Thành Nhà Giàu Nhất Bắt Đầu Từ Thua Lỗ Game (Dịch Full)

Chương 640 - Chương 640. Ta Hiểu Mà Tổng Giám Đốc Bùi, Ta Cũng Chẳng Phải Trẻ Lên Ba (2)

Chương 640. Ta hiểu mà tổng giám đốc Bùi, ta cũng chẳng phải trẻ lên ba (2)
Chương 640. Ta hiểu mà tổng giám đốc Bùi, ta cũng chẳng phải trẻ lên ba (2)

Mã Nhất Quần bảo chủ biên đương nhiệm Chu Hưng An liên lạc với các tác giả tầm trung và cao cấp của website, bảo bọn họ tự động báo danh, sau đó website sàng lọc lại, cuối cùng đã ra được bản danh sách này.

Nhìn từ trên bản danh sách, tuổi của tác giả lớp huấn luyện kỳ đầu tiên đa số đều khá trẻ tuổi, nằm trong tầm 25 tuổi.

Bởi vì tác giả đã có chút tuổi tác thường đã thành gia lập nghiệp, chuyện trong nhà rất nhiều, không thể một thân một mình chạy đến Kinh Châu; ngoài ra cũng là vì lúc website chọn lựa đã chọn thêm một vài tác giả khá trẻ tuổi.

Có lương căn bản, có tiền bảo hiểm, có thể gặp mặt offline với các tác giả khác, đương nhiên đây là chuyện rất đáng để mong chờ với những tác giả này.

……

……

Thứ năm, ngày 13 tháng 1.

Trung tâm thương mại đường Hoàn Vũ Thiên.

Trương Vọng khệ nệ nhét tất cả đồ bản thân mang đến vào trong bốt điện thoại công cộng, sau đó sắp xếp lại từng cái một.

Trong thời gian Nguyễn Quang Kiến “vẽ lớp ngoài” cho bốt điện thoại, công việc khác không trì trệ chút nào.

Chuyện này may mà có sự giúp đỡ của đám người Hạ Đắc Thắng.

Tuy rằng đám người Hạ Đắc Thắng rất nhanh đã có nhiệm vụ mới, nhưng may là chuyện bên phía bốt điện thoại đã làm xong kha khá rồi.

Hiện tại, đa số đồ trong bốt điện thoại đều đã đầy đủ, bao gồm mấy pha cà phê thức uống, máy hát tự động, máy gashapon, cân, AED… đều đã có.

Những thứ này hoàn toàn đồ là đồ cố định trong bốt điện thoại, không thể dời đi.

Nơi đây là trung tâm thương mại lớn, bất kể là nhân viên làm việc cho rạp chiếu phim hay là nhân viên phục vụ hàng đồ uống đều có thể nhìn thấy tình hình của bốt điện thoại bất cứ lúc nào, Trương Vọng đã chào hỏi với nhân viên làm việc trong trung tâm thương mại, những người này đều có thể trông chừng giúp.

Hơn nữa, bốt điện thoại và cổng vào rạp chiếu phim đều có camera giám sát, nếu có người cố ý phá hoại, sẽ bắt được ngay lập tức.

Các thiết bị này, trên cơ bản đều đã trải qua cải tiến đơn giản.

Lấy máy đồ uống làm ví dụ, thứ mà Trương Vọng mua về là máy đồ uống thương dụng nhiều công năng, cho phép quét mã và bỏ tiền vào, máy còn có tính năng tự động rớt ly, có thể tự động làm sạch, nếu không có ly giấy và nước, máy sẽ có nhắc nhở.

Trương Vọng chào hỏi với nhân viên làm việc trong trung tâm thương mại, đổi mới cốc giấy và thùng nước sạch định kỳ, vệ sinh máy móc, dọn dẹp vệ sinh... toàn bộ quá trình này cũng không tiêu tốn quá nhiều thời gian.

Sau khi khách hàng quét mã, có thể sử dụng máy hát tự động tuỳ thích, nhưng máy đồ uống chỉ có thể lấy hai ly, sau đó thì phải quét mã hoặc bỏ tiền vào.

Máy gashapon cũng như vậy, muốn lấy bóng bên trong thì phải nhét tiền thêm.

Ngoài ra còn có chủ đề là đóng dấu của Modeste - người bảo vệ chính nghĩa, đặt ở bên tay phải, ở ngay bên dưới điện thoại cổ điển.

