Rất nhanh, mười người nhấn bắt đầu, bước vào giao diện lựa chọn nhân vật.
Nhìn thấy những tướng xịn sò, Bùi Khiêm không biết nên nói gì.
Đương nhiên, số lượng không được tính là nhiều, tổng cộng chỉ khoảng mười tướng, song dù sao game vẫn đang trong giai đoạn nghiên cứu và phát triển.
Nhưng mà đối với Bùi Khiêm mà nói, hắn chưa từng chơi những tướng này, vì vậy không biết nên làm gì, căn bản không biết nên chọn tướng nào.
Bùi Khiêm lần lượt nhấn vào từng tướng, tìm hiểu kỹ năng và giới thiệu về chúng.
Khi chuyển đến một tướng tên là “Modeste, người bảo vệ chính nghĩa”, Bùi Khiêm để ý thấy ở bên dưới tướng có ghi một hàng chữ nhỏ giới thiệu: “Tướng này là để thể hiện sự tri ân dành cho tổng giám đốc Bùi - nhà thiết kế chính của Game Đằng Đạt!”
Ái chà?
Bùi Khiêm không khỏi vui mừng khôn xiết.
Loại khen ngợi vô hình trung này luôn khiến cho người ta không thể kháng cự được!
Nếu là tướng độc quyền của ta, vậy thì thử chơi vậy!
Bùi Khiêm không chút do dự mà khóa tướng “Modeste, người bảo vệ chính nghĩa”.
Nhưng mà sau khi khóa xong hắn mới để ý, sao mà sau lưng tướng này lại cắm nhiều món vũ khí thế?
Đao, thương, kiếm, kích thì đã đành, đằng này sao lại còn có thêm cả chổi và chĩa?
Ý gì đây?
Kho báu đế vương của người ta thì được cất giất trong hư không, có thể triệu hồi bất cứ lúc nào; còn kho báu đế vương của ta sao lại được cắm ở sau lưng vậy?
Ngai vàng của người ta đều là để ngồi lên; còn ngai vàng của ta lại được vác trên vai vậy?
Có phải những phần này hơi thiếu sự tinh tế không?
Đúng lúc Bùi Khiêm muốn hỏi rõ thì nhìn thấy Mã Dương bên cạnh quay đầu sang nhìn.
“Ơ? Anh Khiêm muốn chơi ‘con nhím rải tiền’ sao?”
Bùi Khiêm: “…”
Sao ngươi lại chửi ta?
Sắc mặt của Bùi Khiêm tối sầm lại: “Cái gì mà con nhím rớt xu? Đây không phải là người bảo vệ chính nghĩa sao?”
Mã Dương đáp lại: “Đúng đúng đúng, là người bảo vệ chính nghĩa.”
“Nhưng mà nó trông giống như con nhím, hơn nữa sau khi bị đâm thì sẽ rải tiền, trông khá vui đó!”
Bùi Khiêm: “…”
Bây giờ ta thật sự muốn biết rốt cuộc là ai đã thiết kế ra tướng này, không có ý gì khác, chỉ là muốn tặng một gói du lịch tới sa mạc Sahara, Nam Cực và rừng mưa nhiệt đới Nam Phi để mở rộng tầm mắt.
Bùi Khiêm rất muốn đổi tướng, nhưng đã bị khóa, hơn nữa game cũng sắp bắt đầu rồi.
Hết cách, chỉ có thể cố chơi thôi.
Còn chưa vào game, Bùi Khiêm đã phát hiện một điềm báo khá tệ.
Mọi người đều đã chọn đường đi cho mình một cách rất ăn ý!
Bên cạnh ảnh đại diện của người nào cũng có một tag, ba người khác cũng đã đều nhanh chóng điều chỉnh tag của mình, biểu hiện cho đường giữa, chuyển đường và đường dưới.
Mã Dương cũng làm như thật, đổi tag của mình thành “Chỉ huy”.
Bùi Khiêm mở tag, phát hiện chỉ còn lại một tag cuối cùng, chính là “đường trên”.
Bùi Khiêm không khỏi kinh ngạc, đây không phải là kiểu chia đường vô cùng kinh điển trong trí nhớ sao?
Không đúng lắm?
Bùi Khiêm đột nhiên có ảo giác như thể vừa xuyên không.
