây giờ ngươi đang thiếu cái gì nhất không?”

“Không chỉ thiếu một kịch bản hay, mà còn thiếu một vai diễn hay.” 

“Quan trọng hơn là, thiếu một hình ảnh ấn tượng trong mắt công chúng.”

Lộ Tri Diêu vẫn rất hoang mang.

Trương Tổ Đình tiếp tục: “Hình ảnh ấn tượng trong mắt công chúng không có nghĩa là nhân vật giỏi giang trong phim. Ngươi đã diễn rất nhiều vai “người thành công” trong các bộ phim, nhưng phản ứng nhận được vẫn luôn rất bình thường, ngươi đã bao giờ nghĩ tại sao lại vậy chưa?”

“Trong mắt công chúng, hình ảnh ấn tượng không phải là một nhân vật không có khuyết điểm, mà là một nhân vật có thể làm nổi bật tối đa các đặc điểm riêng của ngươi, khiến khán giả có thể đồng cảm, có thể nhớ tới vai diễn của ngươi!”

“Giống khi ta còn trẻ, lấy được giải ảnh đế nhờ một vai diễn một kẻ tâm thần.”

“Mà nam chính trong kịch bản này, nhìn qua thì chẳng ra làm sao, nhưng nó tuyệt đối là một vai diễn hay, phức tạp và phong phú.”

“Vai diễn như này là một thử thách cho diễn xuất của ngươi, hơn nữa còn có thể giúp ngươi hoàn toàn thoát khỏi hình tượng trong lòng khán giả.”

“Tại sao những vai diễn trước đây của ngươi lại không có duyên với khán giả? Cá nhân ta cho rằng chủ yếu là ngươi quá đẹp trai!”

“Bởi vì quá đẹp trai, cho nên khán giả sẽ cảm thấy mọi thứ đều cực kỳ giả tạo, vô hồn, không có cảm giác chân thật, rất khó tập trung vào bộ phim.”

“Ta cảm thấy, ở một mức độ nào đó giá trị nhan sắc đã trở thành gánh nặng của ngươi, mà ngươi cũng không muốn buông bỏ gánh nặng này, khi đóng những vai như thế, rất khó để có thể vượt qua tâm lý vốn có của mình.”

“Ngươi luôn diễn những vai không có khuyết điểm, vậy thì làm sao ngươi có thể gây ấn tượng với khán giả được đây?”

“Bởi vậy ta mới nói, quả thật nhân vật này là dành riêng cho ngươi, cực kỳ thích hợp!”

“Thành thật mà nói, nếu ta trẻ hơn khoảng mười mấy tuổi, chắc chắn ta sẽ đóng vai nam chính này, còn bây giờ ta già rồi, chỉ có thể nhường cơ hội này cho ngươi.”

Sau khi nghe Trương Tổ Đình nói một lúc, Lộ Tri Diêu im lặng

Bùi Khiêm và Chu Tiểu Sách cũng im lặng.

Chẳng qua nguyên nhân ba người im lặng lại không giống nhau...

Lộ Tri Diêu im lặng, là bởi vì hắn cảm thấy đây là lời nói của một ảnh đế, cực kỳ hữu dụng.

Mặc kệ sức hot hiện tại của Trương Tổ Đình như thế nào, tóm lại hắn vẫn là một lão tiền bối có thành tựu hơn mình rất nhiều.

Nếu như Trương Tổ Đình cảm thấy nhân vật này rất thú vị, điều đó có nghĩa là nhân vật này thực sự rất thú vị.

Chu Tiểu Sách thì cảm khái, Trương Tổ Đình quả là diễn viên kỳ cựu, là người thực sự hiểu được phim điện ảnh.

Hết chương 530.
Bình Luận (0)
Comment