Sau khi dọn dẹp xong xuôi, Trương Vọng gật đầu hài lòng,

Ừm, đây mới là diện mạo tổng thể của bốt điện thoại công cộng!

Bên trong bốt điện thoại bị nhét đầy ắp, nhìn từ trên xuống dưới phân ra là điện thoại, màn hình hiển thị loại nhỏ, máy đồ uống, máy hát tự động, máy gashapon, ba cổng sạc pin, wifi không dây, máy hát tự động, ghế dựa gấp, AED, cân, máy sso huyết áp...

Tóm lại, bố cục vô cùng hợp lý, cơ bản không hề lãng phí không gian dư thừa, lại không khiến khách hàng cảm thấy bị nhồi nhét.

Trương Vọng kiểm tra một lượt, tất cả thiết bị bên trong đều đã sắp xếp thoả đáng, có thể vận hành bình thường, lúc này mới đóng cửa lại.

Trên bức tường chính diện, dáng vẻ Modeste - người bảo vệ chính nghĩa tự tin, dường như đang ám thị: bốt điện thoại công cộng này, nhất định có thể thành công!

Trương Vọng vô cùng hài lòng, bốt điện thoại công cộng cuối cũng đã có thể chính thức đưa vào sử dụng, cung cấp cho người dùng trải nghiệm rồi!

Sau khi sắp xếp xong xuôi, Trương Vọng đến quán trà sữa bên cạnh, mua một ly uống, vừa uống vừa quan sát tình hình của bốt điện thoại công cộng.

Hồi trước vào lúc Nguyễn Quang Kiến vẽ tranh, bốt điện thoại đã thu hút được không ít sự chú ý, hiện tại bốt điện thoại chính thức hoàn thành rồi, lập tức đã có người vội vàng đến chụp ảnh lưu niệm.

Khỏi phải nói, mọi người đều rất có tố chất.

Ai nấy đều xếp hàng vô cùng tự giác, từng người một đi qua chụp ảnh chung với bức tranh Modeste bên ngoài bốt điện thoại.

Trong quá trình này, có người vốn định bụng đến góp vui, nhưng xuyên qua cửa kính nhìn thấy các loại phụ kiện bày trí mới mẻ trong bốt điện thoại, đột nhiên sinh lòng tò mò.

“Hình như bên trong có thêm rất nhiều đồ.”

“Đó hình như là máy pha đồ uống, là miễn phí sao?”

“Tiền vào cửa 10 đồng được tuỳ ý uống đồ uống á, ngươi nghĩ sao vậy? Chắc chắn là phải bỏ thêm tiền rồi.”

“Còn có máy gashapon, còn có hai cái micro! Ý gì đây, có thể hát ở trong này nữa sao?”

“Thứ đồ bên cạnh chồng ghế xếp đó là gì vậy? Chưa thấy bao giờ.”

“Cảm giác đồ đạc phong phú hơn lúc trước rất nhiều, mọi người nhường đường chút, ta muốn vào trong xem thử.”

“Ê ê ê, xếp hàng đi chứ.”

“Chia làm hai nhóm đi, mục đích không giống nhau! Các ngươi chụp hình, bọn ta vào trong trải nghiệm, không ai làm chậm trễ ai.”

“Vậy ta vừa muốn chụp ảnh vừa muốn trải nghiệm thì phải làm sao...”

Mọi người huyên náo một hồi, rất nhanh đã chia ra làm hai hàng.

Một hàng là chuẩn bị chụp ảnh chung với hình của Modeste bên ngoài, hàng còn lại thì xếp đội hình chờ vào trong bốt điện thoại trải nghiệm.

Lúc trước không có ai vào bốt điện thoại là bởi vì đồ trong bốt điện thoại thật sự quá ít ỏi, không có gì đáng để trải nghiệm.

Nhưng mà hiện tại đồ đã nhiều hơn, bên ngoài cũng có thêm hình vẽ, sau khi nâng cấp cách điệu, người muốn vào đã nhiều hơn.

Con người đều xem mặt mũi, với bốt điện thoại cũng không ngoại lệ.

Người đầu tiên bước vào vẫn là một đôi tình nhân.

Dù sao nơi thế này, một mình đi vào sẽ khá kỳ lạ, không chỉ cô độc, hơn nữa còn bị người bên ngoài nhòm ngó.

Sau khi hai người đi vào, vui vui vẻ vẻ đóng cửa lại, sau đó kéo rèm cửa sổ lên.

Hết chương 640.
Bình Luận (0)
Comment