Thành Nhà Giàu Nhất Bắt Đầu Từ Thua Lỗ Game (Dịch Full)

Chương 656 - Chương 656. Một Đám Người Không Ngừng Phấn Đấu  (2)

Chương 656. Một đám người không ngừng phấn đấu  (2)
Chương 656. Một đám người không ngừng phấn đấu  (2)

Hắn vốn hy vọng những tác giả này đưa ra mấy lỗi nhỏ, chỉ cần bất kỳ một tác giả nào đưa ra lỗi, Bùi Khiêm có thể thuận nước đẩy thuyền bảo Mã Nhất Quần đi sửa.      

Ví dụ, giả sử một tác giả nói rằng “máy tính không thể chơi game hay xem video quá bất tiện”, Bùi Khiêm có thể hợp lý để cho Mã Nhất Quần hủy bỏ tất cả trạng thái phòng tối của máy tính.      

Kết quả là, tất cả đều là khen ngợi!

Bùi Khiêm không nói nên lời, nhưng những tác giả này càng nói như vậy, lại càng khẳng định suy nghĩ của hắn.      

Nếu hiệu quả tốt như vậy, vậy càng phải sửa đổi!

Bùi Khiêm ho nhẹ hai tiếng, quyết định cho bọn họ một ít gợi ý: “Không biết mọi người có quen với trạng thái phòng tối của máy tính hay không?”

“Ta cảm thấy, viết là một hoạt động sáng tạo, để phòng tối chỉ sợ sẽ bóp nghẹt trí tưởng tượng và sự sáng tạo của mọi người.”    

“Hay là hủy bỏ phòng tối đi, mọi người thấy sao?”      

Bùi Khiêm vốn cho rằng những tác giả này sẽ vui vẻ vỗ tay tán thưởng, đến lúc đó có thể “thuận theo ý dân”, để cho Mã Nhất Quần hủy đi trạng thái phòng tối ở  tất cả các máy tính.      

Kết quả mấy tác giả phía trước lại kinh ngạc rồi dùng sức lắc đầu.      

“Tổng giám đốc Bùi, tuyệt đối không thể!”

“Phòng tối có thể giúp cho bọn ta không bị quấy nhiễu từ bên ngoài và nâng cao hiệu quả công việc, tuyệt đối không thể hủy bỏ!”     

“Nếu như hủy bỏ, bọn ta nhất định không có khả năng viết được tám nghìn, mười nghìn chữ một ngày!      

Những người khác cũng lần lượt phụ họa: “Đúng đúng đúng, không thể hủy bỏ!”      

Bùi Khiêm: “???”      

Hỏng rồi, gặp phải một đám tác giả ngoan cố...      

Hủy bỏ trạng thái phòng tối cho các ngươi, các ngươi còn không vui vẻ???

Thôi Cảnh ở hàng cuối vốn muốn phụ họa với tổng giám đốc Bùi, nhưng suy nghĩ một chút, vẫn im lặng.      

Cũng không phải bởi vì hắn ngại, da mặt hắn rất dày.      

Nếu như là một tuần trước, Thôi Cảnh nhất định sẽ là người đầu tiên đứng lên, mời tổng giám đốc Bùi hủy bỏ trạng thái phòng tối cho mình.      

Nhưng bây giờ hắn lại do dự.      

Bởi vì trải qua mấy ngày thích ứng, Thôi Cảnh phát hiện trong hoàn cảnh đặc thù này, dựa vào phòng tối, mình quả thật có thể hoàn thành mục tiêu tám nghìn mười nghìn chữ mỗi ngày.

Không có phòng tối, tuyệt đối sẽ lui về trạng thái lười biếng.

Điều đó cũng có nghĩa là thành tích, thu nhập, danh tiếng của độc giả vân vân, nhanh chóng trượt dốc xuống trạng thái ban đầu.     

Đến lúc đó, thành tích của tất cả các tác giả trong lớp học tập đều ngày càng phát triển, càng ngày càng tốt, duy chỉ có mình là nửa sống nửa chết...      

Đến lúc đó sẽ rất mất mặt.      

Huống chi, tổng giám đốc Bùi này tuy rằng cười tủm tỉm, ai biết hắn có phải đang câu cá hay không?      

Ta vừa giơ tay lên, ngộ nhỡ bị coi là “phản diện điển hình” thì làm sao bây giờ?      

Cho nên, Thôi Cảnh yên lặng không nói.      

Bùi Khiêm nhìn mọi người xung quanh, phát hiện không có ai trong những tác giả này ủng hộ hủy bỏ phòng tối.      