Tên gọi ba đường trên, giữa, dưới không thay đổi, nhưng cách gọi “đi rừng” và “hỗ trợ” đổi thành “chuyển đường” và “chỉ huy”.
Trong ấn tượng của Bùi Khiêm, thực ra chia đường trong LOL đã xuất hiện ở s1.
Mặc dù game vẫn chưa hoàn toàn thành hình lúc ở s1, cách chia đường cũng cực kỳ hỗn loạn, nhưng trong trận chung kết ở thế giới s1, đội ngũ đứng đầu Châu Âu đã tìm ra cách chia đường như vậy, đảm bảo sử dụng tối đa tài nguyên của đội ngũ.
Sau đó, cách chia đường này đã được gọi là “kiểu EU”, liên tục phát triển, sau đó được công ty Riot chính thức chỉ định là cách chia đường tiêu chuẩn của game.
Sự thật chứng minh, lợi ích của cách chia đường này vượt xa khỏi những hạn chế.
Ưu thế lớn nhất là ở chỗ, làm giảm đáng kể độ khó có cho người mới.
Mỗi một đường đều có tiêu chuẩn rõ ràng, có tướng và cách chơi thích hợp, cho dù người chơi mới không hiểu rõ về game, nhưng chỉ cần nghiêm chỉnh dựa theo trách nhiệm hoàn thành đường của mình, năm người chơi random cũng có thể hợp thành một đội ngũ rất tốt.
Không đến mức khiến toàn bộ đội ngũ cướp giật tài nguyên của nhau, còn chưa đánh đã lục đục nội bộ trước.
Cho dù nói thế nào, sách lược này đáng lẽ còn ít nhất một năm nữa mới xuất hiện.
Tại sao trong GOG lại xuất hiện sớm như vậy?
Tuy rằng cách gọi cụ thể không giống lắm, nhưng thực tế hiệu quả đạt được chẳng khác là mấy.
Hơn nữa, cũng không biết là kẻ nào gà như vậy, phụ trợ không gọi phụ trợ, mà gọi là chỉ huy.
Cũng chẳng trách một người thích giành lấy sự nổi trội như Mã Dương, lại cam tâm tình nguyện chơi vị trí này...
Bùi Khiêm cảm thấy không ổn, nhưng suy nghĩ lại, thì vẫn cảm thấy là không nên hoang mang, không nên lo lắng.
Đây mới chỉ là vừa vào game mà thôi, sau khi trải nghiệm hết game, mới có thể đưa ra kết luận.
Đầu tiên, Bùi Khiêm xem kỹ năng của “con nhím rải tiền” này.
Kỹ năng bị động phải tiêu tiền.
Kỹ năng Q là rải tiền sau khi bị đâm sau lưng.
Kỹ năng W là đuổi nhân viên không cho tăng ca.
Kỹ năng E là đưa nhân viên đi du lịch.
Kỹ năng R là liên tục đâm sau lưng mình...
Bùi Khiêm nhìn mà tức xanh mặt.
Nhà thiết kế này là ai vậy? Có vấn đề lớn rồi!
Ám chỉ, đây chắc chắn là ám chỉ!
Nếu như hiện tại vẫn còn là xã hội cũ cực kỳ tàn ác, vậy thì chắc chắn hành vi này phải được xếp vào tội danh có khả năng bị tống vào ngục!
Nhưng mà Bùi Khiêm nghĩ lại, bây giờ là xã hội mới tươi sáng, là ông chủ, thì nên rộng lượng hơn một chút.
Bỏ đi, tha cho người nên được tha, đến lúc đó chỉ cần tặng một chuyến du lịch có lương đến thung lũng ríp-tơ ở Đông Phi hoặc là combo bất ngờ tới nhà ma.
Khi bắt đầu game, Bùi Khiêm phát hiện nhiều vấn đề hơn.
So với “Thần Khải”, độ khó của trò chơi này đã giảm đi rất nhiều!
Last hit trông chẳng ra làm sao cũng có thưởng, chết cũng không mất tiền, có thêm tiền thưởng tính theo đầu người còn sống đến cuối cùng, cả bản đồ được thu nhỏ lại giúp đồng đội đến tiếp viện nhanh hơn...