Thành Nhà Giàu Nhất Bắt Đầu Từ Thua Lỗ Game (Dịch Full)

Chương 564 - Chương 564. Người Này Còn Đáng Giận Hơn Người Kia! (3)

Chương 564. Người này còn đáng giận hơn người kia! (3)
Chương 564. Người này còn đáng giận hơn người kia! (3)

“Hầy, rốt cuộc phải tiêu mười triệu này như thế nào, đến bây giờ ta vẫn chưa có chút ý tưởng nào. Phiền chết mất.”

Ngô Tân: “...”

Tâm trạng tan vỡ.

Không hỏi được bất cứ thông tin nào liên quan đến phỏng vấn, ngược lại còn muối mặt.

Không thể sống cuộc sống như này được nữa rồi!

Quán cà phê Internet Netfish chi nhánh cửa hàng Đại học Hán Đông.

Trần Khang Thác và Hác Quỳnh đang ngồi trong khu vực cà phê, yên lặng uống cà phê, nhìn nhau không nói một lời.

Cả hai chết lặng nhìn nhau.

Hai người họ có những trải nghiệm khá giống nhau.

Hôm thứ ba, cả hai vẫn đang làm việc chăm chỉ, chịu trách nhiệm lần lượt cho GOG và “Be Quiet”, chăm chú cẩn thận sửa lại phương án thiết kế.

Hôm nay, cả hai đã bị đuổi khỏi công ty, im lặng nhìn nhau ở quán cà phê Internet Netfish.

Vừa nãy khi nghe tin thuyên chuyển công tác, cả hai đều bàng hoàng như nhau, không hiểu ra làm sao như nhau.

Phạm lỗi gì rồi sao?

Không giống lắm, đây rõ ràng là thăng chức, dù là cấp bậc hay lương bổng, đều đã tăng lên rồi.

Nhưng mà khi nói tới việc này đáng lẽ ra phải rất vui mừng chứ?

Cả hai người họ đều không hề vui vẻ.

Bởi vì tổng giám đốc Bùi nói rồi, nếu muốn xây nhà ma ở khu công nghiệp cũ của thành phố Kinh Châu thì trước tiên sẽ đưa cho hắn mười triệu.

Nhưng còn những việc khác, đều không có phương hướng gì hết!

Cụ thể là phải thuê bao nhiêu đất, cải tạo bao nhiêu nhà xưởng, sử dụng phương án như thế nào, tuyển bao nhiêu công nhân ...

Những tiến độ này đều là con số không.

Nói cách khác, mặc dù tổng giám đốc Bùi nói sẽ đầu tư mười triệu để xây ngôi nhà ma, nhưng cho đến nay, ngoài tiền vốn mười triệu cùng với hai người Trần Khang Thác và Hác Quỳnh ra thì chẳng có gì cả.

Điều này... khiến người khác rất hoang mang.

Sau khi biết được người kia là đồng nghiệp duy nhất trong dự án, cả hai quyết định gặp nhau tại quán cà phê Internet Netfish, trao đổi sơ qua về những dự tính tiếp theo của họ.

Cả hai người đều nghĩ rằng đối phương biết nhiều thông tin hơn mình, nhận được lời dặn dò đặc biệt các kiểu từ tổng giám đốc Bùi.

Tuy nhiên khi gặp nhau rồi mới nhận ra, cả hai đều mù tịt y như nhau.

Tổng giám đốc Bùi không nói gì cả!

Vì vậy, chỉ có thể yên lặng uống cà phê mà thôi.

Sau một khoảng thời gian dài im lặng, Trần Khang Thác quyết định phá vỡ cục diện bế tắc này.

Dù sao thì tổng giám đốc Bùi coi trọng như vậy, giao mười triệu tiền dự án vào tay mình, nói gì thì nói cũng không thể phụ sự tin tưởng của tổng giám đốc Bùi được.

Trần Khang Thác nghĩ ngợi rồi nói: “Bắt đầu từ ngày mai trở đi, ta sẽ lên mạng đăng tin tuyển dụng, tuyển một số nhân viên có kinh nghiệm liên quan đến ngành nghề này, nhân tiện cũng liên hệ với đội thi công, có ra sao thì cũng phải làm cho xong phương án thiết kế.”

Hác Quỳnh gật gật đầu: “Ừ, có một số tài liệu mỹ thuật có sẵn ở ‘Be Quiet’, còn có những tài liệu bọn ta thu thập được từ các game kinh dị khi chơi lúc trước, có thể cân nhắc sử dụng chúng trong việc thiết kế nhà ma...”

