Thành Nhà Giàu Nhất Bắt Đầu Từ Thua Lỗ Game (Dịch Full)

Chương 540 - Chương 540. Người Bảo Vệ Chính Nghĩa: Modeste (2)

Chương 540. Người bảo vệ chính nghĩa: Modeste (2)
Chương 540. Người bảo vệ chính nghĩa: Modeste (2)

Cuối cùng tổng giám đốc Bùi có thể liên tục mạnh lên, liên tục tiến bộ, là vì hắn luôn liên tục thúc giục mình.

Cho nên chiêu nộ của tổng giám đốc Bùi là thúc giục bản thân, tốc độ di chuyển tăng vọt, tăng lượng máu và khả năng phòng phủ, đồng thời tạo thành lượng sát thương nhỏ ở phía sau lưng, có thể thường xuyên kích hoạt hiệu ứng bị động của một kỹ năng.

Sau đó, Lý Nhã Đạt quyết định thiết kế hình tượng độc đáo cho tổng giám đốc Bùi.

Đã là tướng tanker, chắc chắn thân hình phải cao lớn vĩ đại, là một người khổng lồ có vai rộng, cánh tay có sức.

Đồng thời, do thường bị kẻ địch tấn công ác ý từ phía sau, sau lưng hắng cũng có nhiều vũ khí như đao, kiếm, dao găm, trường mâu...

Mang lại cho người ta cảm giác giống như Quan Âm nghìn tay tỏa hào quang, cũng lại như giống như Mahamayuri hợp thể thần ma.

Lúc bị tấn công từ phía sau, tướng này sẽ liên tục có hiệu ứng phóng những vũ khí vàng ra xung quanh.

Cuối cùng là tên gọi của tướng này.

Người bảo vệ chính nghĩa: Modeste!

Thật ra Modeste chính là modest, một từ tiếng Anh mang nghĩa khiêm tốn. Lý Nhã Đạt nghĩ tổng giám đốc Bùi là một người hết sức khiêm nhường, từ này có thể biểu đạt được tính cách cao thượng của hắn.

Xem xong bản thảo thiết kế, Lý Nhã Đạt vô cùng hài lòng.

“Ừm, phải sớm làm ra bản phác thảo, chắc hẳn tổng giám đốc Bùi thấy tướng độc quyền của mình xuất hiện trong GOG thì cũng sẽ vô cùng phấn khích nhỉ?”

Nhưng Lý Nhã Đạt cũng biết, người chơi không nhất thiết sẽ gọi tướng này là “người bảo vệ chính nghĩa” hay “Modeste”, hơn phân nửa sẽ đặt biệt hiệu mới cho hắn.

“Nhưng không biết người chơi sẽ đặt tên cho tướng này thế nào?”

“Thật mong chờ GOG có thể nhanh chóng ra mắt.”

…….

Trong phòng làm việc, Bùi Khiêm vừa cày phim, vừa lắng tai nghe ngóng động tĩnh bên ngoài.

“Ấn Đường, mau qua đây, cho mi ăn cá khô!”

“Ài? Sao tự nhiên máy nước uống của chúng ta bắt đầu rỉ nước rồi? Mau gọi điện báo sửa chữa!”

“Vãi nồi, sao bug vừa mới sửa xong đã xuất hiện nữa…”

“Gửi yêu cầu đồ họa chưa? Ta chỉnh sửa lại một chút…”

Trong giao lưu công việc bình thường thỉnh thoảng xuất hiện mấy đoạn đối thoại kỳ lạ.

Bùi Khiêm không khỏi cảm thán, hiệu ứng hào quang của Đường Diệc Xu này thật sự thấy ngay trước mắt!

Cho nên, nàng cứ phát huy tác dụng ở công ty thế này, rảnh rỗi thì đến công ty ngồi, nói không chừng hiệu quả tích tiểu thành đại, sẽ có thay đổi gì đó?

……

Đường Diệc Xu sắp xếp xong hộp cát mèo, hộp thức ăn, hộp nước xong xuôi, lại tận mắt nhìn Ấn Đường cào hộp cát cả buổi mới tè, giờ mới cẩn thận ngồi xuống bàn làm việc của mình.

Lúc đi ngang chỗ của người khác, Đường Diệc Xu cũng cẩn thận tránh ra, hình như sợ gần người khác quá sẽ lây vận xui.

Vừa khéo bàn làm việc của Đằng Đạt cực kỳ rộng rãi, giữa các vị trí cũng rất xa, cho nên Đường Diệc Xu không có gì lo lắng bất an.

