Đường Diệc Xu cúi đầu: “Chào mọi người.”
Nghe tổng giám đốc Bùi còn đặc biệt cho mèo một người xúc cớt, mọi người đều hơi ngạc nhiên, dù sao thì chuyện xúc cớt, cho mèo ăn cũng đâu cần người chuyên nghiệp phụ trách, mọi người làm việc mệt sẵn tiện cho ăn luôn là được rồi.
Nhưng mọi người cũng nhận ra có thể mấy lời nói này của tổng giám đốc Bùi chỉ là đùa thôi, nhao nhao đoán thử xem thật ra em gái trông có vẻ sợ xã hội này phụ trách công việc gì khác.
Lý Nhã Đạt hỏi: “Tổng giám đốc Bùi, nhóc con này tên gì vậy?”
Bấy giờ Bùi Khiêm mới nghĩ ra, vẫn chưa đặt tên cho nó.
Sau khi suy nghĩ hai giây, Bùi Khiêm nói: “Gọi nó là ‘Ấn Đường’ đi.”
Lý Nhã Đạt: “Hả?”
Lúc này “Ấn Đường” đang tuần tra vị trí làm việc của Bao Húc, quay đầu nhìn Bùi Khiêm với vẻ khinh thường, kêu meo meo hai tiếng tỏ ý phản đối.
“Xem kìa, nó rất thích cái tên này.”
Bùi Khiêm làm ngơ phản đối của Ấn Đường, ánh mắt hắn nhanh chóng lướt khắp khu văn phòng, nhanh chóng xác định vị trí trung tâm của khu văn phòng.
Bùi Khiêm suy nghĩ, để Đường Diệc Xu ngồi ở vị trí này, hiệu ứng hào quang của nàng có thể tỏa ra khắp công ty nhỉ?
Vừa khéo đây là vị trí làm việc bỏ trống, là vị trí trước đó Lữ Minh Lượng ngồi.
Bùi Khiêm dẫn Đường Diệc Xu đến cạnh vị trí này: “Sau này, đây chính là vị trí của ngươi, lúc rảnh thì ngươi có thể ngồi đây, muốn làm gì thì làm.”
“Được rồi, ngươi đi chăm sóc cổ vũ viên trước đi.”
Đường Diệc Xu gật đầu, im lặng gom mấy thứ như hộp cát mèo và thức ăn mèo.
Lý Nhã Đạt và nhiều nhân viên khác đều thích Ấn Đường, nhưng Ấn Đường vừa đến môi trường lạ, rõ ràng chưa quen được, nhanh chóng trốn sau cây phát tài không muốn ra ngoài.
Mọi người vây xem một lúc thì ai về chỗ nấy tiếp tục làm việc.
Bùi Khiêm đặc biệt lưu ý đến trạng thái của Bao Húc, phát hiện hắn vẫn chăm chỉ chơi game như thường, dù Ấn Đường có đi qua bên chân hắn cũng không nhìn, vô cùng chăm chú.
Tổng giám đốc Bùi rất hài lòng với điều này.
Nhưng mà Bùi Khiêm vừa định về văn phòng của mình thì thấy Lý Nhã Đạt nghe điện thoại, sau đó ngạc nhiên thốt lên: “Hả? Không bán bản quyền đó nữa???”
Bùi Khiêm dừng bước ngay, giả bộ quan tâm hỏi: “Sao vậy?”
Lý Nhã Đạt ngắt điện thoại, cạn lời, nói: “Ờm… không có gì.”
“Trước đó ta có nói chuyện với một bên bản quyền trong nước về IP nhân vật hoạt hình cũ, vốn đã bàn xong, kết quả tự dưng đối phương gọi điện sang nói… không bán nữa.”
Bùi Khiêm: “Hải? Sao không bán nữa?”
Lý Nhã Đạt cũng vô cùng mù mịt: “Ta cũng không rõ, ngươi ta chỉ nói là tác giả gốc không muốn bán thì không bán, thêm tiền cũng không bán…”
Bùi Khiêm không khỏi cảm thấy ngạc nhiên.
Xem kìa xem kìa!
Hiệu quả này siêu nhanh!
Vừa dẫn Đường Diệc Xu đến là vận may xoay chuyển ngay.
Bùi Khiêm cố gắng kiềm chế tâm trạng vui vẻ của mình, an ủi: “Không sao, không bán thì không bán, mua thứ như IP thì phải xem duyên phận.”
