Thành Nhà Giàu Nhất Bắt Đầu Từ Thua Lỗ Game (Dịch Full)

Chương 557 - Chương 557. Rõ Ràng Trước Đó Vẫn Còn Rất Tốt (2)

Chương 557. Rõ ràng trước đó vẫn còn rất tốt (2)
Chương 557. Rõ ràng trước đó vẫn còn rất tốt (2)

“Không ngờ đến bây giờ vẫn chưa xuất hiện bug? Xem ra đám người trong Game Thương Dương đã dành không ít tâm huyết cho bản demo này.”    

Đối với bản thân game này, Bùi Khiêm không hề có cảm giác gì.

Chỉ có thể nói, làm cũng tạm được, chỉ từ demo này thì không nhìn ra bất cứ dấu hiệu nào cho thấy nó sẽ nổi tiếng.

Nội dung cơ bản và chi tiết của game, cũng như phong cách nghệ thuật và các khía cạnh khác, đều làm khá tốt.

Dù sao các game bây giờ đều dùng trình biên soạn để làm, chỉ cần chịu đập tiền thì phần đồ họa này tuyệt đối sẽ không kém.

Có điều, bầu không khí kinh dị vẫn còn kém xa.

Đương nhiên cũng có thể là bởi vì quái vật và người chơi khác vẫn chưa được thêm vào, không có bất kỳ cảnh tượng nguy hiểm nào, cho dù có tối tăm và kinh khủng đến đâu thì mức độ đáng sợ cũng sẽ bị giới hạn.

Nhưng mặc kệ nói như thế nào, tạm thời bản demo này không để lại ấn tượng quá sâu sắc cho Bùi Khiêm.

“Tổng giám đốc Bùi, trong đây là một máy ghi âm đặc biệt, sau khi sử dụng sẽ phát ra một đoạn nhạc vô cùng chói tai và kinh khủng, làm giảm đáng kể giá trị SAN của các nhân vật xung quanh, ngươi xem thử...”

Diệp Chi Chu nói, điều khiển nhân vật trong game đi lên, tương tác với đạo cụ bối cảnh.

Thế nhưng không có gì xảy ra.

Diệp Chi Chu: “?”

Trong lòng hắn cảm thấy bối rối, ấn thêm một lần nữa.

Vẫn không có tác dụng gì.

“Khụ khụ, tổng giám đốc Bùi, có thể đây là một bug nhỏ, thế nhưng không sao, bọn ta còn chuẩn bị đạo cụ khác.”

Bùi Khiêm mỉm cười nói: “Không sao, phiên bản demo mà, có bug là chuyện rất bình thường.”

Diệp Chi Chu thở dài một hơi, lại đi tới tương tác với đạo cụ thứ hai. 

“Đây là một cái rìu, sau khi nhặt lên có thể tiến hành công kích kẻ địch, giống như vậy.”

Dưới sự khống chế của Diệp Chi Chu, nhân vật này không ngừng vung rìu, đập vỡ những vật dụng linh tinh có thể phá hủy như rương gỗ tồi tàn hay chiếc bàn cũ kỹ ở xung quanh.

Diệp Chi Chu thở phào nhẹ nhõm, may mà hệ thống vũ khí không xảy ra vấn đề gì.

Nhưng hắn còn chưa kịp vui mừng được hai phút thì nhân vật hắn điều khiển đã vung rìu rồi rơi xuống khoảng trống trong bản đồ.

Diệp Chi Chu: “...” 

Hắn vội vàng nhanh tay ấn một tổ hợp phím tắt, đưa nhân vật lại trở về vị trí ban đầu trong bản đồ.

“Khụ khụ, vừa rồi là một chuyện ngoài ý muốn, không cẩn thận rơi vào khe hở của bản đồ. ”

“Nhưng mà tổng giám đốc Bùi, ngươi yên tâm, sau này chắc chắn ta sẽ chặn hết những khe hở này lại.”

Bùi Khiêm gật đầu: “Ừm, tất nhiên.”

Diệp Chi Chu không dám giải thích thêm, sợ để lại ấn tượng không xấu “làm việc không tốt nhưng lại thích đổ lỗi” cho tổng giám đốc Bùi, bèn tiếp tục điều khiển nhân vật đi tới đạo cụ được sắp xếp tiếp theo.

Nhưng mà lần này còn chưa đi được mấy bước, toàn bộ hình ảnh đột nhiên dừng lại.

“Ting!”

“Ting ting ting!”

