Thành Nhà Giàu Nhất Bắt Đầu Từ Thua Lỗ Game (Dịch Full)

Chương 551 - Chương 551. Quyết Định Rồi, Ta Muốn Chuyển Phòng Làm Việc Đến Kinh Châu! (2)

Chương 551. Quyết định rồi, ta muốn chuyển phòng làm việc đến Kinh Châu! (2)
Chương 551. Quyết định rồi, ta muốn chuyển phòng làm việc đến Kinh Châu! (2)

Mấy sản nghiệp được trợ cấp tiền làm như Logistics Nghịch Phong, quán cà phê Internet Netfish, Takeaway Netfish, giá tuyệt vời mà chất lượng cũng đỉnh của chóp, bây giờ ở mấy thành phố lớn như Ma Đô, Đế Đô, Dương Thành rất ít thấy.

Với lại phòng làm việc của Nguyễn Quang Kiến ở Ma Đô, dù là thuê văn phòng hay là phí thường ngày cũng sẽ rất cao, không thể sang xịn mịn như Đằng Đạt được.

Cho nên Bùi Khiêm đình nắm bắt điểm này, tấn công Nguyễn Quang Kiến, báo thù hắn chuyện tối qua!

Bây giờ xem ra tiến triển thuận lợi lắm!

Chắc bây giờ Nguyễn Quang Kiến đang chịu đả kích, cảm thấy cuộc sống thật vô vị!

Bùi Khiêm không muốn bỏ lỡ lúc này.

Mấy phút sau, Bùi Khiêm đến rồi.

Hắn hớn hở vào công ty, chào hỏi Nguyễn Quang Kiến đang vùi đầu vẽ vời.

“Giám đốc Nguyễn! Hôm qua ngủ thế nào? Công việc hôm nay thuận lợi không?”

“Xin lỗi, hôm nay hơi bận, buổi sáng không đến được.”

“Trưa ăn cơm quen không? Môi trường làm việc hài lòng không?”

Bùi Khiêm cười tươi roi rói, chuẩn bị xát muối vào vết thương lòng yếu ớt của Nguyễn Quang Kiến.

Rõ ràng cảm xúc của Nguyễn Quang Kiến u ám hơn hôm qua nhiều.

Hình như… đang suy nghĩ chuyện gì đó.

Hắn nhìn Bùi Khiêm, cuối cùng hạ quyết tâm.

“Tổng giám đốc Bùi, ta quyết định rồi.”

“Ta muốn chuyển phòng làm việc đến Kinh Châu!”

Biểu cảm của Nguyễn Quang Kiến cực kỳ chân thành.

Bùi Khiêm sững sờ, một lúc sau, trong đầu dần hiện ra dấu chấm hỏi.

“Hả?”

Không ngờ, câu đầu tiên khi Nguyễn Quang Kiến gặp mình lại là cái này…

Bùi Khiêm cảm thấy tình huống không đúng lắm, vội khuyên: “Giám đốc Nguyễn, chuyện này không thể vội được!”

“Chuyển phòng làm việc là chuyện lớn!”

“Văn phòng đã thuê thì sao, bàn ghế và máy tính đã mua thì sao?”

“Nhân viên cũng phải chuyển nhà theo, phải rời bỏ quê nhà chạy đến Kinh Châu xa xôi…”

“Chuyện này phải tính toán lâu dài, tính toán lâu dài!”

Bùi Khiêm hoang mang.

Bản thân Nguyễn Quang Kiến ngươi chạy đến đâm sau lưng ta chưa đủ, còn lôi cả phòng làm việc đến Kinh Châu?

Chẳng phải đòi mạng ta sao!

Trước đây, nhà thiết kế bên Đằng Đạt và nhà mỹ thuật bên phòng làm việc Quang Hoàn đang giao lưu trên mạng, tuy hiệu quả hơi thấp nhưng có Nguyễn Quang Kiến giám sát và kiểm tra chất lượng sản phẩm, cho nên vẫn hoàn thành xuất sắc mấy dự án đồ họa này.

Bây giờ, nếu cả phòng làm việc Quang Hoàn đều chuyển đến Kinh Châu…

Thế thì lúc thảo luận có vấn đề gì thì cứ lái xe đến bàn trực tiếp!

Cho nên Bùi Khiêm vội khuyên, hy vọng khiến Nguyễn Quang Kiến nhanh chóng vứt bỏ suy nghĩ không thực tế này.

Nguyễn Quang Kiến mỉm cười: “Tổng giám đốc Bùi, ta hiểu ý tốt của ngươi.”

“Chuyển cả phòng làm việc đến thật sự hơi phiền phức, nói thật, không những là ta, đa số mọi người trong phòng làm việc bọn ta cũng không tình nguyện chuyển chỗ ở.”

“Nhưng ta nghĩ chuyển đến Kinh Châu có quá nhiều lợi ích!”

“Thuê văn phòng ở đây rẻ hơn Ma Đô nhiều, vật giá cũng thấp hơn nhiều, với lại còn có Logistics Nghịch Phong và Takeaway Netfish, dù là chất lượng cuộc sống hay sự tiện lợi thì đều được đảm bảo.”

