Thành Nhà Giàu Nhất Bắt Đầu Từ Thua Lỗ Game (Dịch Full)

Chương 571 - Chương 571. Đoán Ý Đồ Của Tổng Giám Đốc Bùi Phiên Bản Độ Khó Cao (3)

Chương 571. Đoán ý đồ của tổng giám đốc Bùi phiên bản độ khó cao (3)
Chương 571. Đoán ý đồ của tổng giám đốc Bùi phiên bản độ khó cao (3)

Hai người càng thảo luận càng phấn khởi, bắt đầu viết tài liệu kế hoạch!

Hác Quỳnh vừa gõ chữ vừa cảm thán: “Nói thật, cách phân tích giám đốc Lâm nói thật có ích.”

“Chẳng mấy chốc đã phân tích được vấn đề nhiều như vậy!”

Trần Khang Thác gật đầu: “Đúng vậy. Nhưng nói đi nói lại, vẫn là chỉ dẫn của tổng giám đốc Bùi đưa ra quan trọng hơn.”

“Xem ra, tổng giám đốc Bùi đã có dự tính trước trong lòng về dự án này rồi.”

“Không những dự tính ra hình thái cuối cùng của dự án này, còn có thể rút ra những điểm quan trọng để dự án thành công, dùng một câu đơn giản thế này để ám thị cho chúng ta!”

“Tổng giám đốc Bùi thật sự quá đỉnh.”

“Đã vậy, chúng ta có gì lo lắng?”

“Căn cứ nào tổng giám đốc Bùi căn dặn mà làm thì chắc chắn không có vấn đề!”

Vốn dĩ hai ngươi chưa yên tâm, lo bản thân sẽ làm hỏng bét.

Nhưng bây giờ hai người vô cùng tự tin, cũng tràn đầy kỳ vọng với nhà ma sẽ xây dựng trong tương lai!

……

Buổi tối.

Buổi tuyển dụng đầu tiên của tập đoàn Đằng Đạt đã hạ màn.

Tuy rằng sau này còn có khâu kiểm tra độ phù hợp với tinh thần Đằng Đạt, nhưng đó không phải chuyện của nhân viên và giám khảo.

Nhân viên tham gia phỏng vấn đều đã qua sàng lọc nghiêm ngặt, với lại thời gian phỏng vấn của mỗi người đều được khống chế nghiêm khắc, tuy thời gian kéo dài, nhưng cũng không chênh lệch lớn lắm.

Nhưng, công việc lần này tiếp tục đến hơn năm giờ chiều mới kết thúc.

Vì sau khi phỏng vấn, các giám khảo và nhân viên đều tính toán, thêm quyền điểm số của người phỏng vấn, chỉnh sửa danh sách được chọn cuối cùng, thông báo người phỏng vấn.

Lần này, các bộ phận đều tuyển vào một tốp thành viên mới.

Ở đây có nhân viên cốt cán, làm việc nhiều năm, kinh nghiệm phong phú, cũng có nhiều sinh viên đại học mới tốt nghiệp hoặc năm sau mới tốt nghiệp.

Tuy phỏng vấn chéo khiến những người phụ trách không thể trực tiếp phỏng vấn người ứng tuyển bộ phận mình, nhưng kết quả cuối cùng chọn ra được cũng khiến mọi người hài lòng.

Sau khi làm hết việc, người phụ trách các bộ phận đều vui vẻ đi ăn cơm, tỏ ý cảm ơn lẫn nhau.

Sau khi ăn hơn một tiếng, mới chuẩn bị ai về nhà nấy.

Lý Nhã Đạt nhân lúc tụ tập ăn cơm, học hỏi Hoàng Tư Bác và Lữ Minh Lượng vài vấn đề.

Tuy cách lĩnh hội của hai người đối với ý đồ của tổng giám đốc Bùi khác nhau, nhưng hình như kết quả như trăm sông về một biển.

Mãi đến khi kết thúc tụ họp, Lý Nhã Đạt mới tìm được cơ hội lấy điện thoại ra, thấy được lời mời kết bạn của Hạ Đắc Thắng và phương án chỉnh sửa xây dựng game hắn gửi qua.

“Phương án thế này… trông có vẻ rất mạo hiểm.”

Tuy sự hiểu biết của Lý Nhã Đạt về game thế này không sâu bằng Bao Húc, nhưng nàng đã dẫn đầu nghiên cứu phát triển GOG lâu như thế rồi, đa số ưu điểm nhược điểm của thiết kế đều nắm rõ hết.

