Thành Nhà Giàu Nhất Bắt Đầu Từ Thua Lỗ Game (Dịch Full)

Chương 639 - Chương 639. Ta Hiểu Mà Tổng Giám Đốc Bùi, Ta Cũng Chẳng Phải Trẻ Lên Ba

Chương 639. Ta hiểu mà tổng giám đốc Bùi, ta cũng chẳng phải trẻ lên ba
Chương 639. Ta hiểu mà tổng giám đốc Bùi, ta cũng chẳng phải trẻ lên ba

“Chúng ta đưa ra dự án này, giải quyết được điểm thiếu sót này rất tốt, ta dường như đã nhìn thấy được một phần mềm giáo dục giá tị ước tính hàng tỉ đồng đang từ từ đi lên!”

Bùi Khiêm: “?”

Nền tảng gia sư?

Không không không, không phải như vậy!

Tại sao cùng một cách nói, đến miệng ngươi lại thực tế như vậy chứ?

Bùi Khiêm có chút hoảng hốt, vội vàng sửa lại: “Không, ngươi hiểu sai rồi, chính xác mà nói, không phải là nền tảng gia sư.”

“Trọng tâm của chúng ta là công cộng, công cộng hiểu chưa? Chắc chắn không thể thu phí cao như gia sư được, dự án chúng ta cần làm chính là một dự án có tính chất bán công ích.”

“Hơn nữa, độ phủ sóng của dự án chúng ta sẽ rộng rãi hơn gia sư...”

Hạ Đắc Thắng suy nghĩ một lượt, gật đầu: “Hiểu rõ rồi! không chỉ là một nền tảng gia sư, còn là một kho đề thi online!”

“Một vài đề bài có đáp án rõ ràng, vốn không cần học bá đến tận nhà. Chúng ta chỉ cần làm tốt kho đề, giúp cho người dùng có thể tìm được đề thi và có được bài giải tỉ mỉ kỹ càng, như vậy độ phủ sóng sẽ rộng hơn!”

Bùi Khiêm: “...”

Dường như hắn đã hiểu được đôi chút lý do tại sao bản thân làm dự án nào là thành công dự án đó.

Hôm nay Hạ Đắc Thắng trong khoảng cách gần ở ngay trước mặt hắn biểu diễn người bình thường làm giàu thế nào.

Ở trước mặt xuyên tạc lời nói của tổng giám đốc Bùi, vậy mà được?

Bùi Khiêm đen mặt, suýt chút là khai trừ cái tên nguy hiểm này ngay lập tức.

Suy diễn làm giàu trước sự việc còn tốt hơn suy diễn làm giàu sau sự việc.

Bùi Khiêm suy nghĩ tỉ mỉ, quyết định đổi một cách thức miêu tả khác.

Bình tĩnh mà nói, Bùi Khiêm hoàn toàn không cảm thấy bốt điện thoại công cộng và học bá công cộng có bất kỳ khả năng thành công nào.

Đặc biệt là học bá công cộng, nếu dự án này có thể thành công, chắc hẳn sớm có người làm rồi mới đúng.

Trong ký ức của Bùi Khiêm, khoảng thời gian kinh tế công cộng nổi nhất, cũng chưa từng nghe nói đến có thành công như vậy, đủ để chứng minh mô hình này có khiếm khuyết tự nhiên.

Vấn đề lớn nhất nằm ở, thị trường không lớn đến vậy, mà các học bá cũng không rảnh rỗi như thế.

Học bá người ta mỗi ngày học hành bận rộn, có thời gian làm gia sư đã rất tốt rồi, sao có thể từ xa xôi chạy đến giảng bài cho người lạ, chỉ vì để kiếm chút tiền đó chứ?

Phải biết rằng, giá bắt đầu của gia sư đều rất cao, số ít gia đình giàu có mới dám mời.

Gia đình bình thường cho dù muốn con cái được phụ đạo làm bài tập, hơn nửa đều là báo danh lớp phụ đạo.

Tóm lại, từ góc nhìn của Bùi Khiêm, dự án này có quá nhiều lỗ hổng không thể giải quyết.

Nghĩ đến đây, Bùi Khiêm nén thấp giọng, nói với Hạ Đắc Thắng: “Nói thực thì, tỉ lệ thất bại của dự án này rất lớn!”

“Cho nên cho dù có thất bại, ngươi cũng không được có bất kỳ tâm lý tự trách nào.”

“Cứ xem như là làm việc công ích, hiểu rõ chưa hả?”