“Đối với những người khác của phòng làm việc mà nói, đến Kinh Châu làm việc có thể tốn ít tiền thuê nhà hơn, trong tình huống thu nhập không thay đổi, có thể cải thiện mức sống.”

“Về kế hoạch chuyển ta cũng suy nghĩ gần xong rồi.”

“Chỗ bên kia cho thuê lại, vật dụng văn phòng có thể chiết khấu thanh lý, sau khi đến Kinh Châu rồi mua mới.”

“Chuyển đi xa thế này thật ra tốn không ít kinh phí, nhưng suy xét từ các nhân tố tổng hợp, sau một khoảng thời gian là có thể kiếm lại được số tiền này rồi.”

Bùi Khiêm ngỡ ngàng: “Chốn cũ khó rời, nhân viên bên kia có thể quyết tâm chuyển theo ngươi không?”

Nguyễn Quang Kiến mỉm cười: “Chốn cũ khó rời gì, chốn cũ nào? Phòng làm việc của bọn ta vốn không có người bản địa Ma Đô, đa số đều từ nơi khác đến Ma Đô, không mua được nhà, không trúng số, đến cả hộ khẩu cũng không có.”

“Sau khi Kinh Châu, vấn đề duy nhất là công ty quá nhỏ, đổi việc rất khó, nhưng mấy thành viên cốt cán của phòng làm việc đều là bạn cùng phòng với ta, bọn họ luôn làm cùng ta, ta đi đâu bọn họ đi đó.”

“Về những nhân viên khác thì ta cũng không có yêu cầu gì cao, muốn thì đến cùng, không muốn thì tìm việc khác.”

“Dù sao thì đau dài chi bằng đau ngắn, phòng làm việc ở đâu cũng vậy, vì sao không chuyển đến thành phố có áp lực cuộc sống nhỏ hơn?”

“Với lại bên đây còn có người quen.”

Ánh mắt Nguyễn Quang Kiến nhìn Bùi Khiêm hết sức thân thiết.

Bùi Khiêm: “?”

Hắn chợt ý thức được “người quen” Nguyễn Quang Kiến nói đến là chỉ mình.

Nguyễn Quang Kiến nói tiếp: “Tóm lại, sau này ở Kinh Châu, phòng làm việc của bọn ta phải nhờ vả tổng giám đốc Bùi rồi! Tổng giám đốc Bùi trượng nghĩa như vậy! Ta rất tin tưởng!”

Bùi Khiêm: “???”

Hoang mang.

Bùi Khiêm cảm thấy mình vốn nói chuyện rất ổn thỏa, cuối cùng đột nhiên kịch bản bẻ lái, càng bẻ càng lệch, hoàn toàn không khống chế được…

Không được, không thể thế này được!

Nguyễn Quang Kiến muốn chuyển văn phòng, chuyện này quá vô lý!

Bùi Khiêm vội khuyên: “Giám đốc Nguyễn, ta hiểu tâm trạng của ngươi.”

“Nhưng gần đây công việc bận rộn thế này, nếu chuyển phòng làm việc, e rằng nhưng công việc này không thể bàn giao ổn thỏa được…”

“Nhất định phải tính toán lâu dài, đừng vội!”

Nguyễn Quang Kiến ngẫm nghĩ: “Ừ… cũng đúng.”

“Thế thì được rồi, đợi làm xong yêu cầu dự án đồ họa của Đằng Đạt thì ta lại bắt đầu việc chuyển phòng làm việc!”

Nguyễn Quang Kiến nói xong, cực kỳ mong chờ tương lai tốt đẹp, vô cùng có động lực vẽ vời.

Nhìn thấy Nguyễn Quang Kiến tràn đầy tự tin, Bùi Khiêm hoang mang.

Tiêu rồi, lớn chuyện rồi.

Nếu ba bốn tháng sau phòng làm việc Quang Hoàn chuyển đến, thế thì tính sao đây!

Trước kia Nguyễn Quang Kiến ở Ma Đô, khá xa xôi, đợi chuyển đến Kinh Châu rồi, vậy chẳng phải có thể thẳng thừng đè đầu cưỡi cổ sao?

Phải làm sao phải làm sao!

Bùi Khiêm cảm thấy đầu mình hơi đau, im lặng đến phòng tiếp khách uống nước trà, cân nhắc kỹ lưỡng.

“Ting ting.”

Chuông điện thoại vang lên.

Bùi Khiêm lấy ra xem, là tin Lý Nhã Đạt gửi đến.

“Tổng giám đốc Bùi, chẳng lẽ điều này đã nằm trong kế hoạch của ngươi rồi?”

“Chiêu này thật cao minh!”

“Chỉ một câu mà anh Nguyễn đã rẽ sang Kinh Châu rồi, còn chuyển cả phòng làm việc của bọn họ đến nữa!”

Hết chương 551.
Bình Luận (0)
Comment