Trước đó, Mã Nhất Quần muốn giao nộp khoản lợi nhuận lên trên, bị Bùi Khiêm từ chối thẳng thừng, nhưng mãi cho đến bây giờ, Bùi Khiêm vẫn chưa từng hỏi Mã Nhất Quần khoản tiền này đã được tiêu vào đâu.
Một mặt là do quá bận rộn nên đã quên mất, mặt khác là do nếu như hỏi tới tấp, cũng không phù hợp với tính cách của Bùi Khiêm.
Bùi Khiêm cảm thấy, chỉ cần mình để ý đến app Điểm Kết, tự khắc có thể nắm bắt được xu hướng của trang web này.
Không thể không nhắc đến, dạo gần đây Điểm Kết đã xuất hiện không ít nội dung xuất sắc, đối với Bùi Khiêm mà nói, nhìn chung một số cuốn sách có thể đọc được.
Hiện tại là năm 2011, trào lưu chính vẫn là mấy bộ truyện huyền huyễn nhiệt huyết giống như “đừng khinh thường thiếu niên nghèo”, đa số đứng đầu bảng đều là đề tài huyền huyễn, tiên hiệp, không ít đại thần đều hun đúc ra được phong cách đại thần trong hai năm gần đây.
Tất nhiên, tên của trang web đã thay đổi, cuốn sách cụ thể cũng không giống với ký ức của Bùi Khiêm.
Nhưng mặc kệ có giống hay không giống, Bùi Khiêm vẫn thấy thế, bởi vì hắn đã quên hết sạch những quyển sách mà mình từng đọc từ lâu rồi.
Về cơ bản, kho sách của Điểm Kết cũng theo sát nhịp độ của Không Giới Hạn, vài cuốn sách huyền huyễn đã không còn là phiên bản ‘sao chép’ của những tác phẩm hot trên Không Giới Hạn nữa.
Bùi Khiêm đọc sách khá ngẫu nhiên, thỉnh thoảng bắt gặp được chủ đề mà mình cảm thấy hứng thú trên trang đầu thì sẽ theo dõi, đọc xong thì âm thầm xóa đi, hầu hết thường không chờ được chương mới nhất.
Chẳng qua hôm nay khi làm mới kệ sách, Bùi Khiêm đột nhiên sững sờ.
Những cuốn sách mà hắn sưu tầm được, đồng loạt cập nhật thêm một chương, chỉ trong hai tiếng trước, chắc là khoảng mười hai giờ rưỡi.
Bùi Khiêm cau mày, mơ hồ cảm thấy vụ này hơi kỳ lạ.
Điều gì đã khiến rất nhiều tác giả cập nhật một chương trong cùng một thời điểm?
Sự kiện PY quy mô lớn?
Hắn bèn nhấp vào một cuốn sách tùy ý, kiểm tra chương được cập nhật trong cuốn sách này.
“Chư vị độc giả thân mến, hôm nay chỉ có hai chương, bởi vì trang web tổ chức hoạt động tập thể vào buổi chiều, được ra tù trong một thời gian ngắn ngủi, đến vùng đất Kinh Châu du lịch, thu thập tài liệu từ thực tế. Chương mới sẽ tiếp tục cập nhật vào ngày mai!”
Có rất nhiều độc giả đã để lại bình luận phía dưới chương.
“Chuẩn luôn! Thật sự là lượng cập nhật chương dạo gần đây của ngươi tăng rất nhiều, đừng lao lực nữa, nghỉ ngơi kỹ lưỡng đi, ngày mai trả bảy mươi hay tám mươi chương là được.”
“Đúng là bị bắt cóc rồi! Hơn nữa rất nhiều tác giả bị bắt trong cùng một lúc!”
“Ha ha ha ha ‘tạm thời ra tù’ cũng được sao?”
“Thời gian trước có tác giả nói mình tham gia một lớp học, ta còn tưởng rằng đó chỉ là một bài giảng bình thường, lúc đó ta còn nói, lớp học tập chả được tích sự gì, bắt kịp cái mới đi chứ! Bây giờ nhìn lại, đây đâu phải là lớp học tập, đây chính là trạng thái phòng tối chính thức mà! Làm tốt lắm!”