Theo đa số mọi người, “Thần Khải” là đại diện game đối kháng 5 VS 5, chắc chắn là game thi đấu sòng phẳng.

Đã là thi đấu, thế thì độ khó càng cao, thì càng phân rõ người chơi cao thủ và người chơi gà.

Nhưng, độ khó quá cao cũng sẽ dẫn đến ngưỡng game quá cao, đuổi mất một phần người chơi tay bé.

Thật ra giảm độ khó sẽ khiến trải nghiệm game của người chơi mới tốt hơn, nhưng đối với người chơi cao thủ thì có thể “game này dễ lên tay” cũng là một trong những nguyên nhân khiến bọn họ mất đi cảm giác ưu việt…

Tóm lại, mấy ý kiến này trông có vẻ có lý, nhưng cũng có tính nguy hiểm nhất định.

Thế này thì Lý Nhã Đạt rất khó lựa chọn.

Suy nghĩ một lúc lâu vẫn không thể đưa ra quyết định.

Vốn định hỏi Bao Húc hoặc tổng giám đốc Bùi, nhưng Lý Nhã Đạt thay đổi suy nghĩ, lúc tụ họp đã nói chuyện với Lữ Minh Lượng.

Bây giờ Lý Nhã Đạt hỏi Lữ Minh Lượng, hắn nghĩ phẩm chất quan trọng nhất của nhà thiết kế game là gì.

Lữ Minh Lượng nghĩ nghĩ rồi nói, phẩm chất quan trọng nhất là đừng tự tin vào bản thân quá.

Lý Nhã Đạt không hiểu, nên Lữ Minh Lượng lại giải thích một phen.

Dựa vào cách nói của Lữ Minh Lượng, đa số các nhà thiết kế đều vô cùng tự tin về bản thân mình.

Vì trước khi thành nhà thiết kế, đa số mọi người đều thành người đam mê game, lâu năm, sau này mới có thể bước vào ngành game, tiến lên từng bước.

Nếu không tự tin về bản thân, rất nhiều nhà thiết kế sẽ không thể bước vào ngành này.

Nên, đa số nhà thiết kế đều vô cùng tự tin về bản thân.

Tự tin này cũng là chuyện tốt, nhưng có khi cũng khiến bản thân trở nên mù quáng.

Mỗi người chơi đều chỉ là cá thể, sở thích và gu khác nhau.

Mà chắc hẳn game không thể thỏa mãn tất cả mọi người được.

Một game tốt chỉ cần thỏa mãn yêu cầu khẩu vị của khách hàng mục tiêu là đủ rồi.

Như thế, nếu thứ nhà nhà thiết kế thích và khách hàng mục tiêu của game đối lập nhau thì sao?

Rất nhiều nhà thiết kế rơi vào tự tin mù quáng, làm ra game cách xa người chơi, chắc chắn sẽ thất bại.

Ngược lại nhà thiết kế không tự tin về bản thân như thế sẽ khiêm tốn lắng nghe ý kiến, khiến cho game phù hợp với khẩu vị phần lớn người chơi, gặt được thành công.

Nên, ý nghĩa của việc đừng tự tin quá, không phải là hoài nghi bản thân, mà đừng mù quáng vào bản thân, cũng đừng mù quáng người khác.

Có thể quan sát người chơi từ góc độ khách quan, cân bằng giữa nhu cầu của người chơi và thiên vị các nhân.

Nghĩ đến đây, Lý Nhã Đạt không khỏi ngẫm lại bản thân.

Thật ra bản thân nàng không có tự tin mù quáng, nhưng…

Có phải mù quáng tín nhiệm Bao Húc cũng không ổn không?

Thật ra tuy Bao Húc có kinh nghiệm phong phú với game kiểu này, nhưng hắn cũng có thể phạm sai lầm quá tự tin như Lữ Minh Lượng nói…

Sau khi suy nghĩ ba lần bốn lượt, Lý Nhã Đạt quyết định rồi.

Phương án này chắc không đi hỏi Bao Húc hoặc tổng giám đốc Bùi, cứ làm phiên bản mới là được rồi!

Trong số những thay đổi này, thêm đòn kinh tế, cơ chế game như thưởng đầu người đều tương đối dễ làm; thu nhỏ bản đồ hơi phiền phức, nhưng trong mấy ngày cũng có thể đổi được; nội dung tương đối phương thức, ví dụ như thiết kế vài anh hùng hợp với người mới và hợp với cao thủ, nhưng cái này cần phải suy tính lâu dài, nhưng cũng không cần gấp như thế.

Hết chương 571.
Bình Luận (0)
Comment