Bùi Khiêm cảm thấy thật mệt mỏi.

Mẹ nó, lại gặp phải một đám không ngừng phấn đấu vươn lên rồi.

Làm thế nào đây!      

Hắn nhìn về phía Mã Nhất Quần, Mã Nhất Quần mỉm cười, lộ ra ánh mắt tán thưởng với hắn.      

Dường như đang nói: Tổng giám đốc Bùi, chiêu lạt mềm buộc chặt này của ngươi rất hay! Chỉ tiếc là tất cả mọi người đều không bị lừa.

Bùi Khiêm không nói nên lời, có một loại cảm giác lòng tốt bị coi thành lòng lang dạ thú.      

Nếu đã như vậy thì chỉ có thể chọn cách khác thôi.      

Những tác giả này hình thành một chỉnh thể, tư tưởng phấn đấu chiếm số cao hơn, lúc này phải nên dùng một số phương pháp nhất định, phân hóa, làm tan rã những người này...

Bùi Khiêm nhìn mọi người xung quanh: “Được rồi, nếu tất cả mọi người đều thích phòng tối, vậy tiếp tục giữ lại đi.”      

“Có điều... ta nghĩ rằng cơ chế hiện tại chỉ có món hời lớn, không có phần thưởng và trừng phạt, điều này chắc chắn là không thể được.”

“Cho nên, phải thiết lập một chế độ thưởng phạt!”      

Sắc mặt các tác giả nghiêm túc, nghĩ thầm quả nhiên những người làm lãnh đạo này cũng không phải là dạng tốt lành gì.      

Tổng giám đốc Bùi tới để thị uy sao?

Nhưng mọi người cũng không dám hỏi nhiều, chỉ có thể thành thật lắng nghe.      

Bùi Khiêm ho nhẹ hai tiếng: “Tác giả nào cập nhật nhiều nhất trong ngày, ngày hôm sau có thể không cần đến làm việc, tự do hoạt động một ngày, đó là phần thưởng, đương nhiên, nghiêm cấm không được tiếp tục viết nữa. Tác giả cập nhật ít nhất trong ngày, ngày hôm sau phải đến trụ sở Đằng Đạt để tiếp nhận đào tạo lại tinh thần Đằng Đạt, như một hình phạt!” 

Cả hai đều không bị ràng buộc bởi thỏa thuận ban đầu. 

“Để ta xem, hôm nay mọi người cập nhật như thế nào?”      

Bùi Khiêm nhìn về phía Mã Nhất Quần. 

Mã Nhất Quần lặng lẽ điều ra trình số liệu trên máy tính: “Hôm nay cập nhật nhiều nhất là Minh Vũ, 8712 chữ, ít nhất là Thôi Cảnh, 3287 chữ.”      

Bởi vì chiều nay có một hoạt động tập thể, vậy nên đây là kết quả của 3 tiếng buổi sáng.      

3 tiếng mà gần 9000 từ, quả thực là x quái vật đỉnh cao.      

Sắc mặt Thôi Cảnh lập tức trắng bệch: “Tổng giám đốc Bùi, ngươi nghe ta giải thích! Sáng nay ta chủ yếu làm đề cương, không phải là ta lười biếng...”      

Hắn còn chưa nói hết, Bùi Khiêm đã cười với hắn: “Ngày mai sẽ có người đến đón ngươi.”      

Nói xong, Bùi Khiêm xoay người rời đi.      

Thôi Cảnh cảm thấy đầu hắn hơi choáng váng, suýt nữa thì đứng không vững.      

Xong rồi!      

Đến trụ sở Đằng Đạt để nhận đào tạo lại tinh thần Đằng Đạt?      

Trong đầu hắn xuất hiện rừng dao, chảo dầu, nghĩ đến đại lao Cẩm Y Vệ... 

Trong khi đó Minh Vũ viết được nhiều chữ nhất thì gãi đầu: “Tự do hoạt động? Vậy tiến độ cập nhật của ta thì sao?” 

“Bỏ đi, tốt nhất là ta vẫn lên ở khách sạn tiếp tục đánh chữ...”      

Hắn vừa lẩm bẩm xong, Mã Nhất Quần tới vỗ vỗ bả vai hắn, khẽ thở dài.      

“Đừng nghĩ đến mấy chuyện đó nữa, tổng giám đốc Bùi nói ‘tự do hoạt động’, chính là để cho ngươi đi làm bất cứ chuyện gì ngoại trừ công việc.”

“Mau viết giấy xin nghỉ đi.”

Hết chương 656.
Bình Luận (0)
Comment