Nàng cần thận ngồi xuống ghế làm việc, vô cùng ngạc nhiên với độ thoải mái của ghế này, cần thận tựa người ra sau, rồi lại ngại ngùng rụt người lại.

Nàng từng dùng máy tính trong lớp máy tính của trường, nhưng chưa từng thấy màn hình đôi rộng thế này, mặt bàn lớn kia thật sự có cảm giác như tạt vào mặt.

Nàng cẩn thận gõ phím, bàn phím lập tức phát ra tiếng lạch cạch lanh lảnh vui tai, khiến nàng sợ hãi vội vàng rụt tay lại.

Âm thanh này vang hơn bàn phím ở lớp máy tính nhiều.

Nhưng thấy người xung quanh đều đáng gõ bàn phím viết tài liệu, Đường Diệc Xu lại giơ tay về phía chuột và bàn phím, mở website để kiểm tra bài tập giáo viên trên lớp máy tính trước đó đã giao.

Trên máy tính cài đặt các loại game, nhưng Đường Diệc Xu hoàn toàn không biết mấy biểu tượng màu mè này là gì, chỉ có thể im lặng lên mạng.

Một lúc sau, nàng quay đầu nhìn Ấn Đường, sau khi thấy mèo đen nhỏ đang chơi với cây xanh trong văn phòng, nàng mới yên tâm chú ý vào máy tính.

Lúc này, một cô gái có khuôn mặt tròn tròn, đôi mắt to to đến cạnh nàng: “Hé lô? Đường Diệc Xu đúng không?”

Đường Diệc Xu vội đứng lên: “Xin chào.”

Hác Vân mỉm cười: “Ái chà, không cần đứng lên. Ta là Hác Vân của bộ phận nhân sự, đây là hợp đồng thực tập của ngươi.”

“Lương mỗi tháng là ba nghìn đồng, thời gian làm việc không yêu cầu, ngươi xem thử, nếu không có vấn đề gì thì ký tên.”

Đường Diệc Xu nhận hợp đồng thực tập xem từ đầu đến cuối một lượt.

Nội dung bản hợp đồng này vô cùng đơn giản, không có hố cũng không có bẫy, ngoài mức lương ba nghìn đồng hơi cao ra thì không có vấn đề gì khác.

Đường Diệc Xu ngẩng đầu nhìn Hác Vân: “Tiền… hơi, hơi nhiều quá.”

Hác Vân mỉm cười: “Không nhiều, đây chính là mức lương bình thường của Đằng Đạt.”

Nhìn Đường Diệc Xu ký hợp đồng xong, Hác Vân lấy ra một xấp tiền, toàn là tờ một trăm đồng, tổng cộng mười tờ.

“Đây là tiền lương ứng trước tổng giám đốc Bùi bảo ta đưa cho ngươi, đi mua bộ quần áo dày cho mình, trời ngày càng lạnh rồi, tuy điều hòa không khí ở công ty rất ấm, nhưng nhiệt độ trong ngoài chênh lệch rất lớn, dễ cảm.”

“Buổi trưa đi ăn cơm nhân viên cùng với bọn ta đi, món ăn của Takeaway Netfish rất ngon.”

“Vâng, vâng ạ.” Đường Diệc Xu vội gật đầu, không biết nên làm thế nào.

Tuy quần áo trên người nàng rất mỏng manh, nhưng trong lòng lại ấm áp.

Chắc không phải chỉ vì làn gió ấm áp trong văn phòng đâu nhỉ?

……

Thứ sáu, ngày 26 tháng 11.

Bùi Khiêm ngồi xe đến trường quay của “Ngày Mai Tươi Đẹp”.

Nơi quay phim là trường quay ở Kinh Châu, vì cả phim này không có cảnh lớn quá nhiều, chia ra một chút thì chỉ là mấy cảnh đơn giản:

Căn phòng con nhộng mà nam chính ở, cộng thêm chiếc TV màn hình rộng ở bên trong không gian đó.

Ngoại cảnh không gian thành phố tương lai;

Hiện trường tiết mục tìm kiếm tài năng;

Căn biệt thự của nam chính…

Mấy cảnh này không khó làm, chỉ cần trang phục, hóa trang, đạo cụ của nam chính làm kỹ hơn một chút, dàn cảnh làm kỹ thuật phong phú hơn chút là được.

Có một vài cảnh tương đối phức tạp thì dứt khoát quay phông xanh, để hậu kỳ thêm hiệu ứng đặc biệt là được, dù sao thì chỗ cần thêm hiệu ứng đặc biệt cũng không nhiều lắm.

Hết chương 540.
Bình Luận (0)
Comment