Chỉ riêng từ phản ứng của hai diễn viên khi đọc kịch bản là đã có thể nhìn ra được, trình độ của Trương Tổ Đình cao hơn nhiều so với Lộ Tri Diêu!
Trong khi đó Bùi Khiêm lại cảm thấy bối rối.
Vốn dĩ hắn tưởng rằng Trương Tổ Đình sẽ giống như Lộ Tri Diêu, có ý kiến kịch bản này, cần mình và Chu Tiểu Sách cùng ra tay dụ dỗ.
Thế nhưng, Trương Tổ Đình lại rất thích kịch bản này!
Hắn không chỉ thích, mà còn hỗ trợ dụ dỗ Lộ Tri Diêu, ngay cả mấy lời vớ vẩn như kiểu “kịch bản này được viết riêng cho Lộ Tri Diêu” cũng nói ra được...
Hiện tại Bùi Khiêm muốn biết, những lời này của lão Trương rốt cuộc là phát ra từ tận đáy lòng, hay chỉ đơn thuần đang dụ dỗ Lộ Tri Diêu?
Cái trước?
Chắc là không có khả năng, ta cố ý viết kịch bản này dựa theo vạn độc quy tông, làm sao có thể khiến diễn viên kỳ cựu đã diễn rất nhiều bộ phim như lão Trương thích được?
Ừm, hơn phân nửa là bởi vì ta là ông chủ của Chu Tiểu Sách, là kim chủ của Trương Tổ Đình, hai người đều khó có thể đánh giá kịch bản này một cách khách quan cho nên mới tâng bốc nó như vậy.
Ngươi xem, Lộ Tri Diêu không quen biết ta cũng không có phản ứng gì với kịch bản này!
Cho nên, chắc hẳn lão Trương và Chu Tiểu Sách đều đang giúp đỡ ta dụ dỗ Lộ Tri Diêu.
Hay lắm!
Hôm nay hai người này đã lập công lớn, chỉ cần có thể kéo “liều thuốc độc phòng vé” vào đoàn làm phim, ta nhất định sẽ trả thêm thù lao!
Lộ Tri Diêu nhìn kịch bản rồi lại nhìn Trương Tổ Đình.
Sau đó lại nhìn kịch bản rồi lại nhìn tổng giám đốc Bùi.
Rất rõ ràng, hắn đang do dự.
Hắn chưa từng nghe nói đến đạo diễn này, đoàn làm phim cũng chưa từng có tiền lệ thành công, một kịch bản nhìn qua có vẻ độc đáo, còn phải sắm vai một nam chính lụy tình.
Từ tất cả các khía cạnh, nhận vai diễn này là một hành động có phần mạo hiểm.
Nhưng nghe Trương Tổ Đình nói xong, Lộ Tri Diêu lại cực kỳ dao động.
Có lẽ bộ phim này thực sự có thể phá vỡ những hình ảnh nhân vật được xây dựng trong quá khứ, khó thể giải độc cho “liều thuốc độc phòng vé”?
Nếu thật sự có thể quay ra được một bộ phim có danh tiếng cao, cho dù là không kiếm được tiền, chỉ cần có thể rửa sạch được cái danh “liều thuốc độc phòng vé”, một lần nữa có được sự đón nhận của khán giả, vậy thì đó cũng đã là một sự thay đổi ngoạn mục!
Hơn nữa, hợp tác với Trương Tổ Đình, nói không chừng còn có thể học hỏi một vài thứ từ trên người hắn, rèn luyện kỹ năng diễn xuất của mình.
Sau khi suy đi nghĩ lại, Lộ Tri Diêu hạ quyết tâm, cuối cùng gật đầu: “Được, vậy ta sẽ vì kịch bản hay này, vì Trương tiên sinh mà đánh cược một phen! Ta cũng sẽ giống như Trương tiên sinh, giảm bớt tiền cát-xê, gia nhập vào đoàn phim!”
Bùi Khiêm vội vàng giơ tay ngăn cản: “Vậy thì tuyệt đối không được!”
“Hai người xứng đáng với mức thù lao này, ta sẽ không giảm một đồng nào, thậm chí còn muốn tăng tiền cát-xê lên cho hai người!”
