“Ngươi cũng biết, bởi vì một số nguyên nhân ngoài ý muốn mà gần đây Đằng Đạt nhận được rất nhiều sự chú ý, cho nên một khoảng thời gian trước, công ty mới vừa thiết lập quy chế, bây giờ công ty bọn ta phải thi tuyển dụng mới được vào, tất cả những người đến tìm việc đều phải trải qua một cuộc thi tuyển dụng thống nhất để sàng lọc.”
“Ta cũng không thể vừa mới lập ra quy định đã tự mình phá lệ, ngươi nói xem có đúng hay không?”
Trương Duy: “…Là như vậy sao, vậy thì hơi đáng tiếc.”
“Được, nếu là quy định mới, vậy ta cũng không tiện cưỡng cầu. Năm nay ta sẽ nói chuyện với các sinh viên năm cuối, để họ chuẩn bị trước cho kỳ thi của công ty ngươi.”
Bùi Khiêm lại nghĩ đến một chuyện: “Đúng rồi, thầy Trương, tuy rằng không có cách trực tiếp tuyển dụng, nhưng ta còn có một số chuyện khác, có thể hỗ trợ trường cũ.”
“Đầu tiên là thi tuyển dụng vào làm, đến lúc đó hy vọng ngươi có thể giúp ta tìm một vài đàn anh đàn chị nghiên cứu sinh đến hỗ trợ chấm bài, ta nhất định sẽ trả đủ tiền thù lao.”
Trương Duy: “Việc này thì dễ, dù sao trên cơ bản thì thi đại học và thi công chức đều do nhà trường sắp xếp nghiên cứu sinh chấm thi, còn bây giờ đổi thành bỏ thời gian giúp công ty các ngươi chấm bài mà thôi, ta báo cáo lại với lãnh đạo nhà trường là được.”
Bùi Khiêm tiếp tục: “Còn nữa, ta muốn quyên góp một khoản tiền cho sinh viên nghèo của trường.”
Trương Duy: “Vậy thì quá tốt, nhưng mà ngươi định quyên góp như thế nào? Có theo danh sách sinh viên nghèo của trường không?”
Bùi Khiêm lắc đầu: “Ta hy vọng có thể tra cứu hệ thống thẻ học viên của trường, sàng lọc ra một nhóm sinh viên dành nhiều thời gian ăn trong căng tin của nhà trường hàng tháng, số sinh viên có mức tiền chi tiêu hàng tháng không cao kế tiếp sẽ được nhà trường sàng lọc tình hình kinh tế thực tế.”
“Bất cứ sinh viên nghèo nào đã được xác nhận sẽ nhận được tiền trợ cấp năm trăm đồng hàng tháng trong vòng năm tháng tới, dùng để đảm bảo mức sống cơ bản của bọn họ.”
“Tổng cộng có hai nghìn xuất.”
Trương Duy im lặng một lát: “Được, ta thay mặt mấy sinh viên này cảm ơn ngươi.”
Sau khi cúp điện thoại, Trương Duy hơi xúc động.
Thời gian làm cố vấn của hắn dù không quá dài, nhưng cũng đã nghe nói đến và nhìn thấy rất nhiều sinh viên cực kỳ xuất sắc.
Ví dụ như những người hai hoặc ba năm đã hoàn thành tất cả các tín chỉ của trường đại học và các chương trình biên soạn được viết vào tài liệu giảng dạy của trường, đến công ty lớn đảm nhiệm các công việc quan trọng ở các vị trí cốt lõi;
Trong thời gian học đại học, nhiều lần đại diện cho đất nước giành chức vô địch cờ vua;
Tận tâm nghiên cứu khoa học, xuất bản nhiều bài báo học thuật, nhận được một số bằng sáng chế;
Quyên góp cho nhiều sinh viên nghèo, nhiệt tình với các công việc từ thiện;
Giành được một số giải thưởng thiết kế quốc tế, nhận được lời mời từ nhiều công ty lớn trong nước;
Đối mặt với nguy hiểm, dũng cảm đoạt lấy dao trong tay bọn côn đồ…
Trường đại học vốn là nơi có nhiều nhân tài, trường Đại học Hán Đông là một trường đại học trọng điểm của đất nước, hằng năm có vô vàn những sinh viên xuất sắc.