“Thật ra không mua đủ IP nhân vật vẫn có thể sáng tạo nhân vật!”
“Công ty chúng ta nhiều nhân viên như vậy, tùy tiện chọn mấy nhân viên, làm hình tượng tướng trong game là được rồi.”
Bùi Khiêm nghĩ, dù sao game này cũng làm bia đỡ đạn cho IOI, chi bằng để nhân viên tự làm tự vui, để nhân viên cũng làm tướng trong đó, rất tốt!
Lý Nhã Đạt ngẫm nghĩ: “Thế thì tổng giám đốc Bùi, ta có thể để đưa ngươi vào game không?”
Bùi Khiêm gật đầu: “Đương nhiên có thể!”
Lý Nhã Đạt lại nói: “Có thể sẽ tiến hành chỉnh sửa nghệ thuật, đắp nặn lại hình tượng, cũng không có vấn đề gì sao?”
Bùi Khiêm phất tay: “Không thành vấn đề, hoàn toàn không thành vấn đề! Các ngươi cứ tự do phát huy là được.”
“Okela!” Lý Nhã Đạt phấn khởi về chỗ của mình.
Bùi Khiêm nhìn Đường Diệc Xu đang bận rộn cho Ấn Đường ăn, vô cùng hài lòng về văn phòng mình.
Mà Lý Nhã Đạt mở tệp mới ra, quyết định bây giờ sẽ thiết kế một tướng độc quyền của tổng giám đốc Bùi.
Đầu tiên, tướng này chắc chắn là một tanker.
Vì tổng giám đốc Bùi giống một cây đại thụ, bóng dáng hùng vĩ che mưa chắn gió cho nhân viên Đằng Đạt.
Cho nên chắc thiết lập tướng này tương đối cao lớn, vóc dáng vạm vỡ, trông tương đối đáng để dựa dẫm.
Tổng giám đốc Bùi vẫn luôn có yêu cầu cao về chất lượng, không tiếc tiền.
Cho nên kỹ năng bị động của hắn chắc có thể dùng tiền để tạo ra trang bị mạnh hơn.
Tổng giám đốc Bùi là một người lập nghiệp có ước mơ, hắn vẫn luôn đường đường chính chính tiến vào những lĩnh vực không mấy khởi sắc không ai ngó tới, làm việc chăm chỉ trong lĩnh vực này và dựa vào tài năng của mình để nhận lại đền đáp xứng đáng.
Đối thủ cạnh tranh và seeding càng đâm sau lưng, tổng giám đốc Bùi càng có được thành tựu càng lớn.
Cho nên chắc hẳn kỹ năng đầu tiên của hắn bao gồm hai hiệu ứng bị động và chủ động.
Hiệu ứng bị động là có thể tích lũy tiền thưởng qua cú last hit, điều này tượng trưng cho việc hắn làm việc miệt mài trong lĩnh vực nào đó.
Lúc gặp phải tấn công/phụ trợ trình độ nhất định, tiền thưởng tích lũy sẽ chuyển hóa thành tiền thưởng thêm.
Với lại lúc bị tấn công từ phía sau, có tỷ lệ nhất định sẽ kích phát ý chí chiến đấu, tăng lực phòng bị, tỏa ra xung quanh hiệu ứng công kích màu vàng, có hiệu ứng làm giảm tốc độ và sát thương tạo thành của địch.
Kỹ năng chủ động giải phóng cũng có thể làm thành hiệu ứng tương tự.
Tổng giám đốc Bùi quản lý thời gian một cách nghiêm ngặt, không cho nhân viên tăng ca, sẽ cưỡng chế đuổi khỏi khu văn phòng đối với nhân viên tăng ca.
Cho nên kỹ năng thứ hai của tổng giám đốc Bùi có thể tạo thành hiệu ứng đánh lùi kẻ địch trong phạm vi hình quạt, trong khoảng thời gian đó nghiêm cấm bất kỳ ai bước vào khu vực.
Tổng giám đốc Bùi nhiệt tình phát triển những lĩnh vực mới, từng nhân viên ưu tú đi phụ trách nghiệp vụ mới đều nhận được thành tích không tầm thường.
Cho nên kỹ năng thứ ba của tổng giám đốc Bùi nên là sẽ ném một chiến hữu ở khoảng cách nhất định, sau khi tiếp đất sẽ tạo thành hiệu ứng giảm tốc độ và gây sát thương lượng nhỏ cho kẻ địch trong phạm vi.