“Các ngươi đừng cảm thấy ngại ngùng gì cả, chỉ cần hai ngươi có thể cống hiến hết sức khả năng diễn xuất tuyệt vời của mình, đó chính là sự báo đáp lớn nhất dành cho ta! ”
Trương Tổ Đình và Lộ Tri Diêu đều nở nụ cười vui mừng.
Quả nhiên, hợp tác với người như tổng giám đốc Bùi rất sảng khoái!
Bùi Khiêm cũng rất vui mừng, “liều thuốc độc phòng vé” gia nhập vào đoàn phim, chuyện lớn chắc chắn thành công!
“Nếu đã như vậy, vậy thì mọi người mau chóng chuẩn bị, tranh thủ sắp tới sẽ bắt đầu quay!”
Hiện tại Bùi Khiêm hận không thể tiêu sạch ba mươi triệu này.
……
Vấn đề bên phía phim điện ảnh tạm thời được giải quyết xong xuôi.
Kịch bản đã hoàn thiện, công tác chuẩn bị trong giai đoạn đầu đã ổn thỏa, hai diễn viên chính cũng đã tìm xong, danh tiếng và diễn xuất đều không tệ, thoạt nhìn trông cực kỳ đâu ra đấy, hoàn toàn không giống như một dự án phim điện ảnh sẽ chết bất đắc kỳ tử ngay sau khi công chiếu.
Dụ dỗ tất cả mọi người, ngụy trang rất thành công!
Còn về vấn đề nữ chính trong phim và một vài diễn viên quần chúng, Bùi Khiêm sẽ không quan tâm nữa, để cho Chu Tiểu Sách tự nghĩ cách giải quyết.
Dù sao nữ diễn viên trong phim này cũng không có nhiều đất diễn lắm, hơn nữa vai diễn cũng không quá đặc sắc.
Chỉ cần có thể chốt được hai nhân vật chính là giám khảo và nam chính, các diễn viên khác dù có chọn như thế nào cũng không thể lật trời được.
……
……
Thứ hai, ngày 22 tháng 11.
Bùi Khiêm tiện tay tắt đồng hồ báo thức lúc 10 giờ, sau đó ngủ hơn nửa tiếng, lúc này mới tự nhiên tỉnh lại.
Hắn rời giường xem thử, cũng gần đến giờ ăn trưa, bèn tiện tay gọi một suất Takeaway Netfish.
Sau khi xem phim một lát, đồ ăn ngoài cũng đến.
Bùi Khiêm vừa ăn, vừa cân nhắc công việc trong thời gian tới.
Nhiệm vụ của chu kỳ này về cơ bản đều đã được phân công hết, trước mắt, ít nhất trong năm sáu ngày này chắc sẽ không quá bận rộn.
Chỉ có điều, hạn mức từ thiện năm triệu kia, trước mắt còn chưa nghĩ ra cụ thể phải tiêu như thế nào.
Có nhiều cách để làm từ thiện.
Một số thương nhân giàu có ở nước ngoài làm từ thiện để trốn thuế, một số thậm chí làm từ thiện để kinh doanh, không chỉ không lỗ, mà còn kiếm được một số tiền.
Nhưng mục đích làm từ thiện của Bùi Khiêm tương đối đơn giản, chỉ đơn giản là vì tiêu tiền.
Cách dễ nhất là quyên góp, nhưng quyên góp cho ai thì đó lại là một vấn đề.
Bất kể là quyên góp cho trẻ em nghèo, hay là quyên góp cho các vùng sâu vùng xa trong nước, đều phải qua một số tổ chức từ thiện trung gian, Bùi Khiêm cũng không có thời gian đi kiểm tra hoặc tìm hiểu xem rốt cuộc những tổ chức từ thiện này có đáng tin cậy hay không.
Dù sao có nhiều tổ chức từ thiện và tổ chức phi lợi nhuận nhìn qua thì rất đáng tin cậy, cũng từng nổ ra scandal.
Tiêu số tiền này như thế nào cũng được, nhưng nếu để cho một số kẻ ăn chặn tiền tiêu, vậy thì hắn sẽ cảm thấy rất khó chịu.
Cho nên Bùi Khiêm tiến hành tính toán sơ bộ, bắt đầu từ bên cạnh bản thân, trước hết phải đảm bảo số tiền này đến được tay người thực sự cần chúng, sau đó sẽ từ từ mở rộng phạm vi.