Chương trình chấm dứt, màn hình hiện lên tầng tầng lớp lớp một số hộp thông báo lỗi, sắp xếp khá theo trình tự.

Diệp Chi Chu lúng túng không muốn giải thích thêm, chỉ yên lặng cầm chuột tắt hộp nhắc nhở, sau đó khởi động lại game.

Nhưng lần này, ngay cả game cũng không thể mở được.

Diệp Chi Chu: “...”

Choáng váng.

Hoang mang.

Chuyện gì đang xảy ra vậy??

Trước khi đến, Diệp Chi Chu còn đã đổi một số máy tính để thử nghiệm game ở Game Thương Dương, mặc dù thỉnh thoảng cũng gặp một số bug nhỏ, nhưng hoàn toàn không có vấn đề gì.

Bây giờ ngược lại, không thể vào game được...

Diệp Chi Chu hơi xấu hổ nhìn sang tổng giám đốc Bùi: “Tổng giám đốc Bùi, ta cũng không biết sao, trước khi tới mọi thứ vẫn rất ổn...”

“Xin lỗi, game có quá nhiều bug, ta quay về bảo bọn họ sửa lại, một lát nữa sẽ lại đến thuyết trình...”

Hắn ngượng ngùng nhìn thẳng ánh mắt tổng giám đốc Bùi.

Tổng giám đốc Bùi coi trọng game này như vậy, chờ mong như vậy, kết quả thì hoàn toàn hỏng bét!

Hiện tại Diệp Chi Chu chỉ có một cảm giác, đó chính là không còn chút mặt mũi nào!

Tới khi quay về Game Thương Dương, hắn phải giải thích với giám đốc Lâm như thế nào đây...

Nhưng tổng giám đốc Bùi chỉ mỉm cười rồi nói: “Không sao, phiên bản demo mà, đây đều là tình huống rất bình thường, đừng tự trách mình.”

“Tuy chưa nhìn thấy nội dung cụ thể, nhưng ta đã cảm nhận được thành ý của các ngươi trong quá trình phát triển, cứ tiếp tục đi theo con đường hiện tại đi!”

“Không cần tiếp tục thuyết trình về phiên bản này nữa, đợi sau khi hoàn thiện các phần cơ bản của game thì đến thuyết trình lần thứ hai.”

Không ngờ tổng giám đốc Bùi... còn ai ủi ta?

Diệp Chi Chu cố gắng nhìn ra ý tứ khiển trách từ trong biểu cảm của tổng giám đốc Bùi, nhưng lại thất bại.

Biểu cảm của tổng giám đốc Bùi, trong vẻ lạnh nhạt lộ ra sự hiền lành, trong sự hiền lành lại lộ ra nét vui mừng...

Chờ đã, vui mừng?

Tổng giám đốc Bùi có việc gì mà phải vui mừng?

Diệp Chi Chu hơi khó hiểu.

Chắc chắn không phải vui mừng vì có quá nhiều bug.

Chẳng lẽ tổng giám đốc Bùi thật sự đã thấy được ý tưởng thiết kế của bọn ta thông qua bài thuyết trình ngắn như vậy, hơn nữa còn thấy đây là một ý tưởng đúng đắn?

Ừm, chắc chắn là như vậy!

Dù sao phương hướng chung của game cũng do tổng giám đốc Bùi quyết định, chắc chắn tổng giám đốc Bùi biết rõ hình thức cuối cùng của game này hơn bất cứ ai trong số chúng ta.

Đã như vậy, biểu cảm của tổng giám đốc Bùi cũng không quá ngạc nhiên.

Diệp Chi Chu hiểu rất rõ, trong khoảng thời gian này, tất cả mọi người trong Game Thương Dương đều đang nghiêm túc làm việc, tiến độ hoàn thành của bản demo không có vấn đề, chỉ là hôm nay không biết vì sao lại xui xẻo, liên tục xuất hiện bug.

Cũng may tổng giám đốc Bùi không truy cứu, cũng thông cảm cho sự việc có xác xuất nhỏ như vậy. 

“Tổng giám đốc Bùi, ngươi yên tâm, khi trở về ta nhất định sẽ sửa xong tất cả các bug, lần sau lại đến, nhất định cho ngươi xem một phiên bản demo có độ hoàn thiện cao!”

Diệp Chi Chu xoay người rời đi.

Lúc trước hắn vốn khá ung dung, cảm thấy tiến độ phát triển game rất nhanh, cũng rất thuận lợi, tự nhiên sinh ra cảm giác lười biếng.

Hết chương 557.
Bình Luận (0)
Comment