Hạ Đắc Thắng sững sờ, tổng giám đốc Bùi nói như vậy là có ý gì?

Trong ấn tượng của Hạ Đắc Thắng, tổng giám đốc Bùi đầu tư, dùng bốn chữ để khái quát chính là: Ổn, chuẩn, ác, tà!

Tổng giám đốc Bùi luôn luôn có thể nhìn thấy cơ hội đầu tư trên một vài dự án thoạt nhìn vô cùng không có tiền đồ, mà một khi đã nhìn trúng, sẽ đổ vào khoản tiền lớn không mảy may do dự.

Sự thật cũng đã chứng minh, dự án tổng giám đốc Bùi nhìn trúng, đều đã có lời!

Nhưng mà hiện tại, dự án này còn chưa đâu vào đâu cả, tại sao tổng giám đốc Bùi lại ám thị trước, nói tỉ lệ thất bại của dự án này rất lớn?

Lẽ nào dự án này, ngay cả tổng giám đốc Bùi cũng không xem trọng?


Nhưng mà nếu tổng giám đốc Bùi đã không xem trọng dự án này, tại sao còn phải đầu tư chứ?

Thật sự là làm vì sự nghiệp công ích sao?

Không thể nào, nếu tổng giám đốc Bùi muốn làm công ích, trực tiếp đi làm từ thiện không phải được rồi sao? Việc gì phải vòng một vòng lớn như vậy?

Hạ Đắc Thắng rơi vào hoang mang.

Hắn cảm thấy, hành vi này của tổng giám đốc Bùi trái ngược lẽ thường, sau lưng tất có thâm ý.

Đột nhiên hắn chợt nghĩ ra gì đó.

“Hình như là tổng giám đốc Bùi đang ám thị!”

“Ám thị dự án này có lỗ hỏng, cuối cùng chắc chắn sẽ thất bại.”

“Tổng giám đốc Bùi tầm nhìn sâu rộng, phán đoán này chắc hẳn là sẽ chính xác.”

“Nếu đã như thế, ta là một người đầu tư, nên làm những gì đây?”

“… Nghĩ cách rút tiền lúc đỉnh cao nhất!”

Hạ Đắc Thắng chớp mắt lĩnh hội, gật đầu nói: “Ta hiểu rồi, tổng giám đốc Bùi.”

Hắn không nói rõ, bởi vì chuyện này không thể nói rõ.

Giống như tổng giám đốc Bùi lúc này cũng chỉ đang ám thị, không thể thật sự nói huỵch toẹt ra như thế.

Bùi Khiêm bán tín bán nghi thăm dò một câu: “Ngươi hiểu rõ thật sao?”

Hạ Đắc Thắng cười ha hả nói: “Tổng giám đốc Bùi, ngươi yên tâm, ta cũng chẳng phải con lên ba, một câu nói đơn giản như vậy, cần năng lực lý giải gì chứ?”

Bùi Khiêm đồng cảm sâu sắc với câu nói này.

Đúng vậy, lời nói của ta trẻ lên ba cũng có thể nghe hiểu được, cần năng lực lí giải gì chứ?

Vậy tại sao người khác cứ lý giải sai vậy chứ?

Đúng thật là!

Nhìn thấy Hạ Đắc Thắng hiểu quy tắc như vậy, Bùi Khiêm thoáng cảm thấy yên tâm hơn đôi chút.

“Nếu đã như vậy, các ngươi đừng làm đi làm bốt điện thoại công cộng với Trương Vọng nữa, chuyên tâm làm dự án học bá công cộng đi.”

“Đúng rồi, cái tên học bá công cộng này có phần không thoả đáng.”

“Ta cảm thấy, tên là ‘Học Bá Đến Mau’ khá thích hợp.”

Bùi Khiêm rất lo lắng khái niệm “công cộng” bị một vài cơ quan đầu tư khác có dụng tâm chú ý đến, biến thành nơi cạnh tranh kiếm fame, vậy thì phiền phức rồi.

Sửa thành “Học Bá Đến Mau”, trên cái tên đã lộ ra ba phần không thỏa đáng, chắc chắn sẽ không có cơ quan đầu tư khác đến nhúng tay vào đâu nhỉ?

……

Trang web Điểm Kết của truyện Trung.

Trải qua hai ngày sắp xếp, danh sách học viên của lớp học đầu tiên đã được quyết định, công tác chuẩn bị trước cũng đã được sắp xếp kha khá.

Hết chương 639.
Bình Luận (0)
Comment