“Những ngày này, ngay cả con bồ câu tinh anh cũng cập nhật bốn chương cùng một lúc, yêu cầu lớp học tập tiếp tục!”
“Xin hỏi lớp học tập còn thêm người nữa không? Ta còn một người bạn lười cập nhật chương, rất muốn đến lớp học tập tiếp thu giáo dục!”
“Nói thật lòng, ta cảm thấy lớp học tập này đâu đâu cũng tốt cả, chỉ là không biết lý do tại sao dường như những tác giả dạo gần đây đều thích cắt chương? Kiến thức mà các ngươi tiếp thu được từ lớp học tập cũng có phần bồi dưỡng cắt chương chuyên nghiệp sao???”
Đọc những dòng bình luận của đọc giả, Bùi Khiêm cảm thấy khó hiểu.
Cùng lúc đó, hắn mơ hồ cảm nhận được có gì đó không đúng.
Thông qua bình luận của độc giả, Bùi Khiêm nhanh chóng xác định được một việc, quả thật Mã Nhất Quần đã dùng khoản tiền kia cho tác giả cấp trun. Hắn sắp xếp cho bọn họ tới Kinh Châu, tổ chức lớp học tập, rõ ràng đã nâng cao hiệu quả sáng tác của bọn họ!
Còn về hiệu quả thì cụ thể được được nâng cao như thế nào...
E rằng không phù hợp với tinh thần của Đằng Đạt!
Bùi Khiêm không biết phải nói như thế nào, tên Mã Nhất Quần này, không ngờ vẫn giở trò được ngay trong tầm mắt của ta!
Trước mắt có thể thấy được, trạng thái của nhóm tác giả cấp trung này ngày càng tốt lên, không những lượng cập nhật chương được nâng lên, trong quá trình giao lưu, những ý tưởng còn không ngừng được nảy ra, cốt truyện và kỹ năng hành văn cũng đã được cải thiện ở mức độ nhất định!
Nếu như những người này thật sự trở thành tác đại thần hót hòn họt, vậy thì sẽ mang lại một lưu lượng khổng lồ cho Điểm Kết!
Phải hiểu được rằng, nội dung chính là thứ quan trọng trong văn hóa doanh nghiệp, không có nội dung, mọi thứ đều là vô nghĩa.
Đối với rất nhiều người tiêu dùng mà nói, lý do của việc download một nền tảng livestream client nào đó, thường chỉ vì một biên tập viên mà bản thân yêu thích; lý do để mà trở thành người dùng trung thành của trang web nào đó, thường chỉ vì một cuốn sách mà bản thân thích đọc.
Ở thế giới này, sách lậu gần như không còn tăm hơi, thật sự muốn đọc một quyển sách hay, chỉ có thể đến trang web chỉ định này để đọc, sẽ không để xảy ra tình trạng những tác giả dốc hết tâm huyết, nhiệt huyết bị trang web lậu kiếm tiền.
Vì vậy, Bùi Khiêm đã cảm nhận được mối đe dọa đằng sau vụ việc này.
Hắn gọi điện cho Mã Nhất Quần, hỏi rõ địa điểm cụ thể của những tác giả trong website Điểm Kết lần này, sau đó nói với tiểu Tôn: “Quay xe, tới ngoại thành một chuyến trước.”
Nửa giờ sau, tòa nhà văn phòng nơi đặt lớp học tập các tác giả mạng.
Mã Nhất Quần dẫn Bùi Khiêm đến “căn phòng tối” được Điểm Kết thuê.
Tuy rằng Mã Nhất Quần đã giao bên này cho Chu Hưng An phụ trách, nhưng nếu tổng giám đốc Bùi đến, Mã Nhất Quần nhất định vẫn phải tự mình tiếp đón, báo cáo công việc.
“Tổng giám đốc Bùi, đây là kế hoạch của học tập lần này của bọn ta.”
“Đây là mẫu thỏa thuận đã ký kết với các tác giả.”
“Còn có sắp xếp sinh hoạt hàng ngày...”