Ở trong một môi trường như vậy, nhiều sinh viên có tố chất bình thường có thể dễ phát sinh các vấn đề tâm lý.
Lúc học trung học phổ thông, ai nấy đều là thiên tài trong lớp, lên đến đại học lại phát hiện mỗi người bên cạnh đều tài giỏi hơn mình, có một số học sinh tâm lý tương đối yếu ớt rất khó chịu được loại đả kích này.
Cho nên, đối với Trương Duy mà nói, dù bên cạnh mình có xuất hiện học sinh xuất sắc đến đâu, hắn cũng sẽ không quá kinh ngạc.
Nhưng người giống như Bùi Khiêm, trong năm nhất đại học đã âm thầm tự mình thành lập công ty, hơn nữa còn lặng lẽ làm việc hơn một năm đã có được quy mô đáng kinh ngạc như vậy...
Điều này thật sự là quá vô lý, hoàn toàn vượt qua tưởng tượng của Trương Duy, cũng phá vỡ nhận thức chung của hắn.
Hơn nữa càng đáng quý hơn chính là, sinh viên này của mình không phô trương, không khoe khoang, việc đầu tiên sau khi kiếm được tiền là bỏ ra năm triệu để làm từ thiện, giúp đỡ những sinh viên có hoàn cảnh khó khăn trong trường học.
Thực sự đáng ngưỡng mộ.
Trương Duy chuẩn bị báo cáo lãnh đạo của học viện, sau đó báo cáo lãnh đạo nhà trường. Những việc tốt như kiểu có thể giúp đỡ sinh viên nghèo, nhà trường chắc chắn sẽ hợp tác và hỗ trợ hết mình.
……
Hạn mức năm triệu đã được giải quyết, trong chu kỳ này có thể không cần phải lo lắng nữa.
Thật ra Bùi Khiêm cũng có thể chờ tới thời điểm cuối cùng của chu kỳ kết toán mới bỏ ra năm triệu này, như vậy sẽ càng có hiệu quả trong việc tiêu tiền nhanh chóng.
Nhưng mà Bùi Khiêm suy nghĩ lại, năm triệu này có thể thực sự thay đổi điều kiện sinh hoạt của rất nhiều sinh viên khó khăn, quyên góp sớm một ngày, những sinh viên này có thể có thể ăn thêm một bữa no.
Vì vậy, tốt nhất là để số tiền này được sử dụng càng sớm càng tốt, quyên góp ngay sau khi bắt đầu chu kỳ là sự lựa chọn tốt nhất.
Sau khi ăn cơm trưa xong, Bùi Khiêm đến công ty một chuyến.
Đầu tiên là nói với trợ lý Tân về chuyện phối hợp với nhà trường để quyên góp, đến lúc đó để trợ lý Tân đi bàn bạc với bộ phận liên quan của trường là được.
Bùi Khiêm chỉ là muốn đảm bảo số tiền này có thể lặng lẽ chuyển vào thẻ sinh viên trường của mỗi một sinh viên nghèo, không muốn làm lớn chuyện, cho nên cũng không cần phải làm những thủ tục phức tạp kia, giao cho trợ lý Tân đi làm là được.
Sau đó, Bùi Khiêm lại đến phòng nhân sự hỏi một chút về kỳ thi tuyển dụng Đằng Đạt.
Ban đầu kỳ tuyển dụng được lên kế hoạch vào tháng 5 và tháng 11 hàng năm, nhưng năm nay là đợt tuyển dụng đầu tiên, thời gian tương đối gấp gáp, bây giờ đã là 22 tháng 11, tất cả các công việc tuyển dụng vẫn chưa được hoàn thành.
Tuy nhiên, chỉ còn một tuần nữa, cũng gần hoàn thiện rồi, dự kiến sẽ tiến hành một kỳ thi tuyển dụng chính thức vào tuần tới.
Bùi Khiêm xác nhận với Hác Vân về tình hình chuẩn bị cho kỳ thi tuyển dụng, thuận tiện bổ sung thêm hai điều.