Bùi Khiêm cảm thấy không ổn.
Độ khó ngay mới đầu đã được giảm đi rất nhiều!
Nhưng chơi được một lát, Bùi Khiêm lại phát hiện vài yếu tố tương đối lạc quan.
Đầu tiên, chính là tính cân bằng trong game bị phá vỡ.
Bùi Khiêm phát hiện, Modeste này thực sự quá mạnh!
Không chỉ rất trâu, mà chỉ số sát thương cơ bản trong tình huống bình thường cũng rất khả quan.
Lúc chơi theo đội, chỉ cần lựa chọn thời điểm ra sân thích hợp là có thể điên cuồng quấy nhiễu combat, có thể sử dụng kỹ năng W chặn đường lui của kẻ địch, sau đó vọt tới, điên cuồng rải tiền vào đám người.
Đến cả lúc chạy trốn, cũng có thể vừa chạy vừa tạo sát thương cho kẻ địch.
Thậm chí còn có thể sử dụng kỹ năng E ném lão Mã vào trong đám người, vô cùng thú vị.
Đương nhiên, lão Mã sẽ nhanh chóng sử dụng Thao Thiết nuốt chửng tướng của Bùi Khiêm, nhổ vào đám địch để báo thù.
Nhưng kết quả của hai người lại khác nhau một trời một vực.
Bùi Khiêm là một top rất trâu, khi nhận sát thương cũng đồng thời có thể tạo sát thương, lão Mã nhổ hắn vào đó chẳng khác nào giúp hắn kết hợp với những đồng đội khác một cách hoàn hảo.
Còn Thao Thiết mà lão Mã chơi chỉ là một phụ trợ tương đối trâu, sau khi bị Bùi Khiêm ném vào thì nhanh chóng bị tập trung đánh cho tơi tả.
Đương nhiên, đối phương cũng không dám thật sự ra tay giết luôn, chỉ đánh một cái tượng trưng rồi để lão Mã chạy thoát thân.
Dù sao thì cũng không muốn mất việc.
Sau khi cảm nhận sơ qua một chút thì Bùi Khiêm phát hiện, hình như trước mắt game GOG này hoàn toàn không cân nhắc đến vấn đề cân bằng thì phải?
Hoặc là có cân nhắc, nhưng cân nhắc không đủ.
Khoảng cách giữa tướng mạnh và tướng yếu quá lớn, lớn đến mức tướng yếu thế hoàn toàn không cách nào chơi được.
Thứ hai, mặc dù game này chơi cũng được, nhưng thỉnh thoảng vẫn có một vài bug nhỏ, tuy chưa tới mức ảnh hưởng tới vận hành bình thường của game, nhưng dù sao cũng sẽ khiến người chơi cực kỳ khó chịu.
Hơn nữa, một số tình tiết trong nội dung cũng làm không được ổn lắm.
Ví dụ như mô hình, động tác, nét vẽ của tướng, cùng với một vài cơ chế cụ thể trong game, đều có rất nhiều chỗ phải sửa đổi.
Nói một cách đơn giản chính là, game này vẫn chỉ là bán thành phẩm, hơn nữa còn cách thành phẩm rất xa.
……
Kết thúc một ván game, Bùi Khiêm tiến hành tổng hợp lại đánh giá cho phiên bản GOG trước mắt.
Thật ra, nếu nói trước mắt game này có ưu thế gì, vậy thì chỉ có chia đường cố định và cơ chế nhận tiền thưởng đã thay đổi trong game mà thôi.
Còn điểm quan trọng nhất đối với game MOBA, bao gồm các phương diện như cân bằng chất lượng của game, IP nhân vật… GOG làm không được tốt lắm.
Huống chi, cho dù là “giảm độ khó của game”, bây giờ GOG cũng vẫn chưa đạt đến mức tốt nhất.
Nói một cách công bằng, bây giờ GOG vẫn còn kém xa.
Bùi Khiêm cảm thấy thoải mái hơn một chút, trong thời gian ngắn, game này có lẽ vẫn chưa thể tạo nên sóng gió gì.
Còn vấn đề tướng Modeste có ám chỉ ác ý với tổng giám đốc Bùi...
