Người trẻ tuổi chiếm đại đa số, mà trong đó cũng có không ít người là sinh viên đại học bản địa ở thành phố Kinh Châu.
Chuyện này là rất bình thường, dù sao tất cả sinh viên năm thứ tư đang trong giai đoạn điên cuồng tìm kiếm việc làm, chắc chắn sẽ không bỏ qua kỳ thi này.
Mà nhân viên đã có việc ở tuổi Ngô Tân, hoặc là luyến tiếc thưởng cuối năm, hoặc là thứ hai không dễ xin nghỉ phép, cho nên có không ít người đều bỏ cuộc.
“Ta cảm thấy, Đằng Đạt thích nhân viên trẻ tuổi hơn.”
“Cũng biết kẻ già là ta đây có thể thi đậu hay không.”
Ngô Tân hơi phiền muộn.
Thứ ba, ngày 07 tháng 12.
Công ty TNHH Kỹ thuật Internet Đằng Đạt.
Bài kiểm tra viết đã kết thúc vào ngày hôm qua, bây giờ đã bước vào giai đoạn chấm thi căng thẳng.
Xem xét khối lượng công việc khổng lồ của việc chấm thi, thời gian một tuần đã được dành riêng để hoàn thành việc này.
Thứ hai tuần sau sẽ tiến hành phỏng vấn, sau đó có thể nhanh chóng đưa ra danh sách trúng tuyển, quyết định nhóm người nào có thể gia nhập Đằng Đạt với tư cách là thực tập sinh và có được cơ hội kiểm tra độ phù hợp với tinh thần của Đằng Đạt.
Bùi Khiêm rất hài lòng với lịch trình này.
Một mặt, toàn bộ quy trình tuyển dụng gồm kiểm tra viết, phỏng vấn và xét tuyển kéo dài trong gần hai tuần đã tạo được hiệu quả thuyết phục nhất định;
Mặt khác, việc trong thời gian ngắn đã xin nghỉ phép hai lần vào ngày thứ hai cũng khiến hầu hết những nhân viên tại chức cảm thấy tuyệt vọng, thuyết phục được một nhóm ứng viên có kinh nghiệm phong phú nghỉ việc.
Tóm lại, cố gắng thuyết phục nhiều người rút lui là được!
Việc xem xét hồ sơ tạm thời được giao cho bộ phận nhân sự và phòng hành chính.
Với quy mô hiện tại của Đằng Đạt, chắc hẳn là không cần đề phòng có người lạm dụng chức quyền.
Sau này khi quy mô tuyển dụng lớn hơn, chấm thi chặt chẽ dựa theo tiêu chuẩn của một số kỳ thi lớn, đến lúc đó cũng có thể chi thêm một khoản tiền lớn cho việc mua sắm thiết bị chuyên dụng và tuyển nhân viên chấm thi.
Đang nghĩ, bên ngoài có người gõ cửa.
Bùi Khiêm ngẩng đầu nhìn, là Diệp Chi Chu đến.
“Be Quiet” được tiến hành nghiên cứu và phát triển sớm hơn GOG, cho nên bây giờ đã có thể cho ra mắt phiên bản demo đầu tiên.
Với phiên bản hiện tại này, căn bản không thể nói được mức độ hoàn chỉnh là bao nhiêu, cùng lắm là thực hiện được một số chức năng cơ bản nhất, ví dụ như nhân vật di chuyển trong bối cảnh, sử dụng đạo cụ...
Phương diện tài nguyên mỹ thuật cũng còn kém xa, bối cảnh cũng chỉ có một, còn có rất nhiều chỗ như đạo cụ, nhân vật, hiệu ứng đặc biệt... cần phải cải thiện.
Tuy nhiên đã có thể nhìn thấy một số thứ trong phiên bản ban đầu này.
Diệp Chi Chu đứng trước cửa phòng làm việc của tổng giám đốc Bùi, hít một hơi thật sâu, bình tĩnh lại.
Trước kia, lúc nào cũng là tổng giám đốc Bùi đến bên Game Thương Dương kiểm tra tình hình nghiên cứu phát triển game, lần này là Diệp Chi Chu tự mình đến Đằng Đạt ”diện thánh”, không tránh khỏi có hơi khẩn trương.
“Bình tĩnh, bình tĩnh.”
