Thành Nhà Giàu Nhất Bắt Đầu Từ Thua Lỗ Game (Dịch Full)

Chương 572 - Chương 572. Con Của Hắn Ngươi Không Xứng Nuôi!

Chương 572. Con của hắn ngươi không xứng nuôi!
Chương 572. Con của hắn ngươi không xứng nuôi!

Giai đoạn đầu có thể thay đổi cơ chế nền tảng trước, làm một phiên bản khác cũng cập nhật đồng thời đến quán cà phê Internet Netfish.

Sau một khoảng thời gian, chỉ cần so sánh dữ liệu người chơi hai phiên bản này, không biết phiên bản nào tốt hơn?

Thứ ba, ngày 14 tháng 12.

Cả buổi sáng hôm nay Bùi Khiêm đến phim trường của “Ngày Mai Tươi Đẹp”.

Đã lâu không đến rồi, không yên tâm lắm.

Lần trước đến đây đã hai tuần rồi, Bùi Khiêm tùy tiện bảo Lộ Tri Dao diễn chán chường, kết quả không ngờ Lộ Tri Dao lại bùng nổ kỹ năng diễn xuất, khiến cảnh này được nhân viên trường quay tán thưởng.

Nên khoảng thời gian này Bùi Khiêm vẫn luôn kiểm soát lo lắng của mình, không đến phim trường.

Hắn sợ một câu vô tình của mình thôi sẽ khiến Lộ Tri Dao ngộ ra điều gì mời mẻ nữa, sau đó tình huống sẽ phát triển theo hướng không thể dọn nổi…

Nhưng không đến hoài cũng không được.

Bùi Khiêm cảm thấy bản thân không thể cứ ôm ấp tâm trạng đà điểu như vậy được, lỡ đâu có chuyện thật thì muộn rồi.

Vẫn phải phát hiện sớm chữa sớm.

Dù chuyện đã không thể cứu vãn, nhưng biết sớm hơn chút thì chí ít cũng có thể chuẩn bị sẵn sàng để tiêu tiền, để mình giảm thiểu tổn thất.

Nên hôm nay Bùi Khiêm rảnh rỗi không có gì làm, bèn đến phim trường.

Bên phim trường đang khá bận rộn, nhân viên lui tới dập dìu.

Bùi Khiêm cũng không muốn làm phiền đến công việc của mọi người, chỉ đứng đại một bên nhìn biểu diễn bên trong phim trường.

Cảnh xung quanh đã không còn là căn phòng con nhộng chật chội nữa, mà đã trở thành cảnh bên ngoài của thành phố tương lai.

Đương nhiên, nói là cảnh bên ngoài nhưng vẫn quay trong studio, có điều treo rất nhiều màn xanh.

Mấy cảnh thành phố tương lai khoa huyễn ấy đều dùng hiệu ứng đặc biệt để làm.

Cảnh gần thì vẫn dùng cảnh thật vật thật, ví dụ như cảnh này, nam nữ chính cùng nhau ăn uống ở quán nhỏ bên đường, cả quán ăn đều được sắp xếp ổn thỏa, bàn ghế, dụng cụ ăn, trang trí bên trong đều là đồ thật.

Ngoài ra, bảng hiệu của cửa hàng, thùng rác bên đường, đồ đạc của nam nữ chính và diễn viên quần chúng đều được chế tạo riêng.

Mấy cái này đều là đạo cụ được tổ đạo cụ chuyên chú chế tác, có cảm giác giả thật lẫn lộn.

Từ những cảnh thế này, đại khái cũng có thể nhìn ra được tạo hình khu dân cư nghèo kiểu khoa học viễn tưởng.

Dựa vào quy tắc của đạo diễn Chu Tiểu Sách, kiến trúc trong bộ điện ảnh này sẽ được chia thành bốn phong cách khác nhau: 

Không gian phòng viên con nhộng của nam chính sống, trống có vẽ rất giàu cảm giác khoa học kỹ thuật, nhưng gò bó, chật chội, phong cách đồng chất hóa, đây là cơ sở phúc lợi có kiến trúc thống nhất.

Khu dân cư nghèo thế giới bên ngoài cũng là nơi nam nữ chính hẹn gặp nhau. Ở đây có nhiều cửa hàng nhỏ, trông có vẻ hơi giống phong cách steampunk, đèn màu rực rỡ về đêm, trông rất đông vui, nhưng lại hỗn loạn, không có trật tự.