Bùi Khiêm quyết định không truy cứu nữa, dù sao thì tướng này cũng mạnh và dễ sử dụng như vậy, chứng minh nhà thiết kế vẫn có lương tâm.
Nhưng, tướng có thể bỏ qua, game thì không được.
Bởi vì game vẫn tồn tại nguy hiểm ngầm.
Nhìn bán thành phẩm của GOG, Bùi Khiêm rơi vào trầm tư.
Nhiệm vụ cấp bách trước mắt là làm rõ rốt cuộc những thay đổi này bắt nguồn từ ai...
Hạ Đắc Thắng đến gần: “Tổng giám đốc Bùi, ý kiến bọn ta đưa ra thế nào? Không tệ chứ?”
Bùi Khiêm: “?”
Hắn lập tức có chút mù mờ.
“Ý kiến các ngươi đưa ra? Ý kiến gì?”
Hạ Đắc Thắng sửng sốt: “Ý kiến sửa đổi game đó! Nâng cao trình độ của lính nhỏ, thu hẹp bản đồ, chia đường cố định... những điều này đều là ý kiến sửa đổi bọn ta đưa ra!”
“Mặc dù dự kiến ban đầu là để cho giám đốc Mã có trải nghiệm game tốt hơn, nhưng nhìn từ kết quả thì cũng khá thành công đó chứ!”
Trên khuôn mặt của Hạ Đắc Thắng viết đầy vẻ tranh công.
Dù sao thì bên phía đầu tư Viên Mộng, từ sau lần trước đầu tư vào công ty Finger, thì vẫn luôn rảnh rỗi.
Mặc dù cấp trên trực thuộc của đám người Hạ Đắc Thắng là Mã Dương, nhưng mọi người đều biết rõ, tổng giám đốc Bùi mới là boss tổng.
Phục vụ giám đốc Mã tốt rồi, nhưng tổng giám đốc Bùi muốn cắt giảm nhân sự, vậy chẳng phải là công cốc sao?
Cho nên, Hạ Đắc Thắng muốn nắm bắt cơ hội ngàn năm có một này, thể hiện ở trước mặt tổng giám đốc Bùi.
Nhất định phải khiến tổng giám đốc Bùi biết rằng, mặc dù gần đây đầu tư Viên Mộng không có gì làm, nhưng mọi người vẫn tận tâm tận lực phục vụ cho tập đoàn Đằng Đạt!
Hơn nữa, hành vi này cũng không tính là tranh công, dù sao những việc này quả thật là do mọi người cùng hợp mưu hợp sức làm ra, cũng thật sự thu được hiệu quả rất tốt.
Phiên bản đặc biệt dành cho giám đốc Mã của GOG được chào đón hơn phiên bản thông thường ở trong quán cà phê Internet Netfish, những điều này đều được thể hiện rõ ràng trong số liệu.
Hạ Đắc Thắng nghĩ, cho dù tổng giám đốc Bùi không lập tức tăng lương cho mọi người, thì cũng sẽ thầm ghi nhớ công lao mấy người họ trong lòng chứ?
Quả nhiên, khóe môi của tổng giám đốc Bùi hơi cong lên, để lộ ra một nụ cười sâu xa.
“Ừm, ý kiến các ngươi đưa ra rất tốt, giúp ích rất lớn!”
Hạ Đắc Thắng hơi ngượng ngùng: “Tổng giám đốc Bùi quá khen rồi, đây là việc mà bọn ta nên làm!”
Ngoài mặt Bùi Kiêm cười mỉm, trong lòng thì cười ha ha.
Bắt được người rồi!
Hơn nữa, lần này còn chủ động tới cắn câu nữa chứ!
Bùi Khiêm hoàn toàn không suy nghĩ đến điều này, hắn vốn cảm thấy, những thay đổi trong game của GOG chắc chắn là chuyện tốt do tổ thiết kế của Lý Nhã Đạt làm, liên quan gì đến đầu tư Viên Mộng?
Kết quả, Hạ Đắc Thắng này lại tự hủy, chủ động nói thật!
Hay lắm Hạ Đắc Thắng, ban đầu nhìn thấy tên của ngươi thì không nên giữ lại mới đúng!
Bùi Khiêm vẫn duy trì nụ cười: “Sao các ngươi lại nghĩ đến việc gửi đề xuất sửa đổi cho GOG vậy?”