“Demo vốn là một phiên bản không hoàn hảo, xuất hiện các loại lỗi đều là chuyện rất bình thường, tổng giám đốc Bùi cũng sẽ không trách móc nặng nề. ”
“Chỉ cần có khả năng thể hiện tốt một số chức năng cơ bản là được rồi.”
“Trừ khi... bug quá nhiều, hoàn toàn không thể chơi.”
“Chắc là không có khả năng đâu, trước khi đến đây ta đã để cho người của tổ thử nghiệm kiểm tra đơn giản lại một lần, đã sửa lại hết những bug tương đối nghiêm trọng.”
“Quả thật là vẫn còn một số bug nhỏ, nhưng chắc cũng không đen đủi đến như vậy, mọi thứ sẽ ổn cả thôi.”
Diệp Chi Chu tự an ủi mình, lúc này mới gõ cửa đi vào.
“Tổng giám đốc Bùi, trong đây là chương trình game, ngươi cài đặt nó đi.”
Diệp Chi Chu đưa một ổ cứng di động tới.
Bùi Khiêm đưa tay nhận lấy, cài đặt bản demo game vào trong máy tính của mình, sau đó đưa tay cầm cho Diệp Chi Chu thao tác.
Thật ra hiện tại Bùi Khiêm cũng không biết đây rốt cuộc là thể loại game gì.
Bởi vì lúc ấy hắn chỉ giới hạn mấy phương hướng lớn cho Game Thương Dương, sau đó lại bận rộn chuyện khác.
Cho nên hiện tại, Bùi Khiêm khá mong đợi với sự thể hiện của bản demo game này, không biết những người trong Game Thương Dương sẽ nghĩ ra game gì dựa theo con đường chết mà bản thân hắn chỉ ra.
Chỉ có điều...
Dưới hào quang của Đường Diệc Xu, mình còn có thể nhìn thấy tình hình thật sự của bản demo này sao?
Bùi Khiêm rất nghi ngờ về điều này.
Sau một màn hình màu đen ngắn ngủi, game bắt đầu bình thường.
Bùi Khiêm cảm thấy khá ngạc nhiên.
Không ngờ vẫn mở được! Không hề báo lỗi hay văng game!
Có vẻ như bản demo này làm khá tốt.
Diệp Chi Chu hoàn toàn không biết gì về nguy hiểm sắp ập tới, chỉ đẩy cần điều khiển của tay cầm, vừa thao tác vừa giảng giải.
“Bản demo hiện tại chủ yếu hoàn thành một số thứ cơ bản nhất, chẳng hạn như chuyển động của nhân vật, sử dụng đạo cụ bối cảnh...”
“Chủ yếu là để cho ngươi xem thử liệu bầu không khí kinh dị hiện tại và phong cách tổng thể có đáp ứng mong đợi của ngươi hay không.”
“Đây là nhân vật đầu tiên bọn ta làm, người đàn ông trưởng thành với hình thể tiêu chuẩn, những thông tin trên giao diện lần lượt là thanh HP, thanh Stamina, thanh SAN...”
“Bọn ta hy vọng sẽ có nhiều hình mẫu nhân vật có kích thước cơ thể khác nhau, cho phép người chơi tùy chỉnh bề ngoài...”
Diệp Chi Chu vừa giới thiệu, vừa quan sát biểu cảm của tổng giám đốc Bùi.
Chỉ thấy tổng giám đốc Bùi hết sức chăm chú nhìn màn hình, dường như đang chờ mong cái gì đó.
Đồng thời, trong sự kỳ vọng này lại ẩn chứa một chút... kinh ngạc?
Diệp Chi Chu không khỏi có chút kiêu ngạo.
Xem ra tổng giám đốc Bùi rất coi trọng hạng mục game của bọn ta, vẻ ngoài mong đợi này tuyệt đối không phải là ngụy trang!
Hơn nữa, việc tổng giám đốc Bùi kinh ngạc đã nói rõ mức độ hoàn thiện trước mắt của game này vượt quá mong đợi của hắn.
Có vẻ như tình hình đang rất tốt!
Diệp Chi Chu càng hăng hái giảng giải hơn.
Nhưng mà trong đầu Bùi Khiêm cũng chỉ có hai suy nghĩ.
“Rốt cuộc khi nào sẽ xuất hiện bug? Mong chờ ghê.”