Cả hai vừa thảo luận vừa uống cà phê, không ngừng thảo luận về các loại chi tiết của dự án.

Còn chưa kể, dưới sự bàn bạc của hai người, dự án nhà ma được xây dựng thành một khung sườn lớn.

Tuy nhiên, mặc dù đã nghĩ đến nhiều vấn đề khác nhau về mọi mặt, nhưng cả hai đều cảm thấy hình như họ vẫn còn thiếu một cái gì đó.

Bọn họ luôn cảm thấy không thiết thực cho lắm.

Trần Khang Thác cau mày, đau khổ suy nghĩ: “Rốt cuộc là còn thiếu cái gì chứ?”

Hác Quỳnh suy nghĩ hồi lâu, đột nhiên vỗ trán: “Ta nghĩ ra rồi!”

“Thiếu đi sự chỉ đạo của tổng giám đốc Bùi!”

“Những thứ khác có thể thiếu, nhưng sự chỉ đạo của tổng giám đốc Bùi tuyệt đối không được thiếu!”

“Không biết ngươi có nhớ không, nhưng thành công của hầu hết các dự án của Đằng Đạt đều nằm trong kế hoạch của tổng giám đốc Bùi.”

“Có rất nhiều lần tổng giám đốc Bùi chỉ chỉ ra một số hướng đi đơn giản, nhưng chỉ cần chúng ta tiếp tục suy luận theo hướng này là có thể tìm ra một con đường chính xác!”

“Dự án nhà ma này, cho đến nay tổng giám đốc Bùi vẫn chưa đưa ra ý kiến chỉ đạo nào hết.”

“Chúng ta phải tìm hiểu rõ ràng thái độ của tổng giám đốc Bùi đối với dự án này, rồi mới có thể quyết định được một kế hoạch cụ thể!”

Trần Khang Thác chợt bừng tỉnh: “Thì ra là như vậy!”

Trước đây hắn chưa từng làm người phụ trách, tổng giám đốc Bùi thường sẽ giao nhiệm vụ trực tiếp Lý Nhã Đạt, vì vậy Trần Khang Thác không hề nghĩ đến những vấn đề này.

Nhưng may mắn thay Hác Quỳnh đã nghe Diệp Chi Chu và Vương Hiểu Tân nói về quy trình chuẩn hóa tìm hiểu ý đồ của tổng giám đốc Bùi, cho nên mới nhạy bén nhận ra điểm mù này.

“Tóm lại, trước tiên cứ tiến hành công việc chuẩn bị cho giai đoạn đầu, tuyển thêm nhiều người, hoặc là xin thêm người từ tổng giám đốc Bùi.”

“Tiếp đó, chúng ta hãy tìm một cơ hội, đi tìm hiểu quan điểm ​​của tổng giám đốc Bùi về dự án này.”

“Hiểu được ý muốn của tổng giám đốc Bùi, mới có thể nâng cao tỷ lệ thành công của dự án này!”

Vốn dự án đang mù tịt không hiểu gì, sau cuộc thảo luận giữa hai người, dường như mơ hồ nhìn thấy một con đường lớn.

Con đường lớn này, chính là hướng dẫn của tổng giám đốc Bùi.

Cả hai đều tin chắc rằng, chỉ cần có được sự hướng dẫn của tổng giám đốc Bùi, tất cả những vấn đề này sẽ được giải quyết dễ dàng!

…...

…...

Thứ sáu, ngày 10 tháng 12.

Công ty TNHH Kỹ thuật Internet Đằng Đạt.

“Anh Bao, GOG cho ra một phiên bản rồi kia, ngươi xem sơ thử đi.”

Nhìn tin nhắn của Lý Nhã Đạt, Bao Húc thầm thở dài.

Hầy, khó xử quá mà.

Tính đến thời điểm hiện tại, GOG cũng xem như đã có một nguyên mẫu cơ bản, mặc dù game vẫn còn là một đống nát bét từ mọi khía cạnh, nhưng ít nhất có thể chạy được rồi.

Dù sao thì có một tựa game có sẵn mức độ hoàn thiện cao như “Thần Khải” để tham khảo, muốn xây dựng một khung lớn trong một khoảng thời gian ngắn là điều không quá khó đối với GOG.

Hết chương 564.
Bình Luận (0)
Comment