Thế giới bên ngoài xinh đẹp sáng sủa, kể cả cảnh chương trình tìm kiếm tài năng. Trông có vẻ rất giàu cảm giác khoa học kỹ thuật, với lại cũng rộng rãi thoáng đãng, là phong cách kiến trúc khoa học kỹ thuật trên ý nghĩa bình thường.

Khu nhà ở của doanh nhân thượng lưu, lấy phong cách hào hoa cổ điểm làm chủ, có tường bảo vệ đẹp đẽ, có tranh sơn dầu lớn và những nội thất bằng gỗ rất quý hiếm, nhưng cũng sẽ có yếu tố khoa học kỹ thuật cao, khác với sự xa hoa bây giờ.

Vì trong thiết lập kịch bản, chỉ có người thượng lưu mới có thể chơi được thú vui “nghệ thuật cổ điển” như kiểu cổ cầm và tranh sơn dầu thôi, khác với phẩm vị người có tiền bình thường.

Cảnh bây giờ quay trong cảnh khu nhà nghèo thành phố tương lai khoa học viễn tưởng thiên về công nghệ cao.

Đây là lần đầu tiên Bùi Khiêm thấy nữ chính bộ phim này.

Diễn viên nữ tên là Lâm Như Nghĩa, mặt tròn, mắt to, cười lên có hai lúm đồng tiền rất xinh, gương mặt tình đầu tiêu chuẩn.

Trước đây Bùi Khiêm đã từng thử tìm dự liệu về nàng, nhưng không tìm được tác phẩm có tiếng gì, sau này hỏi ra mới biết, đây là người mới đào được từ học viện điện ảnh, năm nay vẫn chưa tốt nghiệp.

Nếu chỉ nói đến vẻ bề ngoài, Lâm Như Nghĩa không thể xem là rất đẹp, vì mặt trong nên không ăn ảnh lắm.

Nhưng đây cũng là thiết lập phù hợp với kịch bản.

Vì trong kịch bản, nữ chính không phải nhân vật vô cùng xinh đẹp, nghiêng nước nghiêng thành, nếu không nàng đã được người thượng lưu để ý lâu rồi, cũng không thể xảy ra những chuyện sau này.

Bùi Khiêm không có yêu cầu gì về nữ chính, yêu cầu duy nhất là hy vọng đừng đẹp quá.

Dù sao thì bây giờ là thời đại cái gì cũng phải ngó đến nhan sắc.

Nếu nữ chính đẹp quá, nói không chừng cũng sẽ tạo thành vấn đề hot, nếu kỹ năng diễn xuất của nàng tốt hơn chút, hậu quả còn khó lòng tưởng tượng.

Lỡ đâu nữ chính đẹp quá, tuy diễn trà xanh, khán giản lại chẳng ghét tí nào, ngược lại còn thích điên cuồng, chẳng phải hỏng bét sao?

Đương nhiên Bùi Khiêm cũng biết, muốn tìm diễn viên rất xấu là nữ chính cũng không thực tế lắm.

Nên, bây giờ thấy diễn viên mới có gương mặt không xuất sắc lắm, đây cũng là sự lựa chọn không tệ đối với Bùi Khiêm rồi.

Chẳng mấy chốc, Bùi Khiêm nhìn ra được tình tiết cảnh này.

Nữ chính đã lên chương trình tìm kiếm tài năng, nhưng vẫn chưa được chọn.

Bây giờ, Lộ Tri Dao diễn cảnh nam chính và nữ chính đang cùng nhau nghỉ ngơi uống nước ở quán nhỏ ven đường.

Lộ Tri Dao sẽ cố gắng làm Lâm Như Nghĩa vui vẻ, mà Lâm Như Nghĩa lại cứ tùy tiện phụ họa theo hắn.

Mà lúc Lộ Tri Dao ngửa bài, nói rằng mình đã dành đủ tiền để mua căn nhà con nhộng cho hai người, Lâm Như Nghĩa chợt bùng nổ, bùng nổ đoạn đối thoại căng thẳng cảm xúc, sau đó rút tay rời đi.

Cảnh này là điểm bùng nổ trong kịch bản nửa đầu, có thể tóm tắt bốn chữ: Nam chính bị cắm sừng.

Ài, đây quả là điểm độc vừa kinh điển vừa lâu dài.

Bùi Khiêm không khỏi im lặng cảm thán.

……

Lúc này.

Lộ Tri Dao đang ảo tưởng về tương lại, dáng vẻ bị lụy hết sức, vô cùng nhỏ bé.

Có điều, vì rất đẹp trai, nên tuy là lụy tình nhưng cũng không khiến người ta cảm thấy khó chịu lắm, ngược lại còn thương cho hắn.

Hết chương 572.
Bình Luận (0)
Comment